Những thiệt hại trong trận chiến này là một con số cực kỳ kinh khủng. 

             Nếu như lúc thiệt hại trong trận chiến chỉ đạt đến một phần mười, những người bị chết đi sẽ chỉ khiến cho những người còn sống cảm thấy tức giận hơn. 

             Nhưng mà, bây giờ thiệt hại đã gần đạt được đến mốc một phần hai rồi, cho nên tình huống trở nên thay đổi. 

             Tỷ lệ tử vong một phần hai, ai cũng không muốn đánh cược vận may của mình cả. 

             Bọn họ không biết được người chết tiếp theo sẽ là ai. 

             Cũng chính bởi vì như vậy cho nên trong khoảng thời gian hai nước giao chiến, đến khi nào mà thiệt hại đạt đến mốc một phần hai thì quân đội rất có thể trở nên tán loạn như vậy. 

             Trận chiến đấu này liên quan đến hơn sáu mươi cường giả Quy Nhất Cảnh, nói là một cuộc chiến tranh cũng không quá lời. 

             Nhưng khác nhau ở chỗ, bọn họ cũng không hề có kỷ luật nghiêm khắc như quân đội. 

             Lúc này, trong sáu mươi Tà Võ thì Lâm Huyền đã chém giết hơn hai mươi người, những Tà Võ còn lại cũng đã mất đi ý chí chiến đấu. 

             Bọn họ sợ rằng người chết tiếp theo sẽ biến thành chính mình. 

             Lâm Huyền cầm trường kiếm đứng đó, lạnh lùng nhìn những tên Tà Võ ở xung quanh, không khỏi cười ra tiếng. 

             Nhiều người thì có thể thế nào được chứ?  

             Chẳng qua chỉ là một đám người tham sống sợ chết mà thôi. 

             Mặc dù thực lực của bọn họ mạnh hơn so với hắn, thế nhưng đến lúc gặp phải kẻ địch mạnh thì cũng vẫn sẽ cảm thấy sợ hãi. 

             Bọn họ đã mất đi lòng của cường giả, người như vậy, không xứng đáng để trở nên mạnh mẽ. 

             “Giết hắn đi.” 

             Cùng lúc đó, đột nhiên có một giọng nói vang lên ở bên trong đám người. 

             Đám Tà Võ này vốn đã bắt đầu nảy sinh ý nghĩ từ bỏ, thế nhưng sau khi giọng nói này cất lên thì lại nhào về phía Lâm Huyền. 

             “Ha ha ha.” 

             Lâm Huyền ngửa mặt lên trời cười to. 

             Tiếng cười kia cũng khiến cho phần lớn Tà Võ dừng lại không dám tiến lên.  

             “Sợ cái gì? Hắn đã là đèn cạn dầu rồi.” 

             Nhưng mà vào lúc này, giọng nói kia lại xuất hiện một lần nữa. 

             Tất cả Tà Võ đều liếc mắt nhìn nhau, chỉ có thể kiên trì vọt lên. 

             Thực ra, đúng như lời của người kia nói, lúc này Lâm Huyền đã là đèn cạn dầu. 

             Mặc dù hắn có mạnh mẽ đến mức nào, thì cuối cùng cũng chỉ là một võ giả Quy Nhất Cảnh mà thôi. 

             Đối mặt với Tà Võ đông đảo như vậy, chiến tích của hắn đã đủ để khiến cho người khác phải sợ hãi. 

             Thế nhưng, dầu hết đèn tắt có thể đại diện cho điều gì? 

             Lâm Huyền vẫn đứng ở nơi đó như cũ, mặc dù có đông đảo Tà Võ công kích nhưng cũng không thể khiến cho hắn ngã xuống được. 

             Chân Long Kiếm không ngừng vung lên, không ngờ lại có vẻ vô lực như vậy. 

             Bất kể là thân thể hay là nguyên khí, lúc này Lâm Huyền đều đã đạt đến cực hạn. 

             Lúc này, hắn giống như một con sư tử bị thương vậy. 

             Đàn lang sói đang không ngừng quấy rầy hắn, thế nhưng hắn cũng không có sức lực để phản kháng. 

             Sau khi thấy cảnh tượng như vậy, mấy Tà Võ kia đột nhiên trở nên sôi trào. 

             Đao, thương, kiếm và kích. 

             Đủ các thể loại binh khí đang không ngừng đánh về phía cơ thể của Lâm Huyền. 

             “Phốc!” 

             “Phốc!” 

             Kèm theo từng tiếng vang nhẹ, cơ thể của Lâm Huyền tràn đầy vết thương. 

             Bá Thể Thần Công đã bị phá bỏ. 

             Mặc dù cơ thể của Lâm Huyền có mạnh mẽ đến mức nào thì cuối cùng cũng không thể đánh lại nhiều thần binh lợi khí như vậy được. 

             Quần áo của hắn đã không còn hình dạng gì nữa từ lâu rồi, biến thành từng mảnh vải quấn quang ở trên người của hắn. 

             Những mảnh vải này đã bị máu tươi thấm ướt sũng. 

             Lâm Huyền đã hoàn toàn biến thành một người máu, có ý muốn giết kẻ địch nhưng cũng đã không còn sức lực nữa rồi. 

             “Giết!” 

             Thấy Lâm Huyền đã không còn sức lực để phản kháng, những Tà Võ này giống như một đàn lang sói ngửi thấy được mùi máu tươi vậy, liều mạng tiến hành công kích. 

             “Leng keng.” 

             Lâm Huyền vung tay chặt đứt một cây trường thương. 

             Thế nhưng lại có một thanh trường đao khác đâm vào phía dưới tim của hắn, tạo thành một vết thương sâu đến tận xương. 

             “Phốc!” 

             Ở phía xa xa, một mũi tên bắn đến trúng vào bụng của hắn, nổ tung tạo thành một cái lỗ máu me đầm đìa. 

             Lâm Huyền nhíu mày, giơ tay che vết thương. 

             Dưới sự vận chuyển của nguyên khí, máu tươi khó khăn lắm mới ngừng lại được. 

             Nhưng mà, chỉ trong một khoảnh khắc hắn chữa thương mà thôi, một cây đại đao đầu hổ đã chém về phía cổ của hắn. 

             “Giết hắn đi, sau khi cắn nuốt máu thịt của hắn, chắc chắn thực lực của chúng ta có thể tăng trưởng mạnh mẽ.” 

             Không biết có ai đã hét lên một tiếng, nhất thời, Lâm Huyền liền biến thành một miếng bánh thơm ngon. 

             “Leng keng.” 

             Lâm Huyền giơ Chân Long Kiếm ở trong tay lên, chật vật chặn công kích của đại đao đầu hổ kia. 

             Thế nhưng trên cổ của hắn cũng xuất hiện thêm một vết thương khiến cho người khác nhìn vào cũng cảm thấy giật mình. 

             Chiến đấu đã lâu nhưng cũng không còn xuất hiện bất cứ sự tử vong nào nữa. 

             Có vẻ Chân Long Kiếm của Lâm Huyền đã không còn sức lực nào nữa. 

             Điều khiển quy tắc thiên địa cũng có hạn chế, chẳng qua Quy Nhất Cảnh mới bắt đầu khống chế quy tắc, làm sao có thể chiến đấu lâu dài như vậy được chứ? 

             Lâm Huyền có thể chống đỡ được đến mức này đã có thể gọi là kỳ tích rồi. 

             Nhưng vào lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở trong đám Tà Võ, nhảy xuống trước mặt của Lâm Huyền. 

             Hai mắt của Lâm Huyền đã bị máu tươi che kín mơ hồ, hắn không nhìn thấy rõ dáng vẻ của người này. 

             “Điện Chủ.” 

             Những Tà Võ ở xung quanh hét lên đã chứng tỏ thân phận của người này. 

             Người kia vẫy tay, ý bảo những người khác tạm thời dừng công kích lại. 

             Hắn lập tức mở miệng nói. 

             “Ngươi có biết ngươi sắp chết rồi hay không?” 

             Lâm Huyền gật đầu nhưng cũng không có trả lời. 

             “Đây cũng chính là kết cục của người kẻ đối đầu với Tà Điện của ta.” 

             Điện Chủ lạnh lùng nói. 

             “Trước kia ngươi giết chết người của Tà Điện chúng ta, cho nên ngươi cũng phải nghĩ đến việc sẽ có kết cục như ngày hôm nay rồi.” 

             Lâm Huyền cười ha ha, không có nói gì. 

             Tên Điện Chủ kia suy nghĩ một lúc, sau đó mới lên tiếng nói. 

             “Vốn dĩ, ở trong cơ thể của ngươi có Tà Võ Ngân, chắc chắn ta phải giết chết ngươi.” 

             “Không có ai có thể giết chết người của Tà Điện.” 

             “Chẳng qua bây giờ ta lại muốn cho ngươi một cơ hội sống sót.” 

             “Chỉ cần ngươi tình nguyện gia nhập Tà Điện, sau này sẽ có tiền đồ không giới hạn.” 

             Những Tà Võ ở xung quanh đều ngạc nhiên, ai cũng không thể ngờ được rằng Điện Chủ sẽ nổi lòng yêu mến nhân tài ở lúc này. 

             Quả thực Lâm Huyền rất mạnh mẽ, thậm chí hắn còn mạnh hơn phần lớn những người đang đứng ở chỗ này. 

             Hơn nữa, tiềm lực của hắn cũng vô cùng đáng sợ. 

             Thế nhưng, hận thù giữa hắn và Tà Điện cũng có thể nói đã đạt đến mức huyết hải thâm thù, dưới tình huống như thế này, hắn có thực sự sẽ khuất phục dưới Tà Điện hay sao? 

             Chắc chắn là không thể nào được rồi. 

             Tất nhiên Điện Chủ cũng hiểu được điều đó, chẳng qua hắn muốn giữ lại một mạng của Lâm Huyền là để câu cá mà thôi. 

             Hắn muốn câu được con cá lớn ở phía sau của Lâm Huyền! 

             Một tên Lâm Huyền đã khiến cho Tà Điện không được yên bình, như vậy thì nếu như cường giả thần bí ở phía sau của hắn ra tay, chẳng phải là sẽ có thêm nhiều phiền toái hay sao? 

             Hắn thấy bây giờ lúc nào Lâm Huyền cũng có thể chết được, thế nhưng nếu như Lâm Huyền đã chết thì vị cường giả thần bí kia cũng không cần thiết phải xuất hiện nữa. 

             Chỉ cần người ở sau lưng của Lâm Huyền xuất hiện thì chắc chắn hắn sẽ ra tay đánh chết. 

             Thân làm một cường giả Quy Nhất Cảnh tầng chín, hắn có lòng tin này. 

             Lâm Huyền nhếch miệng cười, vẫn không hề trả lời như cũ. 

             Điều này khiến cho Điện Chủ cảm thấy có chút giận giữ, chẳng lẽ Lâm Huyền lại không sợ chết hay sao? 

             “Ngươi cho rằng người ở phía sau của ngươi thực sự có thể bảo vệ ngươi an toàn hay sao?” 

             “Ngươi đã đến lúc đèn cạn dầu rồi, hắn vẫn còn chưa xuất hiện, ngươi đừng có mà mơ mộng viển vông nữa?” 

             Điện Chủ nói ra những lời đau đớn tim gan. 

             Nếu như đổi lại là một tên võ giả bình thường, sau khi nghe những lời mê hoặc của hắn thì chắc chắn trong lòng sẽ nảy sinh ra sự căm phẫn. 

             Chỉ tiếc, hắn đã tính toán sai rồi. 

             Ở trong mắt của bọn họ thì vị cường giả thần bí ở phía sau của Lâm Huyền cũng  chẳng qua chỉ là Phân Thân của hắn mà thôi. 

             Lẽ nào, ở trên thế giới này còn có người sẽ nảy sinh căm phẫn đối với Phân Thân của chính mình hay sao? 

             Cơ thể của Lâm Huyền lung lay sắp đổ, mất một lượng lớn máu khiến cho hắn đã có chút không thể chịu đựng nổi rồi. 

             “Hừ, muốn chết.” 

eyJpdiI6IlRMVFhWd29HZWNaWXBhQkRFcTQ5dkE9PSIsInZhbHVlIjoibUF4dnpcL2RXSGJhT2t6T2NaditMdXY4Q1REUlBJUnhTcHNXSG5CbUZoK3FoUHRENXZ1TnlvVmQ0TDVtSDhsZW5xZDN4RHdQUzVNYVVPTVkxdTE0ejc5VEZLa0JKSUFYWTV3RzgxUElVVGY2WDlyMlZVYUJ0TjJLZm5Ecytnbm9xTEl2K1JaZGZRWHp4WlRmdDVkWmpJMjdTOFNLNFVuOWV5SXZQS1h1MVdtSWdzNHdqQ25HTFFGZEFYNmN4d3AzYmJGa1VFd3ZqZzltSzVITlwvQ2NCQlZoQ1d0QXRmSkhPbGhRUExObE5yVmRvQWtZMHF2c1dIbDBpRG1tOCt4am9GZXBqUDJEa2ZCQ0RcL2RhZHQ1bll0OHc9PSIsIm1hYyI6IjIxNzA4OTdiMzIyZTVmOGIyMGY3ZGQ3ODU3MWZjZDVkYTJhYzRjOTZjNzA1NDk5YzA4NDJmZDRiOTJhNzA2NzAifQ==
eyJpdiI6InRJeFwvYlkyUjZtRWsxOWw0RVhCMGNBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlBUWnRneDcweTgzZW5TOVRqKzd0YWpcL3dIMGNja3JNakpJaldvK2xjOFUybE1SY05Cc2xQVUJLYUI4UjNjb3VybGM5N3hMdjBSZ3pxUXVQYTQ4dTFlTDBsUUU0bXM0WHRoWFVjSUN6K2Z1cjVyaXRjaWpRUGZcLzlMWTZvNklYQUc5M0FpZ3JqNGxRWEp2MGpXR3hua2NQT2oyRG9vRVYxVFwvQVM3anBNVWlsUWozM0s0Z2taMmlUNWh6dVZvZGo5R3FTYUxaRWQrdmZTdHpyamZaSGxTeDdcLzVEQTFPS2doSW8zQmFGMUFWdzY3N0Rpc0F2a1YrZjFDMHdZS2tpVGhaSHBuQnFzTldodVlhY1IydXJtaWplUT09IiwibWFjIjoiMTc3MDcxODZjNGM3MDA2ZWRjNDVjMWM3NDAxMTJmNGExMDBiYTE1MDFjYWNjM2U5NmI4NWIzOTc2MGNhM2JlNCJ9

             
 

Ads
';
Advertisement
x