CHƯƠNG 1341
Âm thanh vang vọng ở trên không, giọng nói này, trong đô thành sợ rằng không ai không biết, đây là giọng nói của nhị điện hạ Tân Thiên
Xa giá màu vàng xuất hiện trên không, nhị hoàng tử Tần Thiên lập tức từ trên xe ngựa mỉm cười nhìn mọi người, ôm quyền nói với Hàn Đỉnh Thiên, Thiên Thiệu: “Hàn tiền bối, Thiên gia chủ, đừng tức giận. Có chuyện gì không thể thương lượng giải quyết chứ, cần gì phải binh đao va chạm”
Thị vệ kim giáp giống như châu chấu xuất hiện từ trong xa giá, vây chặt mọi người ở đây, ánh sáng vàng lấp lánh hoàn toàn che đậy ánh sáng của mặt trời.
Nhìn kim giáp thị vệ không có một nghìn cũng có tám trăm này, Hàn Đỉnh Thiên và Thiên Thiệu đều bình tĩnh lại.
Một đám thị vệ kim giáp đáp xuống đất, tách con cháu của Hàn gia và Thiên gia ra, Tần Thiên mỉm cười nhìn hai người, nói: “Lẽ nào hai vị không nể cả mặt tôi sao?”
Thiên Thiệu dẫn theo trưởng lão của Thiên gia, từ từ lùi lại, nói: “Mặt mũi của nhị điện hạ, lão phu không dám không nể mặt!”
Hàn Đỉnh Thiên cười nói: “Nhị điện hạ, ngài tới thật là đúng lúc, muộn thêm bước nữa, ngài chỉ có nhìn thấy Thiên gia máu chảy thành sông rồi!”
Vừa dứt lời, một trận cười vang lên.
“Vậy bọn ta tới thật là không phải lúc!”
Sau khi âm thanh vang lên, lại có mấy chiếc xe ngựa không gian xuất hiện.
Lữ thừa tướng và Lữ Âm.
Đàm Đài gia chủ và Đàm Đài Vân.
Gia chủ của Thủy gia, Thủy Thừa Vinh và Thủy Nhất Lam.
Gia chủ của Thạch gia và Thạch Thần.
Gia chủ của Liễu gia và Liễu Phi.
Mấy đại gia tộc đều tới đủ!
Có những người này ở đây, Hàn Đỉnh Thiên cũng không thể động thủ nữa, phi thân lùi ra.
Hàn Đỉnh Thiên ôm cánh tay nói: “Các người ngược lại tới đủ đấy. Nếu đã như vậy, vậy thì hôm nay chúng ta không đánh nhau nữa. Chúng ta nói lý, Hàn gia chúng tôi, luôn nói lý nhất!”
Câu nói này vừa nói xong làm cho sắc mặt của đám người Lữ thừa tướng méo mó.
Hàn gia nói lý nhất, ừ, lời này nói cho trẻ con trong đô thành nghe, người ta còn không tin.
Nhị điện hạ khẽ cười hai tiếng, đanh giọng nói: “Nói lý thì tốt, nói lý là rất tốt. Vốn dĩ, chuyện này cũng không nên do tôi quản. Nhưng anh trai thân yêu của tôi đãai đi cúng tế bài vị của tổ tiên, vậy thì ngày hôm nay, chuyện này do tôi nghe thử đạo lý, như thế nào?”
Thiên Thiệu đanh giọng nói: “Nhị điện hạ làm người phán quyết, đương nhiên là tốt nhất. Nếu đã nói lý, vậy được, Hàn Đỉnh Thiên, tôi hỏi ông. Ông dẫn người tới đánh Thiên gia chúng tôi, là đạo lý gì? Lẽ nào đô thành không có vương pháp sao?”
Hàn Đỉnh Thiên cười lạnh nói: “Vương pháp ư? Ông cũng xứng nói vương pháp à? Sao ông không nói, tạigi sao tôi lại dẫn người tới đánh ông?”
Thiên Thiệu lớn giọng nói: “Còn cần nguyên nhân sao? Cả đô thành ai mà không biết. Hàn Vĩnh Tường của Hàn gia ông, công khai khiêu chiến, thua trong tay Thiênme Vĩnh Phúc của Thiên gia chúng tôi, tu vi bị phế. Hàn gia các ông sớm đã có lòng báo thù, đây là sớm có mưu đồ, hiện nay mới thực hiện.
Hàn Đỉnh Thiên lớn giọng nói: “Con mẹ nó, ai nói với ông, hôm nay chúng tôi tới là vì Hàn Vĩnh Tường? Để tôi nói cho ông biết, hôm nay chúng tôi tới là vì Cửu Thiên - sư đệ của con trai Hàn Liên của tôi! Thiên gia các ông đã làm gì Cửu Thiên rồi?”
Thiên Thiệu nghiến răng nói: “Cửu Thiên liên quan gì tới Thiên gia chúng tôi. Cậu ta mất tích hay là bị người giết rồi? Các ông có lý do gì công đánh Thiên gia chúng tôi? Đặc biệt là mấy người bên dưới kia, vừa tới thì phá cửa lớn của Thiên gia chúng tôi. Tự ý xông vào nhà dân! Chỉ riêng điểm này, bọn họ phải bị tống vào đại lao rồi. Con cháu của
mấy ngày trước còn bị sát thủ do ông phải ra truy sát, may mắn thoát được một kiếp. Hiện nay, đệ ấy sống chết không rõ, biến mất ở trong đô thành. Là con người, dùng mông đít nghĩ cũng biết là Thiên gia các ông làm. Nếu hôm nay ông giao người ra thì thôi, không giao người thì khiến Thiên gia của ông máu chảy thành sông!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất