CHƯƠNG 1297
"Linh Thú Phụ Thể!"
Tần Chính đại để hét lên.
Không chỉ là ông ta mà rất nhiều võ giả trong mười gia tộc lớn cũng đứng dậy kêu to.
Linh thú trên thế gian không ít, không nói những nơi khác, chỉ nói tới trong Đan Tháp thôi đã bắt được rất nhiều linh thú.
Nhưng nếu nói phụ thể thì thật sự không có mấy người làm được điều này.
Ít nhất là ở trong toàn bộ nước Võ Đỉnh cũng vô cùng hiếm thấy!
Điều này không chỉ yêu cầu linh thú tuyệt đối thông linh, mà còn có yêu cầu rất cao đối với chủ nhân của nó. Bất cứ người nào hiểu được chuyện này đều biết rằng không phải ai cũng có thể chấp nhận Linh Thú Phụ Thể.
Sau khi phụ thể, sức mạnh hòa vào nhau, nhưng nếu có điều bài xích thì thú chết người vong.
Vì vậy, rất nhiều võ giả cho dù lấy được linh thú thì cũng không dám thử nghiệm phụ thể. Làm không khéo thì chính mình sẽ bỏ mạng.
Lúc trước, Cửu Thiên cũng không hiểu gì cả, cứ thử xem như đánh bậy đánh bạ.
Hơn nữa canh khí tự thân có thể dung nhập thiên địa, Linh Thú Phụ Thể đương nhiên không thành vấn đề.
Hôm nay, tất cả khán giả có mặt đều mở rộng tầm mắt.
Nhìn một chút xem rốt cuộc Linh Thú Phụ Thể là cảnh tượng như thế nào.
Hắc Viêm phóng ra từ trong cơ thể, da thịt của Cửu Thiên cũng trở nên trong suốt, có thể thấy ngọn lửa đang đốt cháy dưới làn da.
Cửu Thiên tự mình cảm thấy thế giới chi lực trong cơ thể của mình dường như đã bị đốt cháy.
Trong và ngoài cơ thể đều có ngọn lửa cháy hừng hực.
Xa Linh đột nhiên cảm thấy mình không thể tiếp tục giẫm lên như vậy được nữa, ngọn lửa tỏa ra từ trong cơ thể Cửu Thiên thật sự đã thiêu đốt những phù văn trên lòng bàn chân của hắn ta.
Nhiệt độ khủng khiếp làm tan chảy đá Thanh Văn trên mặt đất, Xa Linh vội vàng rút chân lại, kinh ngạc nhìn Cửu Thiên.
Cửu Thiên chậm rãi bò dậy từ dưới đất!
Lân Long giáp bao phủ cơ thể, trọng kiếm Vô Phong được nâng lên.
Cửu Thiên giống như chiến thần trong ngọn lửa, sóng nhiệt đáng sợ khiến ngay cả những người ngồi trong góc khán đài cũng cảm thấy một luồng nhiệt phong thổi qua mặt đất, nhiệt độ trong sân thi đấu Bát Phương đột nhiên tăng cao.
Xa Linh lạnh lùng cười nhìn Cửu Thiên, nói: "Chỉ là Linh Thú Phụ Thể thì có thể giúp thực lực của cậu tăng lên bao nhiêu, cậu còn có thể ghê gớm hơn được nữa sao!"
Xa Linh tung cước đá về phía Cửu Thiên.
Cửu Thiên thậm chí không thèm tránh né, mạnh mẽ đón nhận, dùng chân đá vào người Cửu Thiên.
Thân thể Cửu Thiên lay động kịch liệt, nhưng hắn vẫn kiên trì chống đỡ. Cả người Xa Linh bốc hỏa nên không dám dùng sức nữa, lùi về phía sau mấy bước.
Giơ tay lên chuẩn bị dùng Nhất Chỉ Phá Khai Thiên Địa!
Sát khí trong mắt Cửu Thiên dâng lên ngất trời, canh khí nổ tung.
Thiên địa chi lực, tan đi!
Trong nháy mắt, Cửu Thiên phóng xuất canh khí trong cơ thể ra ngoài, phạm vi trăm mét, một chút thiên địa chi lực đều không lọt vào, toàn bộ bị đẩy ra xa!
Xa Linh chỉ gõ một ngón tay vào trong không trung, không có thiên địa chi lực, các khớp xương tự nhiên cũng sẽ không tồn tại.
Muốn dùng thiên địa chi lực áp chế Cửu Thiên, một chiêu này đã không thể dùng được nữa!
Nhưng ngọn lửa trên người Cửu Thiên vẫn còn đó, bởi vì đây không phải là ngọn lửa do thiên dịa chi lực ngưng tụ thành, mà là Long Viêm của Tiểu Hắc!
Trong thân thể, Cửu Long Huyền Cung Tháp không cần Cửu Thiên chỉ huy, vào lúc Tiểu Hắc phụ thể cũng đồng thời nhả ra Yên Diệt Long Châu.
Lúc này, trong kinh mạch của Cửu Thiên, Yên Diệt Long Châu cũng tỏa ra ánh sáng. Thỉnh thoảng trong cơ thể của hắn có tiếng rồng ngâm vang lên, trên người hắn còn có hoa văn hình rồng chuyển động.
Xa Linh khiếp sợ nhìn Cửu Thiên, hắn ta không ngờ Nhất Chỉ Phá Khai Thiên Địa của mình lại bị Cửu Thiên dùng phương thức quỷ dị như vậy phá vỡ.
Quả thực chưa từng thấy qua công pháp thu hồi thiên dịa chi lực này.
Đừng nói là hắn ta, ngay cả đám người Đông mập trên khán đài cũng vô cùng khiếp sợ.
Đây là loại võ thuật gì vậy?
Lúc này, Vũ Hoàng Yến cười tủm tỉm thu hồi con dao găm, nhìn Linh Bối nói: "Sợ sao?"
Linh Bối kinh ngạc nói: "Vì sao cô lại giúp chúng tôi? Vừa rồi cô phá vỡ phong ấn của Tiểu Hắc, cô cố tình làm vậy!"
Vũ Hoàng Yến cười nói: "Cô không nghe thấy những gì Xa Linh vừa nói sao, tôi cũng là người yêu của Cửu Thiên đấy!"
Trong mắt Linh Bối hiện lên một tia sáng kỳ dị, đột nhiên nở nụ cười.
Vũ Hoàng Yến hơi ngạc nhiên khi thấy Linh Bối mỉm cười. Nụ cười trên mặt thu lại, có chút nghi hoặc hỏi: "Cô không tức giận sao? Tôi còn tưởng rằng cô sẽ nhào tới mắng tôi là kẻ vô liêm sỉ"
Linh Bối lắc đầu nói: "Tại sao tôi phải mắng cô? Một người đàn ông như Cửu Thiên có bao nhiêu phụ nữ không quan trọng. Lúc trước, Vương lão đầu quê mùa ở cách nhà tôi
cũng cưới ba người thê thiếp, chỉ cần có ích đối với hắn thì cho dù bên cạnh có thêm mấy người phụ nữ giống như cô thì sao?"
Vũ Hoàng Yến hơi nhướng mày nói: "Cô cũng khá hào phóng đấy. Xem ra tôi đã không cứu nhầm người! Cửu Thiên có được một người phụ nữ như cô quả thực rất may mắn" Linh Bối nhìn Vũ Hoàng Yến từ trên xuống dưới mấy lần, nói: "Cô cũng không phải là người phụ nữ của hắn à?"
Vũ Hoàng Yến mỉm cười không trả lời.
Quay đầu lại, Vũ Hoàng Yến chỉ vào cảnh tượng trên võ đài, nhẹ giọng nói: "Bây giờ, trận chiến mới thật sự bắt đầu!"
Trong đấu trường, Cửu Thiên lập tức chém ra mười mấy nhát kiếm.
Ngọn lửa và thanh kiếm dâng lên tận trời, từng chiêu đều nguy hiểm đến tính mạng.
Nụ cười trên mặt cũng không còn nữa, vẻ mặt của Xa Linh lúc này cũng lộ ra chút tức giận.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất