Chỉ một ánh nhìn.
Lâm Tiêu đã có thể khẳng định.
Tiểu nha đầu của hắn, đã trở về!
Lực lượng Không gian cuộn trào, thuật Dịch chuyển tức thời được triển khai.
Trong nháy mắt tiếp theo.
Lâm Tiêu đã xuất hiện ngay trước mặt nha đầu Anh Túc, ôm chầm nàng vào lòng.
“Đại Tiêu Tiêu, vừa rồi đã để chàng lo lắng, ta đã cố ngăn ngài ấy lại, nhưng…”
Can Anh Túc muốn giải thích chuyện về hành động của nhân cách kiếp trước ban nãy.
“Chuyện qua rồi không cần nhắc lại, nàng trở về là tốt rồi!” Lâm Tiêu ngắt lời nàng, ánh mắt thâm tình nhìn thẳng vào đối phương.
Hắn ôm nàng thật chặt, thật chặt.
Cảm giác tìm lại được thứ đã mất này.
Khiến hắn cuối cùng cũng hiểu được sức nặng của tiểu nha đầu trong lòng mình.
May mà lần này chỉ là giả.
Vậy nên… sau này, hắn sẽ không để chuyện tương tự xảy ra thêm một lần nào nữa.
Can Anh Túc nhìn ánh mắt như muốn làm tan chảy mình của Đại Tiêu Tiêu, trong lòng dâng lên nỗi niềm yêu thương vô hạn.
Nàng không còn kìm nén cảm xúc của mình nữa, trực tiếp hôn lên môi hắn.
Nhiệt độ trong chính điện đột ngột tăng lên mấy độ.
“Khụ khụ khụ… Huynh đệ, ta đột nhiên nhớ ra ta còn có chút chuyện, ta ra ngoài trước đây.” Một tiếng ho khan đầy ngượng ngùng vang lên.
Hai người đang quyến luyến bên nhau bỗng cứng đờ.
Vành tai của Can Anh Túc tức khắc đỏ ửng.
Lúc này nàng mới nhớ ra, trong chính điện vẫn còn một người nữa.
Vừa rồi vì được gặp lại Đại Tiêu Tiêu, nàng đã vô ý quên mất.
Lâm Tiêu ngược lại vẫn rất bình thản.
Sau một khoảnh khắc ngượng ngùng, hắn vội vàng lên tiếng: “Viêm huynh cứ ở lại đây xem thêm đi, hai chúng ta ra ngoài đợi ngươi!”
Nói xong, Lâm Tiêu cũng chẳng quan tâm đối phương có từ chối hay không, đã kéo tay Can Anh Túc biến mất khỏi chính điện.
Viêm huynh bây giờ chắc hẳn đang rất khó xử.
Nơi này lại là chính điện trong lăng mộ Nữ Đế.
Từ cuộc đối thoại giữa Viêm Đế và nhân cách kiếp trước đã chiếm giữ cơ thể tiểu nha đầu lúc nãy.
Hai người họ trong tương lai, biết đâu lại có khả năng nên duyên.
Kẻ độc thân vốn đã đáng thương.
Sao có thể không cho người ta ngắm nhìn nơi cuối cùng Nữ Đế biến mất chứ?
Viêm Đế thấy huynh đệ và đạo lữ của hắn biến mất khỏi chính điện của lăng mộ, không khỏi nở một nụ cười khổ.
Đúng là… tạo hóa trêu ngươi!
Trên đời lại có chuyện trùng hợp đến thế.
Đạo lữ của huynh đệ, lại chính là kiếp sau chuyển thế của Nữ Đế mà hắn ta yêu mến.
Chỉ có điều, bây giờ Nữ Đế đã biến mất, thân xác chuyển thế kia đã hoàn toàn trở thành một người khác.
Nếu như hắn ta có thể sớm hơn một bước…
Phì!
Viêm Đế thầm nhổ nước bọt vào suy nghĩ của chính mình, không dám nghĩ vẩn vơ nữa.
Ngay sau đó, ánh mắt hắn ta chuyển sang nhìn xung quanh chính điện, dường như đang ngắm nhìn từng chút dấu vết Nữ Đế đã từng để lại nơi đây.
Bên ngoài chính điện.
Lâm Tiêu trực tiếp vận dụng Lực lượng Không gian và Lực lượng Tuế nguyệt, bố trí một không gian cách ly trong suốt rộng hơn trăm mét vuông.
Hắn vốn định vào tiểu thế giới hoặc tháp Thiên Đạo, nhưng lại phát hiện không gian ở đây có chút hỗn loạn.
Dịch chuyển tức thời đã là giới hạn lớn nhất rồi.
Muốn tiến vào tiểu thế giới và tháp Thiên Đạo sẽ bị một luồng sức mạnh nào đó cưỡng chế can thiệp.
Có lẽ là uy lực từ trận pháp của lăng mộ Nữ Đế, hoặc cũng có thể là do dị tượng mà Viêm Đế và tiểu nha đầu gây ra.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất