Tô Thiên Bội nhìn biểu cảm tức muốn xì khói của nữ diễn viên áo xanh mà cười ha hả không chút khách sao, nữ diễn viên váy xanh ngượng đến mức mong dưới sàn có cái hố để chui xuống. 

"Du Giai Ý, cậu thật là, hahahahaha... " Tô Thiên Bội cười không ngậm được miệng: "Phản xạ của cậu quá tuyệt vời, từ ‘đồ giả đúng là quá hợp với cô ta. 

"Tớ cũng chỉ là nhìn thấy mặt cô ta đột nhiên nghĩ tới thôi" Du Giai Ý nói xong liền nhắc nhở Tô Thiên Bội: "Cậu cười be bé thôi" 

"Tớ cũng muốn nhỏ tiếng, nhưng mà tôi không kiềm chế được." Tô Thiên Bội lại bắt đầu cười, Du Giai Ý đành phải lấy một ly sâm panh cho Tô Thiên Bội, dùng đồ uống chặn miệng cô ấy. 

Du Giai Ý cũng rất hả hê, nữ diễn viên áo xanh rõ ràng là do Thẩm An Ngưng xúi giục đến xúc phạm cô, cô ta đã không đạt được mục đích còn chuốc nhục vào thân nhất định sẽ đi tìm Thẩm An Ngưng kể lể. 

Kế hoạch làm bẽ mặt cô của Thẩm An Ngưng đã không thành, ngược lại còn được biết cô ăn mặc đắt đỏ từ đầu đến chân nhất định sẽ tức chết. 

"Có chuyện gì mà cười vui vẻ thế?" Phó Quân Hạo không biết từ lúc nào đã đi tới chỗ bọn họ. 

Tối nay anh mặc vest đen, nghiêm nghị và lịch lãm. 

Trong bữa tiệc tối tuy có rất nhiều diễn viên nam đủ mọi lứa tuổi, còn có các tiểu thịt tươi mới nổi, nhưng anh vẫn là người nổi bật nhất trong số đó. 

Du Giai Ý muốn kéo Tô Thiên Bội lại để bảo cô ấy đừng nói với Phó Quân Hạo nhưng không kịp, Tô Thiên Bội đã nói với Phó Quân Hạo chuyện ban nãy. 

Tô Thiên Bội kể xong còn khen ngợi Du Giai Ý: "Anh thấy Du Giai Ý có phải là đáp trả quá đỉnh cao không?" 

Du Giai Ý ngượng đến muốn đưa tay lên che mặt. Ánh mắt của Phó Quân Hạo chạm đến khuôn mặt như sứ của cô, lên tiếng bênh vực: "Đối với những kẻ thích gây sự như thế thì nên đáp trả thật gắt. 

Sau đó Phó Quân Hạo còn hỏi Du Giai Ý và Tô Thiên Bội: "Cô ta có phải từng đóng một vai trong "Dung Phi Truyện" không?" 

Tô Thiên Bội gật đầu: "Hình như là vậy. 

Đội ngũ của Thôi Thành Bắc trước đây chịu trách nhiệm tuyển diễn viên, vị phó đạo diễn này cực kỳ háo sắc, nữ diễn viên váy xanh chắc chắn từng có quan hệ với đạo diễn. 

Lời nhắc nhở của Phó Quân Hạo khiến Tô Thiên Bội và Du Giai Ý nhớ ra, hình như cô ta thực sự diễn một vai trong đó. 

Chung Bảo Nam sau khi tiếp quản cũng không thay thế cô ta, anh ta cảm thấy người này cũng chẳng phải nhân vật quan trọng, không ảnh hưởng gì. 

Nhưng không ngờ cô ta lại tự dồn mình vào ngõ cụt mà đi khiêu khích Du Giai Ý, đứng trước mũi súng của Phó Quân Hạo. 

Phó Quân Hạo cau mày lạnh nhạt nói: "Anh kêu Chu Bảo Khiết thông báo cho cô ta rằng vai diễn của cô ta đã bị hủy" 

Tô Thiên Bội vui mừng vỗ tay cho Phó Quân Hạo: "Oa, bá đạo." 

Du Giai Ý trừng mắt nhìn Tô Thiên Bội, cô ấy đang làm gì vậy, sao phải khen ngợi Phó Quân Hạo như vậy? Như thể Phó Quân Hạo đang bảo vệ cô ấy không bằng. Phó Quân Hạo nhìn thấu suy nghĩ này của cô, anh nói thẳng: "Em nhìn chằm chằm Tô Thiên Bội làm gì?" 

Khi Du Giai Ý nhìn sang, anh lại nói, "Anh chỉ là đang bảo vệ em." 

Du Giai Ý: "... " 

Tô Thiên Bội lại nhịn không được, che miệng cười lần nữa. 

Du Giai Ý hít một hơi thật sâu và quay mặt đi, không muốn nói chuyện với anh nữa. 

Anh quá đáng ghét, đã đoán được suy nghĩ của cô còn cố tình nói ra. 

He he. 

Ai cần anh bảo vệ chứ? 

Pha đáp trả vừa rồi của cô cũng rất tuyệt vời. 

Phó Quân Hạo không nói gì, cụp mi mắt gọi điện Chu Bảo Khiết . 

Không lâu sau liền nhìn thấy nữ diễn viên áo xanh đang đứng cùng Thẩm An Ngưng cách đó không xa hai mắt đỏ hoe, tay cầm điện thoại di động chạy mất hút. 

Hẳn là được báo hủy vai, nên đau khổ tuyệt vọng mà đi tìm cách. 

Tô Thiên Bội nhấp một ngụm sâm panh: "Có bộ não đúng là có lợi, hả giận quá đi. 

Có bộ não đúng là có lợi, tiếc là nữ diễn viên áo xanh lại không có nên mới dễ đãng bị Thẩm An Ngưng dắt mũi đến gây sự với Du Giai Ý, không ngờ lại tự rước họa vào thân. 

Cô ta thậm chí còn không tìm hiểu Du Giai Ý có lai lịch gì, làm việc gì, giữa Thẩm An Ngưng và Du Giai Ý có ân oán gì đã vội vàng đối đầu, giờ thì hay rồi, được một mất mười. 

Sau khi nữ diễn viên áo xanh chạy mất, Thẩm An Ngưng nghiến răng nghiến lợi và nhìn chằm chằm về phía Du Giai Ý và Phó Quân Hạo. 

Ban nãy nữ diễn viên váy xanh vừa quay lại với bộ dạng vừa buồn vừa bực hỏi cô ta: "Cô gái bên cạnh Tô Thiên Bội rốt cuộc là ai?" 

Cô ta cố tỏ ra bình tĩnh hỏi: "Sao vậy?" 

"Tôi vốn là muốn cười nhạo quần áo và vòng cổ của cô ta, nào ngờ bộ sườn xám cô ta mặc là của thương hiệu D, còn chuỗi vòng kia... " Nữ diễn viên áo xanh thảng thốt không nói lên lời. 

"Chuỗi vòng của cô ta làm sao?" Thẩm An Ngưng vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh. 

Cô ta được Thẩm Quốc Hùng cho ăn sung mặc sướng từ nhỏ, không có đồ trang sức nào mà cô ta chưa từng chạm tay vào. 

"Chiếc vòng cổ của cô ta xuất hiện trong đợt bán hàng trực tuyến của Sotheby's, mà con số hiển thị trên đó là..." Nữ diễn viên hít một hơi thật sâu: "Đắt kinh khủng! Giá cắt 

co!" 

"Cái gì?" Thẩm An Ngưng không thể tin được lảo đảo lui về phía sau một bước. 

"Giá cắt cổ?" Tử Dạ ở một bên cũng cảm thấy khó tin, từ khi nào Du Giai Ý có thể đeo một chiếc vòng cổ đắt đỏ như vậy? 

Không phải là Chung Bảo Nam hoặc Phó Quân Hạo tặng cho cô ta đấy chứ? 

Nghĩ đến đây, Tử Diệp Tử Dạ cắn chặt môi, ngọn lửa ghen tỵ bùng lên trong lòng bốc lên ngùn ngụt. 

Nữ diễn viên váy xanh lấy điện thoại ra: "Tôi cho các cô xem" 

Cô ta nhanh chóng tìm thấy chiếc vòng cổ của Du Giai Ý: "Tôi đã quan sát rất gần, đúng là giống hệt nhau" 

Thẩm An Ngưng nhìn rõ giá cả trên đó liền sững người ra. 

Cô ta đúng là từ nhỏ đã được ăn sung mặc sướng, từ nhỏ đã được tiếp xúc với những đồ trang sức xa xỉ, nhưng trên đời này quả thật còn có một loại cuộc sống khác, loại cuộc sống đó có vạn người mê, hào hoa gấp vạn lần môi trường cô đang sống. 

Cô ta nghĩ rằng những gì mình đang có đã là tốt nhất rồi, nhưng đó chỉ là cô ta lừa mình gạt người mà thôi. Bây giờ chiếc vòng cổ của Du Giai Ý đã phá vỡ mọi niềm kiêu hãnh và tự mãn của cô ta. 

Cô ta đứng ngây ra một chỗ mãi không lấy lại được bình tĩnh. 

Đố kỵ, tuyệt vọng, bực mình, phẫn nộ, đủ thứ cảm xúc đan xen trong lòng cô ta. 

Tử Diệp ở bên cạnh cười khẩy: "Làm sao cô biết đồ cô ta mặc là hàng thật?" 

Nữ diễn viên mặc áo xanh nghĩ đến lời mình nói bị phủ định, lại nghĩ đến vẻ mặt bình tĩnh và ung dung của Du Giai Ý, cô ta lắc đầu nói: "Chắc chắn là thật" 

Nếu dùng đồ giả, Du Giai Ý sẽ không bình tĩnh như vậy, hơn nữa cô không phải là diễn viên, bất kể thế nào, cô cũng thể diễn ra vẻ đường đường chính chính như vậy. 

Tử Dạ nói thêm: "Chiếc vòng cổ cô ấy đeo càng đắt đỏ thì chứng tỏ người đứng sau cô ta càng bẩn thỉu, có gì đáng ghen tỵ với ngưỡng mộ" 

Mở miệng nói là vậy nhưng Tử Dạ lại không kìm được siết chặt tay. 

Bởi vì ngay cả khi muốn leo lên giường một nhân vật lớn nào đó, cô ta cũng không thể. 

eyJpdiI6IitGcnRpUWhVSWU0dXAxQVFCQlNwZHc9PSIsInZhbHVlIjoick8wUzZ0XC9RTnBTQ3dXTnlrS2N3emNFbG9IdEV0WDVmT2JZS1ExZ0ljV1VubmJUZDF1MG5sa0pveUlSWGhLTXVjY2tsVFM2U281NlZNbTdHSnBtWktEZVhmMnhOaWRiRHl6V2dLNjY1eWtDSTlhc2dKTWV0UWhtRSsxOFdKa2d1TlRUbGZFRklYZ0YzWWl5VEd1dm5YVzNaTGFTaXlEYWpqdHhGOENCTjZVRzRncXNtckxGc1B1TThvRnMzTDBkeEpLU3F1QjBmMnh2eDdjZWp5eE1XSkhcL0Z2cXVxMUpPSVBwaCtJdG83Y29JY01ha21pMnBUN1wvV3k0dmJpdXRLcGgwdDlcL3hKbjA2UWhYdjhZenpTcEpLUWd2Y0RCcjFiT1FxUW9PUHJnMTBrPSIsIm1hYyI6IjM4YTg3Y2I2OTc2N2I4NzEyMWJiMjJjMTM2MGUwNTFlYmJiOThlNDFlMzQ0NGRlOTdjMDNlZWMwNzAwMjg5YzcifQ==
eyJpdiI6IndhRzFpVk83Sno2YWs2bHRGNnR1MVE9PSIsInZhbHVlIjoiaXhydE1Bbk1SUFR4N1MrckcwbEt5TDhLOWpoVGJNcmk2MktsUXpXVGFkTkQwZGIybzI1YjBaQ2ZiN0lSQTU4NThFSXNQQnpiamd0SGtDOTFCYTBMVVFtUXBkZzcyNklXZkxNZTdCa29iNXpNOThxc1pKUk1MbUE5YTJ3U3Y1Qk13Mk1weE56Q3M0Z3dYUW55K1hDNTV5cUIxXC9zTkxydGdcL1VLc1hDRHNkR05OT1FPcEp3T0h3MTF5UGxvY0NXSEZobGMwYXkzbnc3NGJiSWVPYlVnNENqUzk0dHNJSm9QWUpncGIrcmxVRmM0T1V3bXBOSmtPdWlSSHlZeHk0RUV6eVNiVzkzNnErZ2VcL3VpMjIwY2NxR3BuQzE2d2pVTWtQMFF3V3NXWnNMaU9YQ2YyTVpcL0lTSnNMNUR5UHBBQVcwS2JRZ3EwNnpqSmx3cjVVdzlrZURSV3pwQnVUTDVmMnBQMjJadU9qVE1aRmVhQXBlWWQ3b3VrcEVMekpWNk50VWsrVnp2QUZPXC9adFdyRjVINVJkbHJ1WXpxQ1pOVVBiRzZmRjhtVU5VQVg4V0huV2J5Y1ZQcnRFeWR1SXJHM2l5NU1BQTBqSDVjYm04bHVRMEdCc3dJS3lmdUxmempqUWdHT21MYklmcmR3QVVqdmx6Q1FWbjN4Ym1zYllJZXExeDFUY0Q3VndpM01EdVlFV2FcL3o4QlFSbUd3bkVvYVNVejdqOXlXYURORGNvMVYweHRzYzEwbGEzNm9oR1lETmh0IiwibWFjIjoiNzEzNWZiNTA4MTAxNzNhMjZkMjkwZTFiZTlmZTczZGRmMzYzMDliNmM1ODRlZTU1NDNmNTQxODc2MDc4YzFmZCJ9

Tuy nhiên, đầu dây bên kia không nói gì thêm mà trực tiếp cúp máy, cô ta chỉ đành phải khóc lóc chạy đi tìm người đại diện nghĩ cách giải quyết.

Ads
';
Advertisement
x