CHƯƠNG 1312
Bọn họ vẫn đi theo Cửu Thiên cùng Thập Tam từ xa, vừa đi vừa nói: "Xác nhận là hắn sao?”
"Là hắn, không sai. Mẹ, mẹ tính hạ thủ thế nào?”
Một người đàn ông ngẩng đầu nói, ánh mặt trời chiếu vào mặt hắn ta, lập tức lộ ra khuôn mặt thật của hắn ta.
Người này lại là Võ Quân!
"Đợi bọn họ đi đến chỗ ít người rồi hạ thủ. Trên đường lớn quá nhiều người. Một khi động thủ, rất nhanh sẽ có quân bảo vệ thành tới. Bản thân Cửu Thiên có tu vi không tồi, ở trong đô thành có danh vọng rất cao. Nếu không tìm được địa điểm động thủ thì thà rằng thả hắn đi chứ không thể hành động thiếu suy nghĩ."
Một người phụ nữ bên cạnh cao giọng nói.
Mấy người đàn ông đi theo phía sau người phụ nữ khẽ gật đầu.
Người phụ nữ này chính là mẹ ruột của Võ Quân, một trong những đầu sỏ lớn của Chúc Long Giới – Võ Khuynh Thành!
Những người đi theo sau bà ta đều là cao thủ của Chúc Long Giới.
Võ Quân gật đầu nói: "Hiểu rồi, mặc dù Thiên gia cho chúng ta không ít lợi ích nhưng cũng không thể bù lỗ cho chúng ta phải không, người Chúc Long Giới chúng ta, từ trước đến nay không làm chuyện mua bán lỗ vốn”
Võ Khuynh Thành cười nói: "Không sai, con trai ngoan của mẹ, hiện tại con ngày càng có tiến bộ rồi đấy. Haizz, chỉ là con tham gia tuyển chọn lần này chỉ lấy được thứ hạng bình thường, nếu con có thể lọt vào top tám, chờ đến lúc trở về Chúc Long Giới, mẹ nhất định đề cử con trở thành đầu mục mới, tự chiếm giữ một phương
Võ Quân nghiến răng nói: "Cửu Thiên đáng ghét, nếu không phải gặp phải hắn, con còn có cơ hội vào top tám. Mẹ, con phải nhắc nhở mẹ trước, tên Cửu Thiên này không sợ Bách Quỷ Dạ Hành mà mẹ cho con, hắn chắc chắn có loại công pháp đặc biệt nào đó.
Võ Khuynh Thành cười lạnh, nói: "Công pháp có đặc biệt đến đâu cũng không thể địch nổi thực lực tuyệt đối. Lúc hắn toàn thịnh, có thể chiến đấu với võ giả Thiên Canh cảnh, thậm chí còn có thể thắng được một ma đầu, nhưng hiện tại, thương thế của hắn chưa lành, cộng thêm mẹ còn dẫn theo mấy đại cao thủ tới trợ giúp, nếu như không hạ được một tên võ giả Địa Canh cảnh nhỏ bé như hắn, hai mẹ con chúng ta thật sự không còn mặt mũi nào mà trở về Chúc Long Giới nữa. Đi theo, đừng để hắn thoát khỏi tầm mắt của chúng ta!"
Mọi người đi theo bước chân của Cửu Thiên.
Quanh co ngoằn ngoèo, loanh quanh khúc khuỷu, Cửu Thiên dẫn bọn họ đi vòng quanh các con phố, còn đi qua hai Di Thiên Trận cố định.
Thấy đi dạo từ lúc sáng đến xẩm tối, lượng người trên đường cũng bắt đầu ít đi.
Võ Khuynh Thành nói với đám người Võ Quân: "Chú ý, bây giờ hắn chắc chắn sắp về Hàn gia rồi, đợi đến lúc trời tối, hắn đi qua con phố không người, chúng ta lập tức ra tay.
Mọi người nhỏ giọng bảo vâng.
Nhưng vào lúc này, Cửu Thiên đột nhiên rẽ vào trong một con ngõ hẹp.
Đám người Võ Khuynh Thành đầu tiên sững sờ một chút, sau đó bèn đầy vẻ vui mừng phát điên.
"Đuổi theo, đuổi theo.
Đám người Võ Khuynh Thành lập tức đi theo ba người Cửu Thiên vào trong con hẻm như những bóng ma.
Mà lúc này, bọn họ nhìn thấy Cửu Thiên và đám người Thập Tam đang sải bước đi vào một quán rượu.
Đám người Võ Khuynh Thành lập tức đưa mắt nghi ngờ nhìn về phía quán rượu, Cửu Thiên tới đây làm gì?
Bước đi chậm rãi tới trước quán rượu, đám người Võ Khuynh Thành liếc nhìn thêm vài cái.
Đây là một quán nhỏ cũ nát, bên trong chỉ có một ông chủ béo cùng với mấy ông già ăn mặc giản dị đang uống rượu, còn có ba người Cửu Thiên.
Võ Khuynh Thành và đám người Võ Quân đứng ở cửa, cười lạnh một tiếng và nói: "Thật sự là tự tạo nghiệt chẳng thể sống, vậy mà hắn lại chọn một nơi như vậy làm chỗ chôn thân cho mình.
Đám người Võ Quân cũng nở nụ cười trên môi theo.
Mà lúc này, Đông mập đem một vò rượu cho Cửu Thiên, đặt ở trên bàn, nói: "Tiểu tử Cửu Thiên, cậu dẫn mấy cái đuôi đến làm gì vậy?”
Quay đầu lại, Đông mập lại nhìn về phía đám người Võ Quân, khinh thường lắc lắc đầu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất