CHƯƠNG 1353
Ở khán đài, trên ghế ngồi của Thiên gia, Thiên Thiệu đứng phắt dậy, tỏ vẻ giống như ban ngày trông thấy quỷ nhìn Cửu Thiên đang đứng trên không trung.
Dù có suy tính thế nào, ông ta cũng không ngờ tu vi của Cửu Thiên lại cao như thế.
Ông ta nhớ, khi đấu với ma tu Xa Linh, hình như Cửu Thiên mới chỉ là võ giả Địa Canh sơ kỳ, hắn phải nhờ linh thú nhập thể, khó khăn lắm mới có sức mạnh của Địa Canh đỉnh phong.
Không ngờ mới nửa tháng không gặp, Cửu Thiên đã nhảy đến Địa Canh hậu kì, chỉ cách Địa Canh đỉnh phong một bước.
Không chỉ ông ta, mà ngay cả mấy người Hàn Liên, Đại đế Tần Chính, và Đông mập cũng đều rất kinh ngạc.
Họ không ngờ, tu vi của Cửu Thiên lại tăng nhanh như vậy, nếu tăng từng bước, đó mới là như thấy quỷ.
Hàn Liên hoảng sợ hét lên: “Ta biết trong khoảng thời gian này Cửu Thiên sư đệ thăng cấp rất nhanh, thế nhưng cũng không thể nhanh đến như vậy chứ!”
Lâm Sơ ngồi đằng sau Hàn Liên, che miệng.
Lần trước cô ta từng hỏi không biết Cửu Thiên đã đột phá đến Địa Canh cấp bảy cấp tám hay chưa, tuy nhiên lúc đó cô ta chỉ tiện miệng nói vậy để cười nhạo hắn mà thôi.
Nhưng chẳng ai ngờ, Cửu Thiên đúng là đã đột phá Địa Canh cấp tám.
Lâm Sơ thầm cắn răng nói: “Người này, nhất định đang giấu giếm sức mạnh, đến giờ mới sử dụng mà thôi. Chắc chắn không thể đột phá trong khoảng thời gian ngắn như vậy. Không có ai có thể liên tục thăng bốn năm cấp trong vòng nửa tháng”
Suy nghĩ của Lâm Sơ, cũng là suy nghĩ của hầu hết những người ở đây.
Chẳng ai tin gần đây Cửu Thiên mới tăng lên Địa Canh cấp tám.
Vì điều đó quả thật phá vỡ lẽ thường. Đều là võ giả như nhau, kể cả có ăn tiên đan cũng chỉ nhiều nhất đăng lên tu vi ba cấp, đó đã là người rất có thiên phú rất cao.
Tăng một phát bốn năm cấp, thì đó không phải thăng cấp, mà là tìm chết.
Võ giả Địa Canh cảnh mỗi khi vượt được thêm một cấp đó đã là một sự tiến bộ lớn rồi. Còn cần có thời gian để củng cố tu vi, đầu tiên là để cơ thể thích nghi, sau đó để tránh mất khống chế.
Nếu thăng cấp liên tục quá nhiều, kể cả cơ thể chịu được vẫn không thể khống chế.
Kết quả chỉ có một, canh kình tán loạn, nổ tan xác mà chết.
Nhưng Cửu Thiên làm được, còn chẳng bị nổ tan xác.
Vì máu thịt, kinh mạch trong người hắn đã không còn giống người bình thường nữa rồi.
Trong người hắn chứa thế giới nhỏ, hơn nữa còn có thức hải rộng lớn, nên thật ra kể cả tiến thêm nhất giai thì đều có thể khống chế.
Nhưng vì Cửu Thiên muốn chắc ăn nên không đột phá điên cuồng.
Bây giờ, tu vi Địa Canh cấp tám cũng đủ để hắn đối phó với Thiên Vĩnh Phúc!
Phải biết rằng, canh kình của hắn không hề đơn giản mà nó được ngưng tụ từ canh khí!
Tuy mới chỉ là Địa Canh cấp tám, thế nhưng nếu xét về nếu xét về sức mạnh đơn thuần, Cửu Thiên cũng chẳng thua kém võ giả nửa bước Thiên Canh như Thiên Vĩnh Phúc, thậm chí ở vài mặt, hắn còn vượt trội hơn.
Dưới đất, bỗng nhiên Thiên Vĩnh Phúc đứng dậy, phụt máu.
Sau khi trúng nhát kiếm của Cửu Thiên, ánh sáng trên người Thiên Vĩnh Phúc trở nên xám xịt, thế nhưng sát ý trong mắt hắn ta lại tăng lên.
“Cửu Thiên!”
Thiên Vĩnh Phúc nghiến rằng gọi tên Cửu Thiên.
Lời hắn ta nói thể hiện sát khí sắc bén.
Thiên Vĩnh Phúc dậm chân xuống đất bay lên trời, lúc này vực ngũ hành dưới mặt đất lại bắt đầu xoay tròn. Dù bị phá hủy như thế mà nó vẫn còn tiếp tục có thể hoạt động, không thể không nói, vực ngũ hành này của Bát gia quả là không tệ.
Hai người đối diện trên không trung, hơi thở vô cùng mạnh mẽ.
Cửu Thiên cất giọng, hùng hồn nói: “ Dùng hết sức mạnh thật sự của cậu đi, Thiên Vĩnh Phúc!”
Thiên Vĩnh Phúc cắn răng: “Hôm nay, tôi sẽ khiến cậu chết không được toàn thây!”
Bỗng nhiên, Thiên Vĩnh Phúc liều chết lao về phía Cửu Thiên.
Bóng người hắn ta rất nhanh nhưng vẫn để lại dấu vết.
Kiếm quang tuy sắc bén, thế nhưng hoa lệ mà chẳng có tác dụng gì.
Cửu Thiên liếc mắt một cái đã hiểu, đây là ảo ảnh của Thiên Vĩnh Phúc.
Sát chiêu ảo ảnh này có thể là đòn trí mạng với Lâm Sơ, thế nhưng với Cửu Thiên, hắn chỉ cảm thấy quá ngây thơ.
Ánh mắt hắn lóe sáng sử dụng thần thức.
Cao thủ đâu cần nhìn bằng mắt?
Cửu Thiên dễ dàng đâm một nhát kiếm về phía bên trái, kiếm thế hung ác và mạnh mẽ ẩn chứa ánh sáng chín màu.
Vạn Kiếm Quy Tông!
Keng!
Cửu Thiên chém một nhát vào chân thân của Thiên Vĩnh Phúc, bất cứ chuyển động gì trong trời đất đều được phác họa lại trong đầu hắn, huống chi chỉ là một ảo cảnh nho nhỏ. Mỗi lần Thiên Vĩnh Phúc cầm Long Ngâm kiếm ngâm tiếng rồng, đều gây ra rung động, tất cả những rung động đó đều truyền vào cơ thể của Cửu Thiên.
Nhưng kiếm của Cửu Thiên cũng chẳng phải vật tầm thường.
Hắn mở đạo vực, ngay lập tức có thể chèn ép Long Ngâm kiếm của Thiên Vĩnh Phúc. Có vẻ Thiên Vĩnh Phúc cũng chẳng ngờ đến chuyện này.
Cửu Thiên nắm chặt tay trái, phát ra hơi thở khiến người ta sợ hãi.
Xích Viêm Long Hồng Quyền!
Thiên Vĩnh Phúc cắn răng, tuy nhiên hắn không muốn lùi lại dù chỉ nửa bước, hắn ta nắm chặt tay, hơn nữa đấm vào ngực Cửu Thiên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất