CHƯƠNG 1223 

Mọi người cười ha ha, giơ vò rượu về phía Cửu Thiên. 

Cửu Thiên nhận lấy vò rượu mà ông chủ mập ném qua, ngửa đầu uống một ngụm to, lúc này mới thong dong ngồi xuống. 

“Tôi thích tên nhóc này" 

“Chẳng trách nhiều người muốn thu nhận cậu ta như vậy” 

“Cũng không biết đám lão Lưu đánh xong chưa, chúng ta còn đợi xem kết quả đó" 

“Ha ha ha, bọn họ chắc là đều bị thương rồi, hôm nay e là không thể tới. Đông mập, lên rượu, lên rượu. 

Một đám người lớn tiếng ồn ào, ông chủ mập không ngừng ném vò rượu qua. 

Đàm Đài Vân nhíu mày đứng ở cửa, cô ta vậy mà chưa đi vào. 

Thập Tam cũng ngồi ở bên cạnh Cửu Thiên, Cửu Thiên vừa rót rượu cho Thập Tam, vừa quay đầu nhìn sang Đàm Đài Vân nói: “Sao cô không vào. Rượu ở đây rất ngon. 

Đàm Đài Vân dùng ánh mắt khinh bỉ quét qua quán này, đanh giọng nói: “Cửu Thiên, anh ít nhất cũng là một Tuần Tra Sứ cấp trung. Vậy mà lại uống rượu ở quán nhỏ tồi tàn này. Anh nhìn xem, bàn này rất bẩn. Nhìn xem mặt đất, còn có chuột chết. Anh chắc chắn muốn mời tôi uống rượu ở đây sao?” 

Trong quán, một đám người cười ha ha. 

Mấy người chế nhạo ông chủ mập: “Đông mập, vị cô nương này nói quán của ông tồi tàn!” 

Ông chủ mập khẽ cười nói: “Vốn dĩ là vậy mà. 

Mọi người càng cười vui vẻ, Cửu Thiên cũng cười nói: “Cô vào uống ly rượu thì sẽ biết. Rượu ở đây e rằng ở thành khác không uống được. 

Đông mập xắn áo lên, vỗ da bụng của mình nói: “Thành khác ư? Không phải tôi nói phét, cô cho dù đi khắp cả thiên hạ, rượu chỗ tôi cũng là loại độc nhất. 

Đàm Đài Vân cười lạnh một tiếng, đi vào. 

Đi tới đối diện Cửu Thiên, Đàm Đài Vân nhìn chiếc bàn dính rượu, lại nhìn chiếc ghế cũ kia, mặt mày không tình nguyện ngồi xuống. 

Trên người cũng phóng ra canh kình, tránh để mình dính bất cứ thứ gì ở đây. 

Cửu Thiên khế phất tay với ông chủ mập, lập tức ông chủ mập hiểu ý ném qua hai chiếc bát. 

Hai chiếc bát còn bị mẻ, Cửu Thiên chọn một cái mẻ ít, rót một bát cho Đàm Đài Vân, nói: “Nếm thử 

Đàm Đài Vân nhìn rượu màu vàng trong bát, lắc đầu nói: “Không cần đâu. Tôi không uống” 

Cửu Thiên nhìn cô mấy lần, cười nói: “Vậy thì thôi. Tôi uống!” 

Nói xong, Cửu Thiên lấy rượu ở trước mặt cô ta qua, một hơi uống cạn, mấy người đàn ông trung niên ở bên cạnh lớn giọng nói: “Tửu lượng tốt!” 

Đàm Đài Vân cảm thấy cả người mình không tự nhiên, nơi cũ kỹ bẩn thỉu như này, đâu phải nơi mà đại gia khuê tú như cô ta sẽ ở. 

Đàm Đài Vân thầm nghiến răng, hận không thể vào lúc này vả cho Cửu Thiên mấy chục cái tát. Nhưng sự việc chưa làm xong, Đàm Đài Vân vẫn cố mỉm cười nói: “Cửu Thiên công tử. Qua vài ngày nữa chính là tỉ thí của top 16. Tôi muốn xin Cửu Thiên công tử giúp tôi một chuyện. 

eyJpdiI6Im9PVWtENW0zTTNtaXFcL0dKVWRiZll3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkFpVHl5VlpSM1FhVUx1RnVEOW9jN0w4WXJIT2ZQaXA1b3NJTTBjOGdUaFF1bnMzcXgyT0lxOGxvXC9wZEtcL0tkTUtHQ25OSVBkdVQ4MDBcL1lrWlZZc0hcL2J3R05yR1JtSk1CTXZseUNPcW1yREpOQXBudFJoS0l6cVFnQ2hmQVUxYWJZWXg5VGRsSkNUbmg2dklSc3p4VVliMEZaR0loTTFtdFIyNHhVWGE1SEtwd2ZGbFdFWWJ3YVhtd1pCemRGbHp0blEzVHhcL2tITG9GTTBwTWFrK2IxSzhSZUFWY3I1YkRoSnNoSW9vckE5NEV6bkhEXC9vVDZUQ25EY0lrVlZSMWxHdjFmcW1vQ3hublB2WlBHcUFnOXZxSVBGTFY2XC8zc3duWTNWQlNnQzJ3VGVyQVpYOTNcL2FYSGpYRGdkdDBiWGpINlpKRlwvbmlLM3hZVzcxM1MrVXp4S293bUhHRVdoNFVxcWlxd3hUem5nazhxSjY0VHNiYnNHRUt2REo0aVFPU2YwdTUzXC9oZnNjVlBYOUJEbVwvK01jSFU4aElNSUthZGZQZXJ5c2I5TmtsMzBzZUNOTm9ZOWVmbVVENENMaW9SdENGWkN6NFFqbDlLQzZuM1wvT3BFSkx0ajNQdjhKQlQwY2lGWW1ablpjTTg4PSIsIm1hYyI6IjhiMzBlOTNhZWQ3MWQ2MjQyMGVlMmQyMWMwNTUzNDBhOWVjOTZkOGU1YTViNjVkNTczMTgzZTI4ZDA2NmFmZjQifQ==
eyJpdiI6IkRrRGkyQVwvTnEzRytCVGtNclJCUEdRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkV6dnNWR1JBNGl4dXVCWmYyeE4xRVwvMlV6WWIycXVcL05POVBcL2xmYUg5QlhpdnR5bzNMcFV1RXB1aGthOVkxUFppbFZJMGdDNUw4M24zN1lqNExvb25YNFJmWEh1amdwNFRQYmVJWUlKa1AwQitlM1o5VExqS1NSbTA4M2xkWXBJOUk5UndyZjNwSDhraW5LQXoyWEZ3ZEF1V25aRVdiRlBGcjJIWWN0WlV6MFZlOCtVTnVGNlpETjRjZGxHMXU2RWxYTFl0OHJEclYzTWVwRlFSa3BnanN6dkE0M1FmMU93Y3RqNmZHZFh0eGpRdzgybGNWWk84REsrZkN1dFwvZ1hDRXJwTExYODJmZUVnelBvQ1d1cTZuSTNQdEptVnFRNTUyQ1JQZ1V6N1l3Szl6MUNkMEJHXC81RStkcHZzb0phUmdTMXl0dlF0eW5wS0tmVmNQNGhcL21YY292V3JxZVVYRHp2ZjFUbmM5UzFqTEhZdkxDRmFnVGFnVEJyV0JzbzIxeDRtWFExeDJRc2pDTHE0MUMxZ2FQVU51RTJ6VkJxUVhlMEV2enUzQmFkcHh0cit4c1lpZkk5VmFadWpteHZFQ0FHV2ZGMERcL1FhMEZRKzBpREhPSDc5UT09IiwibWFjIjoiNmJmNDJhM2ZjOGRiN2E2ZWMxYjE1YzI5Yjc0ZTE0ZDUyN2VjYWNlMGM3M2JiN2YxZGM2ZDhkNGQyNzZiMzU4ZCJ9

Chân của Đàm Đài Vân cũng sắp thò vào giữa đùi của Cửu Thiên, nói với giọng dịu dàng quyến rũ: “Cửu Thiên công tử, tôi muốn xin anh thua tôi! Anh xem thế nào tiện, để tôi thắng anh là được. Đương nhiên, tôi cũng sẽ cho Cửu Thiên công tử anh thù lao hài lòng.”

Ads
';
Advertisement
x