CHƯƠNG 1252 

Một ông lão thở dài một tiếng rồi đáp: “Là lão phu vô dụng. vậy mà không nhận ra công pháp Đàm Đài Vân đã trúng rốt cuộc là gì. Rõ ràng canh kình trong cơ thể không sao cả, lục phủ ngũ tạng cũng không sao, chỉ là toàn thân cứng ngắc, không tỉnh lại được. Mặc trưởng lão nói đây là thần hồn bị tổn thương, có hơi giống trúng công pháp ma tu. Chúng tôi lại kiểm tra kỹ một phen, lại không phát hiện một chút ma khí nào. Gia chủ, sợ rằng vẫn phải mời cao nhân khác tới. Ít nhất phải mời một Tiên Khí Sư của Đan Tháp tới.” 

Đàm Đài gia chủ nói: “Tiên Khí Sư? Mấy vị tiên khí của sân Võ Đạo cũng không chữa được cho con bé, chỉ là tạm thời áp chế thương thế của nó thôi, sau đó quay về nghĩ cách nên mới đưa nó về phủ. Vốn tưởng rằng luyện khí sĩ của Đan Tháp kiến thức sâu rộng hơn. Nhưng vậy mà cũng không có cách gì, vậy mời tiên khí sư nữa chắc cũng không có tác dụng gì. Bỏ đi, ngày mai tôi tới Đan Tháp tìm mấy vị tôn giả nói chuyện, xem thử có thể mời được vị tôn giả nào tới đây giúp không” 

Ông lão ở bên cạnh thở dài nói: “Ài, mời tôn giả ra tay giúp đỡ lại phải tốn một khoản tiền không nhỏ” 

“Tiền chỉ là chuyện nhỏ, nếu tôn giả thật sự cần tiền cũng tốt, mấu chốt là bọn họ chỉ thích bảo vật và thần dược!” 

“Lại phải phá của rồi!” 

Cửu Thiên nghe thấy hai chữ thần dược, ánh sáng trong mắt chợt sáng lên, nói: “Đàm Đài gia chủ, các người định cầm thần dược đi mời tôn giả sao?” 

Đàm Đài gia chủ quay đầu nhìn Cửu Thiên nói: “Phải, Cửu Thiên công tử, cậu cũng nghe thấy rồi. Vân Nhi sợ rằng hôm nay không tỉnh lại được. nếu cậu không có chuyện gì khác, không bằng ở Đàm Đài gia mấy ngày đi. Đợi Vân Nhi tỉnh lại, cậu cũng có thể gặp nó ngày” 

Mấy ông lão ở bên cạnh nghe thấy tên của Cửu Thiên đều lộ ra vẻ kinh ngạc. 

Sau đó, mỉm cười nói với Cửu Thiên: “Vị này là Đông Hoa kiếm khách, Cửu Thiên công tử” 

“Ha ha, Cửu Thiên công tử đại giá quang lâm tới Đàm Đài gia. Tôi nhất định phải uống vài ly với Cửu công tử!” 

Cửu Thiên mỉm cười đáp lễ. 

Quay đầu nhìn sang Đàm Đài gia chủ nói: “Đàm Đài gia chủ, không bằng để tôi thử đi. Nói không chừng tôi có thể giúp Đàm Đài Vân tiểu thư trị thương” 

Lời của hắn vừa nói xong, Đàm Đài gia chủ và mấy ông lão đều cười ha hả. 

Một ông lão cười nói: “Cửu Thiên công tử. Cậu đừng nói đùa. Chúng tôi đều là võ giả bước vào Thiên Canh đã lâu, còn không có cách gì. Cậu vừa không phải Thiên Canh cũng không phải luyện khí sĩ, có thể có cách gì? 

Một ông lão áo xanh khác nói tiếp: “Cửu Thiên công tử, cậu chắc không phải là muốn bảo vật thần dược của Đàm Đài gia chúng tôi chứ? Nếu là như vậy, cậu không bằng trực tiếp tới Đàm Đài gia chúng tôi làm rể. Tặng cậu một vài bảo vật thần dược thì như nào?” 

Đàm Đài gia chủ xua tay nói: “Các người đừng nói Cửu Thiên công tử như vậy. Cậu ấy chỉ là khẩn trương muốn cứu Vân Nhi thôi, đâu có thiển cận như các người nghĩ!” 

Cửu Thiên ngại ngùng sờ mũi, hắn thật sự thiển cận vậy đấy. Nếu bọn họ biết mục đích hắn tới chuyến này là để học pháp quyết Đoạt Hồn của Đàm Đài Vân, liệu có nói hắn thiển cận hơn không? 

Đàm Đài gia chủ khựng lại một chút, nói tiếp: “Cửu Thiên công tử, cậu chớ nóng vội, Vân Nhi sẽ không sao đâu” 

Cửu Thiên há miệng, còn muốn nói gì đó. 

Lúc này, một người đàn ông rảo bước xuất hiện ở trong tầm mắt. 

eyJpdiI6Ik9mWW1OYmRod2xoQXZCeWk3Vzc0TlE9PSIsInZhbHVlIjoib1l3UGh2K0NsUklPczdvVk1VV0xcL3ZIcnVvTFV2cTE2cFwvQ0thdE9WMmhPakw5dVhFSW5RSkoyUFVUUWtqaHoyc2wrR3JzNkIxN3RnUDd3V1RRTWViVXk1UFFzNFgzalIwZE5EUFREUHNKQXVzR0YwY1R0cGtBd3ZhVzVFSmNRWkhrcFc1SEhwcHRaeXEwdGRCRFlJWWJoY0d0eitxMmo4Z1Jtb2Fpb2dIWkdTNFc5MVlCclcwWVYrN2FcL2Q5Y090VXJWbFpsQ1pSZ3JDMUR3TFwvdWduZThjUTJIRGhpaVpEUmV0ZHpJQUJEZ0VrSUJBQW5PaDdFK040YnNyTmxHWVFZSjVWM0dPc0pRMmdsMFloZHRtOTVhZ1RMTHd6XC95aTl4eXY3UG9QQ2gyb0xmams2Q1cyQ01QaUt2dUQ5OGZlaXR1QmtUYkNhakR1aE0yb2ZJTUFlWEtNcDVLM1kwb1BycjJ0RDdIWXdsaDl6Qm5wRDB2ZGIybGdSZE1GZWtzdmV3Y1BHMXRTV0Y5N01RVFduUWZnNUxGdTFyaW5ZSXMyMHdnUEJoeUpkM1ZUSU9GU21VcEFITGZhcXMyVnJKVENKS1BMS1ZJeHNSR0tTRGdLclpEVU8xaVwvK3BzTHgyaDJ6ejhPYTRaY3Jic2VHaWdiN1VwejVBM253V0NObGwzMWlLenNyakswaVJqRnl4QjZvRldGWGRjWFdnWkt4Y0ZpZUhFN04zTUY2Y2NpT2d6UzlMNG1IRmxGanQ3SUZETEgzQysrUW9pQlNnS05jR0U3RkF2TmxjdzM4emNGYmZBbWMzT3grYUNqa0t0b0JnNWR5eTFNYkJLUSs5eVdDeUxMaHVKNTBGSEwzeU13amV4dzNFMWNTQW9JOEwyaVlIYjRSVDVcL2QwYm5ZM0tOczVYZ01LNjhGSHdydVNuWm8zbHdQNzNcLzdraytUc0o0V1NuM21tTGZiSExvODAzZ2IzcUM4NlIrVjFrK3ZuaEY2N0lyYlpPQzQxUW9BVzlYRW4yc2hNTlVFS2VzOWJMVHFQODV3Mno4dk9ucTg4NHpFSmtXbHBIT0ZVUzRtUG1hUWltV0J3djFcL1dLOGpLakVhUGNkUmlFVmtOTFlmNXY0d21JeW5ORG1DSnBYQ0ZBUVYzbk9nRHpZMFdqemN0U1RBT21CS01XTk1Vb0hVcHI2dHZjaFQiLCJtYWMiOiI5ODQ4NzNlMjQyMzc3MTFjOWMxNWVlYmM5MGRjZjVhMzBiOTE3YTdhMDI0ZThhZjM4YTZhMjhhMGFhODhiYjJmIn0=
eyJpdiI6IjI4MmxrYlNHWEhFVlZ6NlVVdFwveWJ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkJvNE14M2pCOE5hVlZEUVFUZDEyRzEySFNBN3VMRnRqS1RLd2dpQVFuXC9xYjhJV0tCc1NreU52OWd6UmhhWTQ2SWZabHh4Rnhab1pRdjRjQ3RLb1JDTVFOZEo5aUZIMWEra1JpbFk5T25aRE1SRmR2S2djUmxOU09tQWxQOWhoM0N6M0IwTXlKdUZOTnNFeW1jZ1hcL0RYbkl6czNGTERLM3NyaUlTZHhaU2EyR044UG85Qjd6YTQ3UWFaUDZSNW54azVSS1JcLzB6RDBsazlqWGJIbkV1NVB4YUFZK2FieXBcL2E1amhUMkxTVTZ2Z2tGcVI4TDF0bTMwaTVidlJHMUlERHBNQmxJYnNGWmxGUXVoUFwvZjFsMGN4Rjh5eFpWdm9tcE5Gb0h6aW5mT2M9IiwibWFjIjoiNmQxNzliMDU3N2NmM2E0NTlmMDg3YWQ5MDVhNmE4NTBmNjQxOTQ3YmY1OWJiOTlhNDYzYTNlYmU0NmMzYWUxOSJ9

Lúc này Mặc trưởng lão mới nhìn thấy Cửu Thiên, hơi sững người, sau đó cũng cười theo, nói: “Cửu chấp sự, không ngờ ở đây cũng có thể gặp được cậu!”

Ads
';
Advertisement
x