CHƯƠNG 1202
Cửu Thiên há hốc miệng, không dám tin vào cảnh tượng mà mình nhìn thấy.
Đường đường là bệ hạ, lại cười nghiêng ngả vì chuyện con trai mình bị người khác đánh, chuyện này nếu truyền ra ngoài thì cũng chả có ai tin!
Một lúc lâu sau, Tần Chính đại đến mới dừng cười nói: “Bao nhiêu năm nay, trẫm chưa từng đánh nó, người là người đầu tiên đánh nó, còn đánh vào mặt! Chả trách nó lại muốn tìm mọi cách dồn ngươi vào con đường chết, vì vậy mà suýt nữa chọc giận Đan Tháp, còn làm tổn thất ba Tiên Khí Sư của Võ Đỉnh”
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Làm tổn thất ba vị tiên khí sư?”
Tần Chính đại đế cười nói: “Chuyện ngươi làm mà ngươi không biết hả? Ba vị Tiên Khí Sư kia chạy đến Đông Hoa Châu, muốn tiêu diệt sạch cả gia tộc ngươi, kết quả lại bị người khác giết chết. Cửu Thiên, đừng giả vờ ngu ngốc ở trước mặt trẫm.
Tim Cửu Thiên đập vô cùng nhanh, hắn thật sự không biết còn có chuyện như thế này, không có ai nói với hắn chuyện này!
Suy nghĩ cẩn thận, có lẽ lúc đó ba lá thư mà hắn đưa đi đã ra có dụng!
Cửu Thiên vẫn còn cảm thấy sợ hãi, đồng thời cũng thấy vô cùng tức giận với thái tử Tần Cảnh, hắn ta thật sự đã phái người đi đến Đông Hoa Châu.
Bây giờ Cửu Thiên thật sự muốn đấm mấy phát vào mặt Tần Cảnh.
Tần Chính đại đế cười nói: “Sao không nói gì nữa. Nhìn vẻ mặt của ngươi không phải là muốn đi tìm Tần Cảnh để đánh nhau đấy chứ. Ta khuyên ngươi một câu, chỉ cần vẫn còn ở trong kinh thành, ngươi không đánh lại nó đâu.
Cửu Thiên nói: “Đánh không lại cũng phải đánh.
Tần Chính đại để thu lại nụ cười trên mặt, nói: “Ngươi thật sự muốn đánh nó. Ở trước mặt trẫm ngươi hùng hùng hổ hổ muốn đánh thái tử, ngươi có biết chỉ dựa vào điều này, ta có thể tống ngươi vào đại lao, phế tu vi của ngươi!”
Cửu Thiên thu lại sự sắc bén trong mắt, nói: “Bệ hạ, người đã biết những chuyện mà hắn làm, tại sao không ngăn cản hắn.
Tần Chính đại đế nói: “Tại sao trẫm phải ngăn cản nó. Vốn dĩ trẫm muốn một nghìn năm sau sẽ truyền lại ngôi vua cho nó. Bây giờ, trẫm không xem nó xử lý chuyện quốc gia
đại sự như thế nào thì có thể yên tâm được sao?”
Cửu Thiên nói: “Bây giờ người cũng đã nhìn thấy rồi.
Tần Chính đại đế thở dài một tiếng nói: “Đúng là đã nhìn thấy. Trái tim không đủ rộng, xem đế quốc như một món đồ để đem ra buôn bán. Những việc này sau này trẫm sẽ xử lý. Chuyện của người trẫm cũng định phạt cảnh cáo, để cho nó xem. Nên Cửu Thiên, bây giờ ngươi đang muốn làm gì, đều có thể tùy ý làm, dù sao ngươi cũng không thể làm gì nó. Nhiều nhất cũng chỉ có thể khiến nó mất chút thể diện thôi”
Cửu Thiên nói: “Bệ hạ, người định bảo thần giúp người dạy dỗ hắn ta?”
eyJpdiI6ImltbkJqUmFPNE8wWXVQNkZteUpBbmc9PSIsInZhbHVlIjoiVzRxdzJwRzlWS2hUSFwvYTZxRHlaRkJcLzFIRFwvZzJEWmdtakpnckx2dytBSGFzMU90NkVUN01GMlZ4QnZPMjI3VW5vanFNdFQ1UklKZk1PS0lBbXpOeGpFY29XMU5XN3hWdDBseTVEVExpOG1xM1NzTXc1clV4NlA0azdcL2JHUmFBNkU1Y25xaVNaaW9MK3FqSE9TeWt1R1BYNGV3anNpM0hpTml4SFdIMlRCYVE5aHE1QmFqVDlKN0t5dWhUZGpOcnJcL0VmU1J5a2x6SUNJTStNQzgrTUpuN21wdjllbW1QOHJLTXQwYSt6RGZpalBHdm5xMnBybThkc0MyUFJoQVpSRHJJZXdvY3dRWlA2TkZvdDMzT0I1QmF5WXRMbEZNSGU4YnRjeFVLRU1SUjU4b3RWanZGRm5hWWhDN3BoXC9Od25NelRacm9NUTZ1d1pncnZ4TmJLUmZMajRGMWhRV2Q5VWxpZVYrQTNLaEtkSDMyVVlJMmJHbVwvS2tteFRzODM3U1JKazhpaTV2YjNHU1pCcjAwaUVNWWVYbHNablNWR2RpMmpraGF5U2M2Z1pHT1NidG9LUGhLUzFOanp0ZG5cL2hXYTNOT0dadldPYWRjaUk5ZVwvMk5LODAyRzB1K0M1ZzRDMDVoZXFCRWl2MHkrZnB6RmtweGZFcXBkWmZkQW15eHNKekR3SWxBdWQwZ0VWQnhCSk44ZmpMNXpWQzNtVnFCSFBCbWgyV0J0blZ5eEhRUkdwQ0g5SWYyVVlSSEpKU1R1MkNuUGZWcmpTSVhadmN0bjB5ckt6TEFUYnphaXFtSWRvY3gxQVZrZkZNbW51dXdvVGFta1R6bGZSczJldzZxZjZnSjRHZ3JrZEtzMEVzSFlyK0xjZHRjekI1WGZ0M2VzdkZOcTZQWkQxam43NWFNSkN6NmVOdk4wWm9tVDZmOHk5aTdSUHhwcDhUSTVJMWl3ZXlRK1dESnJpb2dmNVBSdlQ0SFc2N3BXSExKOFIzUk5MYXQ0MkN1bkpDOUVVam04Rkt6R2tqWWFsSnVmSHRDS2lsejVvSG1aMmJ1bUgxMXhLQ1BudG9lNjQ4d08xNnNBNGNSTlE0VXlTa1JxRUJLXC85WWlWYXR2Z3R4bUxnc1l2SVJQVHJBaThQMmt5bTduZmxtYlBCTEpcL0FDUmVYWDFIK2xiaVpIRHZZM1JFa0FRd1RacEo0OG5zeDZETUNKUmhRNUpEWWpOcFdoOFBrRnFSQ2VOc3hVaGQ1MFIxK24rNkUzRzFxbmpPVDRrMHVWc3hkZ2RaQVwvRkJ4bkdNU1NvdXFCUklaUXh3RDdFWTFiNnp0Mk9pdmZqQU9FODFadmdkZE1oU0JzcXhTaU1hd0NWc3ptbkpJNFo3VWFnbTExbDdYdmlzQkthNnp1NklDUG5kZWFKdUJWVUFGcUE9IiwibWFjIjoiOTViNGI1ODUwMWQ4ZmUyNzY4YzI1Mzg3NTM0OTJlMjgzMzQ3YTRhZjhkOTg3NmJmN2UyOWZkYTBkMmE5YzkzOCJ9
eyJpdiI6IkJUU1ZYNEs1XC9SMTdSYVZyVUs5ZmR3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InQxZ0xGeG5XRGtJeVJnZnp0OXh0MTF3dU0zRk1kVDVqaU9yK3VJTFJVZ0NNNE5Ta2dPeEhIRFwvK2trTXROckhjRWJoZ0ViVGxyYm16N1hSaWtKdzRvK3NyTU5MQXoxdHV2K0dcL2lYTlh6ODZQd0g2TlhHVVhGYjB1ZXF0c3VzZWpzcXlOWnpTTXZ4QkwrbnJMbnExaGowRzFieDk5NE9RNklId0NIUTV4SE9TQ24wRWZya1BaTktpMjV0TllnaDVDR08xUERuU1E3QmFYRTJyQnN4RVNuN0xZa1JpRzA2SGRaXC9iVTM0VWowZllvYXNGekxxeG43WnFmVHpOM2hRaE8zR1VsZUhjRFBQVWlLWGNnWXpqc2dmRlAzWG00dVQrWnVqZGhCVlpcL3hHVnVhUXVmajVmQmhiNEpxb2szS01OXC9CekY5SFVLNU14cTJCTThlcGZ1bE5SallrWVZcL2ViNnhOdTQzVUdQMGQwK1ZKRU5jQitQcDFKSjk4XC9yWDgwdEtoSGlOeFpmXC9EQWpwQWJiNmNaQUtPVzZycHFONHFLclVMTFZ5TDRsWnZ4dUVaMWNoYmZqaE9oR1dlUndHRWpGcnlOYzk5NFwvaERaenBNXC9wTUJWZlJ1bGZ1dVVcL2s0OEx2ZGJCbFllWlFvN0o1eDR6QUxwcnhaeU9wczdMd3JSOVhyb2lPd3V3Y0tjY0RMTm9VTUkwc09EbGc4eUEzb3BLcjJMb1BmdThtcjlTK3RcL1BPSThZNDI0NEFjMnhwMXo1dGFiZm15bVJxUmVWeTM1KzhKTmhKMGhycE9nR29HSms1WU9WZHk0TFhlTG84dWw3MW9YZmcyMUU0dWJyaldpUlFmdmRzRHJJeG51SVhZRDZMV2NiRFgyZEljQ2VZcThXY1wvTU5GcE8ydkhtWXpWWHFzdXlEaXZUS3BQVUkzMVJvVU1EeEJCdEpkRksyOWZZRWRcL21va3dzSGpQanBkZytPSklhUkplYWZsMTVKVkdPNFwvdkFyKzhCQzdOMWxKUzRUUlFMazZzOWx3ZlNmVkVEOFZuT2p6OWhoaDlwY3Z6YU4rbnpkcWprRDg0bHRlc05UWHpuM3l3KzFcL3JKc1IzWDM3OGpTekk2Q0NSeDNNWnZKNHFmdE9WUHJ1dzN5OW1BYmhEY0ZGV0hUYWVmY0c1RkVxeGIzQ3o1XC93Q3MyUzZzSkx3bk1ZXC9UeDZIMCs2ODJ1cHhsSTFtUVVqdFhjZnA2VWtHMjRhVHJIVkxVUUZtSEtyMmFpeldlOVZ1bElpNTUwUkxLaXJCWkFiVG9xeTVqMkZTVmN0bEE9PSIsIm1hYyI6IjE3MTEyYzdjNzExOTY0YmVhYmJkZDdkM2MzOGFiMjFlZTIxNWQ5Y2MzZjM0YTExNzU0NzcxZGNjZjU1MTA0MTMifQ==
Nói xong, Tần Chính đại đế đặt cốc trà xuống nói: “Cửu Thiên, ngươi đồng ý giúp ta đánh nó không?”