Đúng vào lúc tất cả mọi người đều đang nghi hoặc tại sao Diệp Viễn vẫn không chùn bước khi đối mặt với một kẻ địch mạnh thế này.  

 

Lúc này, người mặc áo bào đen lại bất ngờ hành động.  

 

Chỉ thấy, anh ta vung nhẹ một chưởng, đánh mạnh lên ngực thây khô.  

 

"Bụp!"  

 

Theo một tiếng trầm muộn vang lên, cơ thể thây khô giống như một ngôi sao băng đang rơi, vút nhanh rồi nện mạnh xuống đảo.  

 

"Ầm!"  

 

Lại một tiếng nổ vang trời vang lên, cơ thể thây khô đập mạnh xuống lớp đá cứng trên đảo, những tảng đá đó cứ như tờ giấy vậy, nhoáng cái đã bị đập ra một cái hố vừa sâu vừa to.  

 

Bụi bay mù mịt.  

 

"Này..."  

 

Cảnh tượng này lại lần nữa làm cho tất cả những người đang quan sát trận chiến rùng mình.  

 

Rất nhiều người nghĩ, chắc là thây khô có thể tiếp được một hai chiêu với người mặc áo bào đen.  

 

Nhưng không ngờ người mặc áo bào đen lại lợi hại như vậy, chỉ vung nhẹ một chưởng đã đánh bay thây khô.  

 

"Ha ha ha, bây giờ tôi sẽ chống mắt lên xem Diệp Diệt Tiêu còn ngông cuồng kiểu gì được!"  

 

Mà cảnh tượng này cũng làm cho những người có mối thù thấu trời với Diệp Diệt Tiêu kích động cười ha hả.  

 

Chỉ có điều, khi họ đang cười sảng khoái, lại trông thấy thây khô lao ra từ đám bụi mù mịt kia.  

 

"Ách..."  

 

Lúc này, những người vừa cười hô hố kia lập tức như bị ai đó bóp cổ vậy, không cười nổi nữa.  

 

"Mọi người xem kìa, hình như sư huynh của Diệp Diệt Tiêu không sao?"  

 

Có người vội vàng nói.  

 

Mọi người nhìn sang, liền phát hiện, thây khô không bị thương gì thật.  

 

Hơn nữa so với trước đó, thực lực hiện giờ của thây khô hình như còn tăng lên không ít.  

 

"Cứ tưởng anh lợi hại thế nào cơ, hóa ra cũng chỉ có vậy!"  

 

Thây khô đứng đối diện với người mặc áo bào đen, rồi khinh thường nói.  

 

"Cú đấm vừa rồi của anh, chỉ như gãi ngứa cho tôi thôi"  

 

Nhưng người mặc áo bào đen chẳng thèm để ý đến lời thây khô nói, bóng dáng anh ta bỗng di chuyển, hóa thành một tia sáng đen  

 

, sau đó đã xuất hiện luôn trước mặt thây khô.  

 

"Bịch!"  

 

Lại là một chưởng trông khá nhẹ nhàng hạ lên ngực thây khô.  

 

Thây khô lại bị nện xuống đất.  

 

"Ầm!"  

 

Lại một tiếng trầm muộn vang lên, hòn đảo lại bị đập ra một cái hố khổng lồ.  

 

"Hóa ra là một kẻ mạnh mồm, tôi cứ tưởng anh ta nói năng hùng hồn thế thì phải siêu lắm chứ, hóa ra chỉ có vậy!"  

 

Lúc này, những người có thù với Diệp Viễn lại được nước chế giễu.  

 

Nhưng ngay sau đó, thây khô lại bay ra từ trong đống bụi.  

 

"Không tệ, lần này có sức hơn một chút rồi!"  

 

"Ầm!"  

 

Người mặc áo bào đen vẫn không nói gì, lại nhẹ nhàng vung một chưởng nữa, đánh mạnh vào ngực thây khô.  

 

Thây khô lại bị đập xuống đất.  

 

Nhưng rất nhanh, thây khô lại nhanh chóng lao ra khỏi cái hố.  

 

"Phanh!"  

 

Lại bị nện xuống đất tiếp.  

 

Cứ thế, lặp lại không biết bao nhiêu lần, thây khô liên tục bị người mặc áo bào đen đánh rơi  

 

khỏi không trung, đập xuống hòn đảo.  

 

Nhưng lần nào thây khô cũng lành lặn bay ra khỏi hố.  

 

Nhưng có một điều mà không ai chú ý đến đó là, mỗi lần thây khô bị đập xuống đất, trên người thây khô sẽ tràn ra một tia khí huyết đỏ hỗn độn.  

eyJpdiI6ImZyQlpHdkhBQm9qMVJvRnRNdnhcL2h3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjI5bmpia0N3RjB4cWhCRzNNZ2ppek1DQmU4aloxMkJXUTJTMENHaTJ6VVZoSE5vSDF4ejRyZWNRekllT2xcL3g1IiwibWFjIjoiOTZhNWViMzg3YTc4MjNkNDBjNzg1YTVjNzQ5YjUxMTFhNDIwNGE3M2EyNjE3YTM2YTg5YmI3NTZiYWM4NTEzYSJ9
eyJpdiI6InRkOHdYRXVGZUtcL01GOEpOdU9UejJBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ims5UWxLRzg4SVpNZkhvdzhRRnlLdEhDcjVLamw2aWdiSmtBQVYxRk5KY24yZHVLRWxFTjRNV0NnN3dIbWpZZ29YM3ZoOXBld0g1blE3MVcrMVJoaGRXKzRNdW5FYThUWER6SkR6Q0FCcjZZZ1h5aG9qZ3VmVXdIWlYwNnYrb1I3dmY0UDh4RHBEaHlHcGc1a0pWWWs0NDc2b3M4WiswXC8rXC93bW04QXdRVnl4VktNYStnak4zN0F6OHpVSTNpR0hxNTFvaVkxcDJlUUJxNmRIdk9DcG1ncjRYNDlnRyttdHRPa1pRWHM5dGxqUDdBTUhuTHluMzFtKzZ5NitUblwvM1EiLCJtYWMiOiJjZjZiOTc0NGNjMDM2YjVhYWY1YWQ1NTM3NTcwMWRlNTY2ZWUzNDgwMDFlZDU2OGE5NjQwZjk5NmIxNGQ5NzFlIn0=

Trải qua một loạt đòn đập, hòn đảo cũng bị đập ra các hố sâu, nước biển dần dần tràn vào các hố sâu đó, hòn đảo dần biến mất. 

Ads
';
Advertisement
x