Sau khi linh hồn đã bị Lâm Huyền luyện hóa, Thần Thụ nhỏ hơn lúc trước rất nhiều. 

             Có điều, bản thân Thần Thụ vẫn chưa bị tổn thương. 

             “Thu thứ này lại, nói không chừng sau này vẫn có tác dụng lớn.” 

             Lâm Huyền lẩm bẩm. 

             Hắn bước lên phía trước, vây quanh rễ cây của Thần Thụ, nhẹ nhàng gõ ở bên trên mặt đất vài cái. 

             Sau khi làm xong chuyện này, Lâm Huyền bước lên ôm lấy thân cây của Thần Thụ. 

             “Bắt đầu!” 

             Lâm Huyền hét lớn một tiếng, mạnh mẽ nâng lên. 

             Lực quy tắc được gia tăng, Thần Thụ bị Lâm Huyền nhổ tận gốc. 

             Ở trên rễ cây vẫn còn nhiễm một chút bùn đất. 

             Lâm Huyền gõ vài cái, sử dụng Thổ quy tắc để tách bùn đất khỏi rễ cây. 

             Trọng lượng của Thần Thụ đã vượt xa khỏi sức tưởng tượng của Lâm Huyền, dựa vào lực lượng của hắn cũng không nhịn được mà phải lắc lư vài lần. 

             Hắn lập tức mở Thiên Tư Linh Phố, trồng Thần Thụ vào bên trong đó. 

             “Ở bên trong Thiên Tư Linh Phố, thời gian Thần Thụ mở ra sẽ được rút ngắn hơn rất nhiều.” 

             Vẻ mặt Lâm Huyền vui mừng. 

             Hành trình đến Bí Cảnh Thần Thụ lần này, hắn đã kiếm lời được đầy cả túi. 

             Tạm thời không nói đến cái cây Thần Thụ đã trải qua bao nhiêu năm tháng này, chỉ vỏn vẹn là hạt giống linh hồn thôi, hắn cũng đã đạt được lợi ích không nhỏ rồi. 

             Chờ đến khi hắn hấp thu hết những mảnh nhỏ linh hồn kia, chắc chắn uy lực của Diệt Hồn Chưởng sẽ tăng trưởng thêm một bước. 

             “Đi thôi.” 

             Lâm Huyền nói với Kẻ Điên. 

             Từ sau khi Lâm Huyền bắt đầu tu luyện, Kẻ Điên vẫn luôn luôn đứng bảo vệ ở bên cạnh. 

             Trải qua một khoảng thời gian chiến đấu này, rõ ràng thực lực của Kẻ Điên cũng có tăng trưởng lên rất nhiều. 

             Sau khi trở về, chờ hắn chuyển hóa tài nguyên ở bên trong nhẫn làm thực lực, chắc chắn cũng sẽ có sự đột phá lớn. 

             Lâm Huyền nhìn về phía Kẻ Điên một chút, khẽ cười một tiếng. 

             Bản thân hắn làm ra loại chuyện như thế này, không biết có được tính là thay đổi lịch sử hay không. 

             Ở trên ghi chép bên trong Thần Sơn, người sáng lập ra Phong Ma Lục Thức sẽ bị chết không được tử tế. 

             Thế nhưng bây giờ Lâm Huyền đã sửa đổi công pháp vì hắn, đưa cho hắn nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, có lẽ hắn có thể đi lên một con đường khác. 

             Hai người đi ra khỏi Bí Cảnh liền lập tức bị ngăn cản lại. 

             “Lâm Huyền.” 

             Người mở miệng là Liễu Thúy Thúy. 

             Lúc này, vẻ mặt của nàng khó có thể tin tưởng được nhìn về phía Lâm Huyền. 

             Sau khi Tà Võ và Độc Sư xông vào trong Bí Cảnh Thần Thụ, nàng vẫn luôn tự trách. 

             Thời gian dài trôi qua như vậy, mấy người Lâm Huyền còn chưa có đi ra, theo bản năng Liễu Thúy Thúy cứ cho rằng bọn họ đã chết ở bên trong rồi. 

             Dưới cái nhìn của nàng, dù cho Lâm Huyền có mạnh mẽ như thế nào, nhưng đối mặt với ba kẻ địch thì vẫn còn khó có thể sống sót được. 

             “Rất ngạc nhiên hay sao?” 

             Lâm Huyền bước lên, ném một trái cây Thần Thụ cho Liễu Thúy Thúy. 

             Sau khi Liễu Thúy Thúy kiểm tra liền lập tức cẩn thận thu vào. 

             “Khả năng đây chính là trái cây cuối cùng rồi, ta đã tiêu diệt Thần Thụ.” 

             Lâm Huyền mở miệng nói. 

             Nghe hắn nói như vậy, đôi mắt xinh đẹp của Liễu Thúy Thúy trợn tròn. 

             Trái cây cuối cùng? 

             Nàng không nghĩ tới sự việc sẽ diễn biến đến mức này. 

             Vốn dĩ, nàng còn muốn sử dụng hạt giống của cây này để làm một số thí nghiệm. 

             Nếu như không thành công thì sau này có thể lại đến lấy hạt giống một lần nữa cũng không muộn. 

             Nhưng bây giờ xem ra, nhất định phải đối xử một cách cẩn thận. 

             “Ngươi… Đột phá đến cảnh giới Quy Nhất Cảnh rồi?” 

             Vẻ mặt của Liễu Thúy Thúy hơi nghi ngờ một chút, mở miệng hỏi. 

             Sự tăng trưởng to lớn của Lâm Huyền khiến cho nàng có chút không thể tiếp thu được. 

             Lúc ban đầu khi Lâm Huyền mới đi đến Tiêu Dao Lâu, hắn vẫn chỉ là một võ giả bình thường. 

             Vậy mà bây giờ, thực lực của hắn đã có thể ngồi ngang hàng cùng với nàng. 

             Lâm Huyền gật đầu. 

             Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục của Lâm Huyền, Liễu Thúy Thúy càng kích động hơn. 

             “Thật tốt quá, có ngươi ngồi trấn giữa ở bên trong võ giả thẻ đỏ, chắc chắn sau này Tiêu Dao Lâu sẽ không bị Tà Võ xâm phạm.” 

             Nàng nói, đây cũng chính là suy nghĩ lúc này của nàng. 

             Thực lực của Lâm Huyền đã được phần lớn người tán thành, ngay cả Vương Hồ cũng đều bị hắn chém chết, vậy còn có người nào có thể là đối thủ của hắn? 

             Cường giả như vậy hoàn toàn xứng đáng là võ giả thẻ đỏ mạnh nhất. 

             Bên cạnh, trên mặt của Kẻ Điên cũng lộ ra vẻ hâm mộ. 

             Võ giả thẻ đỏ mạnh nhất. 

             Hắn đã từng là võ giả thẻ cam mạnh nhất, cho nên tự nhiên cũng biết hai chữ mạnh nhất có ý nghĩa như thế nào. 

             Nếu như Lâm Huyền thực sự lựa chọn lưu lại, với tư cách là võ giả thẻ đỏ mạnh nhất, như vậy thì tất nhiên Tiêu Dao Lâu cũng sẽ dành cho hắn phần thưởng mà không một người nào dám nghĩ đến. 

             Thế nhưng Lâm Huyền lại lắc đầu. 

             “Ta không định tiếp tục chiến đấu nữa rồi.” 

             Lời hắn vừa mới nói ra, dù là Kẻ Điên hay là Liễu Thúy Thúy cũng đều ngẩn ra. 

             “Vì sao?” 

             Vẻ mặt của Liễu Thúy Thúy không thể giải thích được. 

             Lẽ nào hắn cũng chỉ thỏa mãn với những phần thưởng ở trước mắt này hay sao? 

             Bây giờ Lâm Huyền đã là võ giả thẻ đỏ xếp hạng thứ hai, mặc dù hắn đã chém giết Vương Hồ, thế nhưng cũng không phải là chém giết ở bên trên võ đài. 

             Nếu như bây giờ hắn lựa chọn rời khỏi, như vậy cũng chỉ có thể lấy đi tiền vốn ở bên trên thẻ bài mà thôi. 

             Mặc dù Liễu Thúy Thúy cũng có ý định bù đắp cho hắn, nhưng cũng không có khả năng cho hắn nhiều hơn nữa. 

             Thế nhưng, nếu như Lâm Huyền có thể ở lại, như vậy chờ đợi hắn chính là nguồn linh thạch không bao giờ cạn. 

             Đến lúc đó, chắc chắn tu vi của hắn sẽ tăng trưởng rất nhiều. 

             “Tiêu Dao Lâu còn quá nhỏ.” 

             Lâm Huyền suy nghĩ một lúc, nói ra một câu như vậy khiến cho Liễu Thúy Thúy hộc máu. 

             “Bây giờ ở bên trong Tiêu Dao Lâu đã không còn có người nào có thể trở thành đối thủ của ta nữa. Đã như vậy, ta còn ở lại để làm cái gì?” 

             “Còn về phần võ giả thẻ đỏ mạnh nhất, ta nghĩ có người thích hợp hơn so với ta.” 

             Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía Kẻ Điên. 

             Liễu Thúy Thúy cũng nhìn hắn một cái, âm thầm gật đầu. 

             Nếu như Lâm Huyền đã lựa chọn rời khỏi, như vậy thì không hề nghi ngờ gì nữa, Kẻ Điên chính là một trong số những người có sức cạnh tranh nhất. 

             Chỉ cần hắn có thể bảo vệ được số tiền vốn của hắn thì có thể trở thành người mạnh nhất đứng thứ hai ở sau Lâm Huyền. 

             “Thực sự không suy nghĩ thêm một chút hay sao?” 

             Vẻ mặt của Liễu Thúy Thúy tiếc nuối. 

             Lâm Huyền lắc đầu, không hề để cho nàng có cơ hội thương lượng. 

             “Tốt, sau khi trở về, ta sẽ bảo bọn họ kết toán tiền vốn cho ngươi.” 

             “Còn về phần tiền vốn của Vương Hồ, ta tự mình làm chủ, chia đều cho hai người.” 

             “Cứ như vậy cũng có thể giữ được thứ hạng của Kẻ Điên.” 

             Đối với chuyện này, Lâm Huyền lại không hề có ý kiến gì. 

             Đây là khen thưởng hắn nên có được. 

             Liễu Thúy Thúy cho rằng mặc dù đây cũng không phải là thiên tài địa bảo gì, thế nhưng cũng là một phần thưởng chân thật nhất. 

             Sau khi xoay người, chẳng hiểu sao, Liễu Thúy Thúy lại thở dài một hơi nhẹ nhõm. 

             Nếu như Lâm Huyền đã lựa chọn rời đi, nàng cũng sẽ không giữ lại thêm nữa. 

             Hắn rời khỏi cũng tốt, đây cũng không phải là một chuyện xấu với Tiêu Dao Lâu. 

             Lâm Huyền cũng giống như một ngọn núi lớn, có hắn ở đây, chắc chắn võ giả thẻ đỏ cũng sẽ không có khả năng chiến đấu được nữa. 

             Mặc dù bây giờ Kẻ Điên đã trở thành người mạnh thứ hai thì cũng không có khả năng dám khiêu chiến với hắn. 

             Người có tên, cây có bóng. 

             Hai chữ Lâm Huyền này đại diện cho sự vô địch. 

             Chờ sau khi Lâm Huyền rời đi, Kẻ Điên có thể sẽ thay thế cho hắn tiếp nhận càng nhiều lời mời khiêu chiến hơn. 

             Sau khi trở lại Tiêu Dao Lâu, Liễu Thúy Thúy lập tức đi tìm người đến để kết toán cho Lâm Huyền. 

             Đến lúc kết toán, ngay cả Lâm Huyền cũng cảm thấy hoảng sợ. 

             Hắn không nghĩ đến tiền vốn của hắn đã cao đến mức như vậy rồi. 

             Tính cả một bộ phận mà Liễu Thúy Thúy đơn độc cho hắn, linh thạch ở bên trong nhẫn của hắn đã có hơn hai trăm ngàn. 

             “Một bộ phận kia chính là món quà nhỏ mà cá nhân ta tặng cho ngươi.” 

eyJpdiI6IjVIVUl2b3ZZdVdCQlVtUWIxZkdWYXc9PSIsInZhbHVlIjoiOTVZWGt2ZCtEaCttWXJ1NWRaXC85SjhSY2kzVHppOTB0RWJ1MnhoQlFkdHFKME5vSkdJT1NcLzhyc0dFdWtSV0FGalZ4THBQXC9NT0tkSjQ1eG1USTY5dFRlNVlEemMyR0FSWTBTdVJBc2hXT3FHUmdQSjQwdHpxRkQ1XC9GNGFVamM2eHlZSDBVZ0RJMk5IeVJKNlNocXBFSEY0UHU4anQxeDlcL1dWRmZSVWNGMjdoWGZLU2JRbUF6ak54ZGdjRk9BS253U3J3Qkl6NExXWW9aVThQYldMUWZBdFNKcVd5WGpJZFlsa0VFTk1lSDRNY1NFWERHY3RFWkd2UUJOK1FxQlhrYURZRkVYUjlGRElQS2d5ekVWS3lDSFF1XC95NTNYMkJybGJOOGtjVENBZjRpcEdWUHpGVGZyK0JJUk9QXC9HK01IIiwibWFjIjoiYzdhMDU3NzM4ZTBkZDJhOTgwZGQyNWFiNjA3YjRjZTQ4YzllMWNkNGNhMDMyMzBmNDgzZDM0OWU2NjliYWM1MyJ9
eyJpdiI6ImxZZXNxejVVaEs0aGRxWWJNMXRFNHc9PSIsInZhbHVlIjoiVjJYQUlcL2ZtT2JNSnN6TUU5MU5KM2NYQ0xCYkdpZEVPU01FRm9NbGt2aVdTWUNtazhpODgzdEh0S09wR2FsMkk0YWRMekZtQkhDMFNIMkdGcWp4OStDbTVrWEEzcVVxN2QwNUtMTm15ZGlSa25tZnZ1bmhwTWpsVWIxSjcrUTd3SDVJQXJJSWYzQlVvVlo0cHFCNFlLNVdVc2tDV3hpaWs4eW0yY3FPWnJoaFwvRVQ3Vkl0M1RcL1RCUU5LV20rNzNTcTRCQzZhME9cL2h1dzhVUmRvSHV3TWc9PSIsIm1hYyI6Ijk0NDUwMmE0NjE3NDk1NzU1ZmNiYjg5MGFjYjlhZGM0ZjkwN2Q5OGE1NzJiY2QwMjc2MTFhOGZjODk1MjUxMTAifQ==

             Lúc hắn rời khỏi Tiêu Dao Lâu, Kẻ Điên đã đứng ở cửa.             
 

Ads
';
Advertisement
x