CHƯƠNG 1228 

Phủ thái tử. 

Thái tử Tần Cảnh tức giận đùng đùng đi vào phòng của mình, đám người Nhậm Tín thấy thái tử điện hạ về phủ thì lũ lượt ra cửa nghênh đón. 

“Thái tử điện hạ!” 

Tần Cảnh không thèm nhìn bọn họ, cất bước đi vào trong phòng. 

Sau đó thì nghe thấy vô số âm thanh ngọc khí lọ sứ bị đập vỡ vang lên, Tần Cảnh ở trong điên cuồng đập tan tất cả mọi thứ mà trong mắt có thể nhìn thấy. 

“Tức chết mình rồi, thật sự tức chết mình rồi. Võ Quân, tên phế vật, mình còn tưởng hắn thật sự lợi hại cỡ nào, không ngờ thua thảm như vậy, thật sự khiến mình mất hết mặt mũi! Cầm đồ tới đây, ta còn muốn đập!” 

Tần Cảnh quát to một tiếng. Lập tức đám người Nhậm Tín lại đưa vào một đống bình hoa, nghiên mực, ngọc khí! 

Tần Cảnh đập tán cả mặt đất, lúc này mới dừng lại. 

Tần Cảnh thở hổn hển, chỉ vào cửa nói: “Ta liên tiếp để Cửu Thiên dễ dàng thẳng hai trận chính là vì để khiến Cửu Thiên hôm nay thân bại danh liệt. Không ngờ, thời khắc mấu chốt, Võ Quân này lại yếu thành như này. Sớm biết ngày này, lúc đầu ta nên trực tiếp sắp xếp hai cường địch cho Cửu Thiên, trực tiếp giết chết cậu ta cho rồi. Bây giờ bên ngoài không biết có bao nhiêu đang âm thầm bàn luận về ta” 

Đám người Nhậm Tín không dám nói thêm một câu, rõ ràng thái tử điện hạ đang tức giận, ai dám nhiều lời, không phải là tìm chết hay sao. 

Tần Cảnh bỗng chỉ vào Nhậm Tín, nói: “Nhậm Tín ngươi nói. Tại sao tên Cửu Thiên đó lại mạnh như vậy. Tôi thấy tu vi của cậu ta ngày hôm nay thật sự đã không kém Thiên Vĩnh Phúc rồi. Chiêu Bách Quỷ Dạ Hành đó của Võ Quân vậy mà không có tí tác dụng nào với cậu ta. 

Nhậm Tín đáp: “Điện hạ. Tên Cửu Thiên đó khi vào đô thành, tu vi thật ra cũng bình thường. Nhưng tốc độ tăng thực lực của cậu ta thật sự hiếm có trên đời. Cái khác không 

nói, điện hạ không bằng so với lúc đầu khi cậu ta đối chiến với Chương Lịch. Cửu Thiên đấu lôi đài với Chương Lịch đã dốc hết sức lực, dùng hết chiêu thức, miễn cưỡng giành chiến thắng. Nhưng hôm nay, Cửu Thiên đối phó Võ Quân lợi hại hơn Chương Lịch, vậy mà từ đầu tới cuối chỉ tung ra ba kiếm. Còn về Bách Quỷ Dạ Hành còn không có hiệu quả. Do đó có thể thấy, thực lực hiện nay của Cửu Thiên đã không thể luận theo lẽ thường nữa. Tôi đoán, rất có khả năng cậu ta có được truyền thừa ở trên núi Võ Đạo. 

Tần Cảnh lớn giọng nói: “Đúng! Chỉ có loại giải thích này mới hợp lý. Truyền thừa của núi Võ Đạo, tôi nghe nói cậu ta từng vào phủ đệ của Cuồng Kiếm võ tôn. Như vậy xem ra, bây giờ muốn giết cậu ta chỉ có thể tìm người cũng từng vào nơi truyền thừa của núi Võ Đạo. Đàm Đài Vân, sợ rằng là không được rồi.” 

Nhậm Tín kinh ngạc nói: “Đàm Đài Vân? Đối thủ tiếp theo mà điện hạ chuẩn bị cho Cửu Thiên là Đàm Đài Vân sao?! Như này không phải để Cửu Thiên dễ dàng qua ải sao?" Tần Cảnh xua tay nói: “Đây là sắp đặt từ trước chiến đấu của Võ Quân và Cửu Thiên. Ai có thể ngờ Cửu Thiên đã thắng Võ Quân. Ta vốn muốn tặng cho Đàm Đài Vân đó một trận thắng. Cô gái này trông không tệ, lại là người kế nhiệm của Đàm Đài gia, nói không chừng có thể vào Đông Cung của ta. 

Nhậm Tín gật đầu hiểu ý, thì ra là thái tử điện hạ nhìn trúng Đàm Đài Vân. 

Khẽ lắc đầu, Tần Cảnh nói: “Ừm, là phải thay đổi rồi. Các người nói xem, trận tiếp theo sắp xếp đối thủ nào cho Cửu Thiên thì có thể bảo đảm xử lý được cậu ta? 

Đám người Nhậm Tín nhìn nhau, nhỏ giọng thương nghị một lúc. 

eyJpdiI6IkxEenprWWNVMWU0eFN3ajRLUWNPYUE9PSIsInZhbHVlIjoiNkkybWNVWlNxdnB0ME9CZVpoYXE0dk5sNTBDdW9hbFVlWVBsTzhTN1NiZ1wvN3hLUTZOXC9odndZT25haUZzbG52WUVWaTRaK1FIVW1nbDJDaFdubVNoMENSVzJod2VpSXRhbDhpUmE2czBVTHZ2WnNVekE1bytWQlVtRDZJOTdjdnZ2SWx6TnhOc1ZmaEw3Y3c0S1FrdVI2VjNcL3pmSzFadDNDVWsyMGhtTmwzOWdJU05QNnRSNGZ0TDlIUzUxbWJCek5Fak9SZWE3UWxrZkxxQUNCYWxSSU90eWUyWFRFUjBVM1dPaG1KWlVuXC9CSEJubk9FWFlWVU5EQnFubnJ3OTJtbkh5ZmR3VTBKbWFGZitNYlp3ektPOUJyNXZVQkVlUkpiR3pkRm11ZFR2V2tKb1F5cEVleGY3RDEyMThcL045YkhUNVYwSUVQa2w0VElwc20zd2U4Qk9VMTZJcmFvTlwvT2JOK0ZxZFBoeW1JMUIrZkd5R1pBSGZreHZJRUkraFpzVlVkaFcwMTY0YlJtNTlFOE9XVUVGZz09IiwibWFjIjoiMzQwZTNmNWNmNDVlYzEwODQzYjljMWJiOTZjYTBlYWQyNjIzZTA5ZTE5YWNiYzJmMzkyMDdhYThiZTIwNmY4OSJ9
eyJpdiI6InJoUytkTUMwd0pLMGdcL1VKSmtFMUVBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImI5QVJCV3JjeENBVWxTNjRDMTA1aHJpRWVialE0K3FmNmprekFXcWVacXJnQUhROU9hTlUzNmUwNGhVMldhRjVwQTVxWDV2VEZwRE13VjlRYUtmblEwdDZiTUFuTDVUUWtPUXZiNVNXVDhlaU1pZU9lNUM2TVEyZEdLNWNiWjF1NHJyWWVvdlpXTlduZlVWdkhwVElnamVjWVREWFBhZm44eHBcL0JDRnNzZFwvZE5jbjUwakRMZ3VHajBXNU9aaTZFOGJaWXc4VlN6eUo5Tkh2cGdFN0RrNFBrRlVGckRPM1p1MlhsQnNXZVhLelY5MEVzYTlhelFUc25VbFBDMEl3RUZwaUFJNm41M2tsV2RwbVdqWnFFZkZQeTVkRjlMbEdBYmt1amxzalJzcW84dXM1SkprM3lMWVRoYUhVSlBEY1dBOWNzYkVUazBsTjNFZGhEQVlFMDBkODBha2l0bW9ScjJWSTVBSjRYTHdxOEJPWTd0VENUUlk4QjFldlpxVStxOXRNUFMwXC8rV3d2cEtGS0RPN0pPZUY3STY0Zk93N092VXB1dVRrOGsreG5JMitrVHNZZTVMMXhXK2IwTFF1Q1FaRzgxYjJJQkgrUjVaaXFiRjJjTnhRPT0iLCJtYWMiOiI4NTViZGYzYTY5OWY3Y2JkZjI2MWRlNjk5MTZhNTAzYzM2ZDk5Mjc5NmQ4OGI4YmFhZTVjMmZhOGYyYjAyM2UxIn0=

chung kết không đụng phải cường địch. Tuy ta biết giữa hắn và Cửu Thiên có chút ân oán. Nhưng lúc này vẫn không thể để hắn ra tay. Một khi hắn đánh với Cửu Thiên mà bị thương, vậy mấy trận về sau phải làm sao.

Ads
';
Advertisement
x