CHƯƠNG 1275 

Đá vụn bay ra, màn chắn bảo vệ lắc lư. 

Nếu sân đấu võ tám giác không phải có màn chắn bảo vệ bảo vệ người xem, chiêu này của Thiên Vĩnh Phúc không biết sẽ giết bao nhiêu người. 

Bức tường dày chắc bị hủy nửa già, thu lại rồng kim quang khổng lồ, toàn thân Thủy Thừa Vinh đều là máu, nằm ở trong đống đá vụn. 

Giáp U minh ảm đảm không còn ánh sáng, không có sự chống đỡ của canh kình, nó đương nhiên cũng không có tác dụng hấp thụ lực lượng. 

Lực lượng mạnh như vậy, giáp U minh muốn hấp thụ cũng không kịp, nó là thần binh không tệ, nhưng cũng không thể ngăn chặn tất cả. 

Thần binh cũng là để con người sử dụng, con người không được thì là không được, không có gì để nói nữa. 

“Khụ khụ!” 

Máu phun ra từ miệng của Thủy Thừa Vinh, lúc này hắn ta đã không còn lực lượng để đánh tiếp. 

Bát gia đi lên, liếc nhìn, đanh giọng nói: “Thiên Vĩnh Phúc thắng!” 

Thủy Thừa Vinh co giật dữ dội, cuối cùng hoàn toàn ngất đi. 

Sự thất bại của hắn ta nằm trong dự tính. 

Ông chủ của các sòng bạc lớn nhìn thấy Thủy Thừa Vinh thua thì thở phào. 

Nhưng thực lực mà Thủy Thừa Vinh thể hiện ra cũng rất mạnh. Chỉ có thể nói Thiên Vĩnh Phúc mạnh hơn tưởng tượng của mọi người. 

Điều này khiến rất nhiều người chọn Thiên Vĩnh Phúc giành được hạng nhất đều rất tự tin. Có thể tưởng tượng sau ngày hôm nay, lại có bao nhiều người đi cược thêm. 

Thủy Thừa Vinh được khiêng đi, Thiên Vĩnh Phúc cũng từ từ ngồi về bên sân. 

Sắc mặt của hắn ta bình tĩnh, giống như đánh bại đối thủ như Thủy Thừa Vinh cũng không tiêu tốn bao nhiêu sức lực. 

Nhưng Cửu Thiên, Thạch Thần, Lâm Sơ và đám người Đông mập ở trên khán đài đều nghe thấy tiếng thở dốc rất khẽ của Thiên Vĩnh Phúc. 

Điều này chứng tỏ thắng trận tỉ thí này, sức lực đã tiêu hao của Thiên Vĩnh Phúc tuyệt đối không thoải mái như thấy ở vẻ bề ngoài. 

Gia chủ của Thủy gia siết chặt nắm đấm, một câu cũng không nói ra được. 

Thiên Vĩnh Phúc thắng khiến người khác có gì bàn cãi, Thủy Thừa Vinh tùng hết thủ đoạn, cũng nhìn ra được, hắn ta chuẩn bị đầy đủ nhưng vẫn không thắng được Thiên Vĩnh 

Phúc. 

Điều này không trách Thủy Thừa Vinh được, chỉ có thể nói Thiên Vĩnh Phúc mạnh hơn. Nói ra thì Thiên Vĩnh Phúc không có hạ ám chiêu hoặc sát chiêu gì với Thủy Thừa Vinh thì đã rất không tệ rồi. Đợi sau khi kết thúc cuộc tỉ thí ngày hôm nay, ông ta vẫn phải đưa một phần qua cho Thiên gia, biểu thị lời cảm ơn của mình. 

Chuyện uất nghẹn nhất đời người là thế đó, bị người ta đánh còn phải tặng quà cho người ta. Nhưng đây chính là hiện thực! 

Cuộc chiến top 8, trận tỉ thí thứ hai kết thúc! 

Đợi khi Thiên Vĩnh Phúc và Thủy Thừa Vinh xuống sân xong, Bát gia lại đanh giọng nói: “Trận thứ ba, mời võ giả số năm số sáu lên sân” 

Thạch Thần bỗng đứng dậy, cất bước đi lên. 

Sau đó Lâm Sơ cũng đứng dậy, đi về phía trong sân! 

Ôm kiếm Trung Thiên, Lâm Sơ đi rất chậm, trong hai mắt có ánh sáng lay động. 

Đi tới trong sân, Thạch Thần trực tiếp lấy khiên Huyền Tuyệt ra, dựng ở trước người, nhìn Lâm Sơ nói: “Để tôi xem thử kiếm Trung Thiên của Sở gia rốt cuộc có chỗ nào lợi hai!” 

Nghe thấy ba từ kiếm Trung Thiên thì bỗng nhiên Sở Trực, Sở Chính trên khán đài đứng bật dậy! 

“Kiếm Trung Thiên!” 

Trong mắt hai người đều lập lòe ánh sáng khác lạ, thần sắc bi phẫn, năm ngón tay nắm thành quyền! 

Hàn Liên đứng ở bên cạnh, nhìn Sở Trực và Sở Chính, nghi hoặc nói: “Hai vị sư huynh, các huynh kích động như vậy làm gì? Lẽ nào các huynh thật sự là người của Sở gia sao?” 

Nghe thấy hai từ Sở gia, Sở Trực Sở Chính cùng lúc run rẩy cơ thể, sau đó từ từ ngồi trở lại, không nói một lời. 

eyJpdiI6ImdSdktjRzhvZ3UzVTBabldmaFhsTnc9PSIsInZhbHVlIjoiRU1RSkY0bkJcL1M0ZjZBZ1BUS2NYdFNremphcXAybUVCQWFZaitFbTg4cnNrNWdtb2wxOENheDRIbnhDZnJyY2Z0T0JuZnRXaTNmSWpVclRBY1FVRVFmNUhEMmtNWWZjUDF6Ym9nWktncENIM3dnSkhKVEo2ZTVRY005V05kWGpqSXRGT1l6WldZeUpBQldFY1BZWTdwNVwvWGVnZmhnOVJEMTNLNW92clk1c0RjK2Y2QU12WnV2NHUyVnpWTTZSeXQiLCJtYWMiOiJjNDkyOWQ1ZTE0OWIxMzgwNDhmY2U0ZTdkNDgyMzVmZjkzNTUxZmY3MjI4MDIwMDI2ZWY5MWQ5YjBjZmI1YjUzIn0=
eyJpdiI6ImtNcTcrdVNZbk9kdG9scU1yN29EaHc9PSIsInZhbHVlIjoiZUJyMTlxcFN4QTFlZHVZUkVtS0hlU3I4dEs5RHFCcmZmaTNFM0QxYmRUcXcyTVRseW05MVZDdHBGZm1TaWpnRlwvbUM0bnZIa1ZqNmRFbEdUaTZaNnZZbW9oUEN2dWxYSXQzUkdzQ2pxZitIZUM1VVYzQndMZUJzVWw4R3FpZmx4Um44N3JZSzl6Y2QxR1c4OVc2bmlmaTVOeWUwRHdSd3NVSm5TcCt4c1lIRUQwcEVTVlVBVGVvSVFOaG02Vmt5aFJqMlpLclcwZnBQc2p3em1qT2IrYVJuaEdPaVdcL3hFWGRySkZWZzdOcXl0Z0xlOUhGZTB3Skd0WnZ5ZHpRVEw5IiwibWFjIjoiYTU5M2RlY2Q2MDhjN2ViZmY2MTM3ZWMwYzI1YTJiOTBjZDI4NWRhMzZlNzEzZjI2ZjA4NTQ4YzYyZjFjYjgyOCJ9

Trong sân, Lâm Sơ chỉ lạnh nhạt nhìn Thạch Thần, không trả lời.

Ads
';
Advertisement
x