CHƯƠNG 1327
Đêm khuya, nhạc trống vang trời.
Trong dao trì, ca múa linh đình, khung cảnh tuyệt đẹp, mỹ nữ nhiều như mây.
Trên đài cao, Tần Chính đại đế và quần thần cùng ngồi trên ghế lớn.
Theo phong tục của nước Võ Đỉnh, ghế càng to, thân phận càng cao, Tần Chính đại đế ở chính giữa, một chiếc long ỷ, kim quang lấp lánh, gần như chiếm nửa cái đài cao.
Quần thần dựa theo phẩm giai chức quan, xếp dần xuống, cho tới hai bên dao trì. Xung quanh còn bố trí ghế gỗ cổ đàm, đây là chừa cho những người khác hôm nay tới tham gia bữa tiệc, ví dụ như con cháu của mười đại gia tộc. Ví dụ như các võ giả có biểu hiện xuất chúng trong cuộc tuyển chọn.
Trong dao trì, hoa sen tỏa ra, bên trong thấp thoáng còn có kim quang hóa thành bóng người, múa theo gió.
Dao trì rất lớn, nói là một cái hồ nhỏ cũng không quá. Bên trong đình đài chẳng chịt, cầu mây nối liền, bên dưới, cá chép chín màu bơi lộ, ánh nước sóng sánh nổi lên mùi hương.
“Thánh nữ tới!”
Một tiếng hét từ đằng xa truyền tới, sau đó xe ngựa thủy tinh xuất hiện, ở cuối tầm mắt của mọi người từ từ dừng lại.
Một phiến ánh sáng bảy màu hợp thành con đường tắt, từ dao trì nối thẳng tới trước xe ngựa, thị vệ kim giáp xếp ở hai bên, áo giáp kim sắc trên người, ánh sáng chói mắt, chiếu cho cả dao trì sáng như ban ngày!
Sau đó, trong xe ngựa, thánh nữ bước ra.
Ngay lập tức, trong dao trì, mọi người đứng dậy, đưa ánh mắt tò mò về phía thánh nữ.
Bước chân bước nhẹ, tư thế nhẹ nhàng.
Thánh nữ bước về phía trước, đám người đi theo từ trong xe ngựa ra, ngay lập tức trong chỗ ngồi của Hàn gia ở bên trái dao dì, Hàn Đỉnh Thiên trợn to mắt nói: “Đám người này sao lại đi chung với thánh nữ?”
Ngay lập tức, một đám người rần rần nói chuyện riêng.
Tần Chính đại đế từ trên cao nhìn xuống, thấy rất rõ ràng, bèn cười nói: “Lại là Cửu Thiên. Cậu ta vậy mà ngồi chung xe với thánh nữ của nước Bắc Thần, mặt mũi không nhỏ. Theo trẫm thấy, cho dù là Tần Thiên con cũng không có bản lĩnh này!”
Ở bên cạnh, nhị hoàng tử Tần Thiên trợn to hai mắt, lại nói không ra lời.
Hắn ta tuyệt đối không ngờ Cửu Thiên lại đi chung với thánh nữ điện hạ, đây là tình huống gì thế? Lẽ nào hai người này quen nhau trước rồi.
Thánh nữ theo con đường tắt bảy màu, một đường đi thẳng lên đài cao, từ từ xuyên qua dao trì.
Đám người Cửu Thiên đi được một nửa thì dừng bước.
Khẽ ra hiệu bằng mắt cho đám Hàn Liên sư huynh, bọn họ đi sang bên cạnh.
Mà vào lúc này, thánh nữ vậy mà còn quay đầu liếc nhìn bọn họ, mỗi hơi mấp máy, truyền âm cho Cửu Thiên: “Cửu Thiên công tử, nhớ ước định của chúng ta!”
Cửu Thiên không nói một lời, xuyên qua đài cao, đi qua cầu mây, đi tới trong khu vực của con cháu Hàn gia.
Mọi người đứng ở đằng sau Hàn Đỉnh Thiên, sau đó ôm quyền với Tần Chính đại đế, tỏ ý cung kính, sau đó mới từ từ ngồi xuống.
Thánh nữ đi thẳng lên bậc đá trên đài cao, dừng chân ở chỗ cách Tần Chính đại đế trăm bậc.
Hơi cúi người, thánh nữ cười nhạt nói: “Hàn Vũ Nhi – thánh nữ của Thiên Các thuộc nước Bắc Thần tham kiến Võ Đỉnh bệ hạ”
Tần Chính đại đế đanh giọng nói: “Thánh nữ từ xa tới, thật sự là khách quý, ban chỗ!”
Sau một tiếng hạ lệnh, một chiếc ghế lớn chạm khắc từ thủy tinh được thị vệ kim giáp khiêng ra, trên ghế có khắc lục thú hộ quốc của Võ Đỉnh, phù văn giao thoa, vô cùng hoa lê.
Lúc này thánh nữ mới từ từ đi tới, ngồi trên ghế lục thú thủy tinh, lúc này tiếng vỗ tay trở nên kịch liệt, Tần Chính đại đế từ từ đứng dậy, giơ ly rượu trên bàn trước mặt lên, đanh giọng nói: “Hôm nay, thánh nữ tới, thật sự là vinh hạnh của Võ Đỉnh, trẫm kính thánh nữ trước một ly
Quần thần đứng dậy, đám người cũng đứng dậy theo, nâng ly rượu lên, lớn giọng hét: “Chúng thần cũng kính thánh nữ một ly!”
Thánh nữ cầm ly rượu lên, mặt nở nụ cười, sau đó một hơi uống cạn.
Tần Chính đại đế cười ha ha, đanh giọng nói: “Tấu nhạc, nhảy múa!”
Vừa dứt lời, vô số ánh sáng ở trên không ngưng tụ ra Băng Màn Thiên Hoa, ảo diệu vô cùng.
Vũ nữ rảo bước đi tới trong Lan Tâm Đình trong dao trì, bắt đầu múa!
Tư thế múa ưu nhã, được chiếu ở trong Băng Màn Thiên Hoa trên không, để mọi người nhìn cho kỹ.
Tiếng đàn ca lập tức trơn nên du dương êm tai, tiếng sáo trúc êm ái lan tỏa, nhìn ra được mỗi cầm sư bên trong đều là người có tu vi trong người.
Tấu khúc có thể khiến sóng âm sợn sóng trên trời, làm cho lòng người được thoải mái.
Tần Chính đại đế để ly rượu xuống, từ từ ngồi xuống.
Tần Chính đại đế quay đầu nhìn thánh nữ nói: “Thiên Các thánh nữ, hiếm khi cô tới Võ Đỉnh một chuyến. Trẫm nhớ, lần trước Thiên Các thánh nữ tới thăm, còn là vào mấy trăm năm trước, khi hai nước thương nghị dừng chiến. Không biết lần này thánh nữ tới là có chuyện gì?”
Trong mắt thánh nữ mang ba phần ý cười, thản nhiên nói: “Bệ hạ, lần này Hàn Vũ Nhi tới vì hai chuyện. Chuyện thứ nhất, đại diện nước Bắc Thần đưa tới thư thỏa thuận hợp tác”
Nói xong, thánh nữ đưa bàn tay trắng ngọc ra, ông lão luôn đứng ở đằng sau cô ta, từ trong ngực móc ra một cuộn sách băng phong.
Tần Chính đại đế chỉ ngẩng đầu liếc nhìn lên trời, sau đó thì dừng mắt trên cuộn sách, đọc kỹ xong.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất