Đại hoàng tử thân là thái tử của đế quốc Long Đẳng, được tu luyện công pháp tốt nhất của đế quốc.
Võ kỹ hắn tu luyện cũng là võ kỹ tốt nhất đế quốc!
Khai Sơn Bá Trảm! Võ kỹ địa cấp tầng bảy!
Đây là võ kỹ cường đại nhất mà Đại hoàng tử có thể thi triển hiện tại, khi Chân Long chùy rơi xuống, trận cuồng phong do Lâm Huyền đột phá trực tiếp đánh tan.
“Ta không biết ngươi tu luyện loại công pháp tuyệt thế nào, nhưng đúng là có thể đột phá trong chiến đấu!”
“Nhưng ngươi phạm phải một sai lầm trí mạng!”
“Võ giả từ Tụ Khí cảnh giới đột phá đến Hóa Nguyên cảnh đòi hỏi phải ngưng tụ nguyên khí của bản thân thành nguyên dịch, truyền vào đan điền.”
“Quá trình này rất dài, ngắn thì một canh giờ, dài thì ba ngày ba đêm.”
“Cho dù thiên phú của ngươi đáng kinh ngạc, cho dù ngươi có thể hoàn thành nguyên khí hóa dịch chỉ trong một nén hương đi chăng nữa, nhưng cũng đủ để ta giết chết ngươi trăm lần rồi!”
“Lâm Huyền, hãy trả giá cho sự kiêu ngạo và khinh thường của ngươi đi!”
Khoảng cách với Chân Long chùy ngày càng gần, trong thanh chùy ẩn chứa nguồn sức mạnh đáng sợ, nếu nó thật sự đánh lên người Lâm Huyền, toàn bộ xương cốt của Lâm Huyền sẽ gãy ngay lập tức, chết bất đắc kì tử.
Lâm Huyền bình tĩnh nhìn Đại hoàng tử ngày càng gần, trong mắt hắn không có chút hoảng sợ, tâm tình bình lặng như nước.
Đại hoàng tử nói không sai, để nguyên khí ngưng tụ thành nguyên dịch cần thời gian.
Nhưng Đại hoàng tử cứ đánh giá thấp hắn rồi.
Thời gian một nén nhang? Lâm Huyền không cần.
Với Thiên Đạo siêu việt của Thần Đạo Công Pháp, Lâm Huyền ngưng tụ nguyên khí thành nguyên dịch trong cơ thể chỉ cần… trong một hơi thở.
“Đùng!”
“Đùng!”
Hai âm thanh liên tiếng vang lên giữa Lâm Huyền và Đại hoàng tử.
Đại hoàng tử mở to mắt không dám tin nhìn người trước mặt.
Hai tay hắn cầm Chân Long chùy khẽ run.
Lâm Huyền cắm Chân Long kiếm xuống mặt đất bên cạnh mình, chỉ dùng hai tay cầm lấy Chân Long chùy!
Đại hoàng tử liều mạng truyền nguyên khí vào song chùy, nhưng bất kể hắn dùng bao nhiêu sức lực cũng không sao làm cho Chân Long chùy chuyển động một chút.
Trong lòng hắn vô cùng hoảng sợ, rốt cục Lâm Huyền có bao nhiêu sức mạnh!
Điều khiến hắn không thể chấp nhận được chính là Lâm Huyền vậy mà lại thật sự đột phá rồi!
Hóa Nguyên Cảnh tầng một!
Giờ này khắc này, khí thế Lâm Huyền toát ra vô cùng uy nghiêm.
Cảnh giới của võ giả Hóa Nguyên Cảnh càng cao thì nguyên dịch do nguyên khí ngưng tụ càng dày đặc.
Đại hoàng tử ở cảnh giới Hóa Nguyên tầng năm, nhưng hắn vô cùng kinh hãi khi phát hiện ra nguyên dịch trong cơ thể mình rất có thể kém hơn nguyên dịch mà Lâm Huyền vừa mới ngưng kết!
Khi Lâm Huyền ở Tụ Khí cảnh, nguyên khí bên trong châu điền gần như ở thể lỏng, đột phá Hóa Nguyên Cảnh lúc này, bên trong đan điền của hắn không chỉ chứa đầy nguyên dịch mà còn chứa rất nhiều tinh thể.
Nguyên dịch của Lâm Huyền đã ngưng tụ đến cực hạn, nếu tiếp tục ngưng tụ sợ là sẽ giống như yêu thú vậy, ngưng tụ thành đan.
Lâm Huyền hiện tại không biết mình có bao nhiêu sức mạnh, nhưng sức mạnh của Đại hoàng tử ở trước mặt hắn thật sự không đáng nói đến.
“Ngươi thua rồi.”
Lâm Huyền ném mạnh một cái, cả người Đại hoàng tử bay ra ngoài, hắn bay tới trên đài cao, lưng đập vào cột đá hành quyết, quả thực trực tiếp đập vỡ cột đá.
Đại hoàng tử ôm ngực, kêu lên một tiếng rồi nôn ra máu!
Toàn thân hắn run rẩy dữ dội.
Lâm Huyền rõ ràng chỉ mới đột phá cảnh giới tầng một, vẫn còn kém hắn bốn tần cảnh giới.
Tại sao? Hắn ngay cả chiêu thứ nhất cũng tiếp thu chưa xong!
Huống chi, Lâm Huyền còn chưa sử dụng võ kỹ!
Đột nhiên, Đại hoàng tử cảm thấy trước mắt mình trở nên âm u hơn rất nhiều.
Hắn vội vàng ngẩng đầu lên, chỉ thấy Lâm Huyền không biết từ khi nào đã đi đến trước người hắn.
Trong tay Lâm Huyền cầm Chân Long kiếm, trên thân kiếm màu ngọc bích, một đường kim long hư ảnh đang nhảy múa xung quanh thân kiếm.
Lâm Huyền nâng Chân Long kiếm lên, thốt ra một từ.
“Chết!”
Chân Long kiếm đánh xuống, Đại hoàng tử tránh cũng không thể tránh!
Đại hoàng tử vội vàng bùng nổ toàn bộ nguyên khí, nâng Chân Long chùy lên, song chùy đan chéo nhau, hóa thành một cây kéo, muốn ngăn chặn Chân Long kiếm.
“Đùng!”
Rõ ràng là chất liệu như nhau, đều là dùng long sừng chế thành vũ khí, nhưng sau khi va chạm, Chân Long chùy lại bị gãy!
Chân Long kiếm đâm xuyên qua bả vai của Đại hoàng tử, cánh tay phải của hắn bị chặt đứt!
“A!”
Một tiếng kêu đau đớn phát ra từ miệng Đại hoàng tử.
Trong tiếng kêu không thể che giấu được sự hoảng sợ.
Hắn sắp chết!
Nhưng hắn không muốn chết.
Đại hoàng tử mở cổ họng, hét lớn đến khàn cả cổ.
“Gia gia, cứu ta!”
Một luồng khí dâng trào từ sâu trong hoàng thành, khí cơ khóa chặt Lâm Huyền, một bóng đen lao đến trước mắt Lâm Huyền nhanh như chớp.
“Quá nhanh!”
Lâm Huyền vội vàng cầm Chân Long kiếm chắn trước mặt, một người đàn ông già nua xuất hiện trước mặt hắn, một chưởng lôi đình vỗ vào thân của Chân Long kiếm.
“Ầm!”
Sức mạnh khó mà nói rõ, mang thân thể Lâm Huyền đi, hai chân Lâm Huyền chạm mặt đất, cả người đột ngột lùi về phía sau.
Mũi chân của hắn trượt từng tấc, bụi bay tung tóe, đủ để thấy sức mạnh của lão giả mạnh đến mức nào!
Lâm Huyền thi triển Thần Đạo Công Pháp, hóa giải sức mạnh của lão giả.
Hắn nhìn thẳng vào lão giả, phát hiện lão giả đã quá già, trên mặt đối phương đầy nếp nhăn.
Ngay cả đôi mắt của lão giả cũng hết sức đục ngầu.
Lâm Huyền vô cùng dám chắc là lão giả đã đến tuổi diệt chúc, e là chỉ chống đỡ nổi mười năm nữa.
Tuy nhiên Lâm Huyền không dám xem thường thực lực của lão giả.
Thân hình lão giả bị chém khom xuống, khí thế quật cường mà hắn toát ra khiến người ta cảm thấy ngột ngạt.
Đỉnh cao Hóa Nguyên Cảnh tầng chín!
Thực lực như vậy, còn được Đại hoàng tử gọi là ông, thân phận của hắn không cần nói cũng biết.
Lam Vương!
Hoàng gia sừng sững nhiều năm như vậy vẫn không ngã, chính là dựa vào Lam Vương!
Ở đế quốc Long Đẳng, thực lực của Lam Vương là bất khả chiến bại.
Các võ giả ở xung quanh quảng trường trận chiến dừng tay.
Lam Vương đã xuất hiện, bọn họ tiếp tục đánh cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Với sức mạnh của Lam Vương, cho dù đội quân có ba nghìn hay một vạn cũng sẽ không phải đối thủ của Lam Vương.
Mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào Lâm Huyền.
Lam Vương thắng, phe của Lâm Huyền tất cả đều sẽ chết.
Lam Vương cúi đầu xem xét vết thương của Đại hoàng tử, trong mắt hiện lên vẻ tức giận.
Khí thế trên người hắn tỏa ra, trộn lẫn một luồng sát khí nặng nề.
Hắn nhìn Lâm Huyền, giọng điệu căm phẫn.
“Ngươi dám phế đi cánh tay của cháu trai ta!”
Đại hoàng tử là người kế vị ngai vàng mà Lam Vương xem trọng nhất, có mưu tính, có thông minh, quan trọng nhất là hắn có dã tâm.
Nhân lúc bản thân còn sống, Lam Vương dự định nâng đỡ Đại hoàng tử, chinh chiến tứ quốc.
Nhưng bây giờ, kế hoạch này đã bị Lâm Huyền cản trở.
Thân là hoàng đế, điều quan trọng nhất là sức mạnh! Nếu không có sức mạnh tối cao, làm sao có thể ngồi vững trên ngai vàng?
Nhưng Lâm Huyền lại phế đi một cánh tay của Đại hoàng tử!
Lâm Huyền cười nhạt trả lời.
“Khi ngươi phế một đôi chân của con trai mình, cũng không thấy căm phẫn tới vậy nhỉ!”
Câu nói này của Lâm Huyền đã gây ra một trận náo động.
Hoàng đế cũ biến mất, bọn họ đã biết có liên quan đến Đại hoàng tử, nhưng không ngờ tới Lam Vương cũng có liên quan!
Một người giết cha, một người hại con.
Đối mặt với câu hỏi của Lâm Huyền, Lam Vương không hề quan tâm.
“Xem ra, ngươi đã nhìn thấy thứ phế vật đó.”
“Giết chết sẽ không phiền toái nhiều như vậy!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất