CHƯƠNG 1366 

Đô thành. 

Tuyển chọn đã kết thúc, nhưng trận chiến vẫn còn tiếp tục. 

Đối với những dân chúng luôn hào hứng nói chuyện về các cuộc tỷ thí, bọn họ còn chưa kịp nói sang chủ đề khác thì chủ đề vòng đầu tiên lại xuất hiện. 

Thánh Nữ tới từ nước Bắc Thần lại có động tĩnh. 

Vào ngày thứ hai sau khi cuộc tuyển chọn kết thúc, Thánh Nữ lại bắt đầu một trận chiến mới. 

Lần này, Thánh Nữ bố trí lôi đài lớn hơn một chút, trực tiếp đặt ngay bên ngoài Võ Thắng môn của đô thành. 

Lôi đài được đúc cao bằng đá xanh, trên đó có hai tấm bia đá, phân biệt bằng hai hàng chữ lớn. 

"Canh kình yếu thì đừng bước lên đài!" 

"Tu vi thấp vậy mời đi lối khác!" 

Ngắn gọn súc tích, thông tục dễ hiểu. 

Vào ngày đầu tiên dựng xong lôi đài, Thánh Nữ đặc biệt ngồi trên lôi đài cả ngày, yên lặng chờ đợi tất cả các võ sĩ ở đô thành tiến lên đài khiêu chiến. 

Ngày hôm đó thật sự xảy ra tình huống chưa bao giờ có. Theo thống kê, trong vòng một ngày lại có hơn ba trăm người không sợ chết, lên đài khiêu chiến Thánh Nữ. Kết quả có thể tưởng tượng được, không có người nào có thể tiếp được một chiêu, đánh tới cuối cùng, không ai lên đài, Thánh Nữ chỉ nhẹ nhàng cầm lấy hai tảng đá, dùng ngón tay chém thành bia đá, khắc chữ lên đó, đứng trên lôi đài. 

Với chiến công hiển hách như vậy, biết bao võ giả của nước Võ Đỉnh xấu hổ, mặt đỏ tới mang tai. Người ta cũng đã lập bia đá rồi, võ giả có tu vi thấp thật sự không còn mặt 

mũi nào để lên đài nữa. 

Nhưng những người có tu vi cao cũng chưa chắc có thể đánh thắng Thánh Nữ. Nhìn tổng quát chiến tích của Thánh Nữ, đám người Phong Tuấn Kiệt hay Thạch Thần tu vi cao như vậy, chẳng phải cũng hoàn toàn thua trận sao? 

Đến hôm nay đã là ngày thứ năm. 

Từ khi mặt trời mọc đến bây giờ, cũng không một người nào dám lên đài khiêu chiến. 

Bên cạnh lôi đài, một lão giả lặng lẽ đứng ở nơi đó. 

Đây là người do Thánh Nữ đặc biệt cử đến đứng ở chỗ này, chỉ cần có người dám lên đài khiêu chiến, lão giả sẽ thông báo cho Thánh Nữ. 

Nhìn đô thành nườm nượp người qua lại, nhìn những võ giả kia vừa hưng phấn nhưng lại không dám lên đài, lão giả khẽ mỉm cười. 

"Đường đường là nước Võ Đỉnh, cũng chỉ tầm thường thôi!" 

Lão giả cười nhạt nói. 

Vừa mới dứt lời, đột nhiên có một người sải bước đi tới. 

Người này mặc da thú khắp người, cao lớn vạm vỡ, làn da màu đồng, trên người tràn đầy những vết sẹo. Thoạt nhìn khoảng chừng hai mươi tuổi, nụ cười tươi rói, trên vai vác một cây đao lớn. 

Cây đao như tấm ván cửa, so với trọng kiếm Vô Phong của Cửu Thiên lớn hơn gấp mấy lần, chỉ riêng sống đao đặt trên vai đã có thể bao phủ một nửa vai hắn ta. 

Đại đao lớn chừng mấy trượng, lưỡi đao nhuốm màu đỏ tươi, không biết là trang sức hay là vết máu. 

Người đàn ông ngẩng đầu nhìn lôi đài lớn tiếng hỏi: "Nơi này có lôi đài, xin hỏi nơi này có phải là đô thành của nước Võ Đỉnh không?" 

Mọi người xung quanh đều dùng ánh mắt khác thường nhìn người đàn ông này. 

ঘ 

Đi tới trước cửa thành mà cũng không biết nơi này có phải là đô thành hay không? Người này là đồ nhà quê đến từ đâu đây? 

E rằng hơn phân nửa là võ giả đến từ châu thành xa xôi, nhìn trang phục trên người hắn ta, đoán chừng là nơi đất cằn sỏi đá, cũng khó trách hắn ta không biết đô thành. 

Bên cạnh lôi đài, lão giả trả lời: "Không sai, nơi này chính là đô thành của nước Võ Đỉnh!" 

Người đàn ông cười to nói: "Ha ha, cuối cùng cũng đến nơi rồi. Đây là lôi đài do ông bày ra sao? Nào, chúng ta đánh hai chiêu, đã lâu không có ai cùng tôi tỷ võ!" 

Người đàn ông sải bước đi lên lôi đài, nhưng lão giả mỉm cười trả lời: "Thật xin lỗi. Lôi đài này không phải người bình thường có thể lên. Đây là lôi đài do Thánh Nữ nước Bắc Thần lập nên, cậu nhìn thấy chữ được khắc trên bia đá kia không?" 

Người đàn ông gật đầu nói: "Đã thấy, văn chương không tệ!" 

Lão giả suýt chút nữa nghẹn họng, đây cũng có thể xem là văn chương không tệ thì tài văn chương của tên này phải thấp đến mức nào! 

Lão giả kiên nhẫn nói: "Cậu phải nhìn cho kỹ. Tu vi không đủ, đi lên chỉ tăng thêm vết sẹo thôi" 

Người đàn ông ha ha cười to nói: "Không sợ có vết sẹo, chỉ cần có thể đánh là được. Thánh Nữ nước Bắc Thần, hình như tôi cũng từng nghe qua tên này. Sao Thánh Nữ nước Bắc Thần lại ở chỗ này?" 

Người đàn ông tựa như đang suy nghĩ tại sao người của nước Bắc Thần lại đến Võ Đỉnh. Nhưng suy nghĩ trong chốc lát, hắn ta dường như cũng không nghĩ ra được nguyên do, vung tay lên nói: "Mặc kệ, có lôi đài thì đánh, bảo nàng ta xuất trận đi" 

Lão giả thản nhiên nhìn người đàn ông, nói: "Trước tiên xin hãy nói cho tôi biết tên và tu vi của cậu!" 

Người đàn ông cất cao giọng nói: "Triệu Vĩnh Chi, đến từ nước Thú Tây Lương! Hiện tại, miễn cưỡng ở nửa bước Thiên Canh!" 

Vừa nói, tu vi trên người của người đàn ông nhất thời phóng ra. 

Canh kình trong cơ thể lập tức hóa thành một thân ảnh của một con quái vật khổng lồ gầm rú xuất hiện sau lưng hắn ta, che khuất bầu trời, tiếng gầm rung chuyển cả bầu trời. 

Lão giả nhất thời sửng sốt, sau đó kinh ngạc thốt lên: "Thôn Thiên Thú Ảnh! Cậu là đệ tử của Thú Thánh, Thôn Thiên!" 

Triệu Vĩnh Chi cười to nói: "Lão gia tử rất có kiến thức. Ở nước Thú Tây Lương cũng không có bao nhiêu người có thể gọi được thân phận của tôi. Mau đi gọi người đến, tôi đã ngứa tay rồi!" 

Tất cả dân chúng của nước Võ Đỉnh nhất thời kinh ngạc. 

Nước Thú Tây Lương, đệ tử Thú Thánh khiêu chiến Thánh Nữ nước Bắc Thần! 

Sắc mặt lão giả lộ vẻ kỳ quái, lớn tiếng nói: "Sao cậu lại tới nước Võ Đỉnh! Cậu đi theo chúng ta tới đây à?" 

Triệu Vĩnh Chi gãi đầu nói: "Đi theo các người, các người là ai?" 

Lão giả cứng họng ngay luôn. 

Tin tức này lập tức lan truyền nhanh như gió ở đô thành. 

eyJpdiI6IktQN0NBZmt4cjdueW1qaHROdlBPcFE9PSIsInZhbHVlIjoiYWt2bkxZNXlOWThMWENaTTJyZXRvVjcxZlNKSkhqRzJMV1c1djQwS3hLZHYzZlNqZFpHNUs4aHpPUThodXJrQjBOSjZZV2tkdmxxc1wvUVRxNmhKcFdnK1B6OWNKNExnTGJlcGhrZUpvMFhpMTMrV3JRVlZta1l4bXlzV0F6ZlwvM21tUDAzOG9HZnhDRGVHT0EybEtxa1lXZUJaUmJ3ZVRMRm5NMkR5THlzeFB1aUk5VWd1TmxFb1JpcEQwS2dSVmpaOG5SUkFXU1ljZGs0MEdUaUFkT2Vna2lkdXJVNnhZYVZQekloSnIzV0ZUNlpmYmcyTSs4UFlteGNFZDZaTEkrcGZFR2NvSkdtcVZaWXVcL3dTZitwcldVRkIxUWtkZ2N1Z0c1dnFrYlNuejNvXC91SnpCZHpqOHFUS0paNkVUVmFpIiwibWFjIjoiMTk1MGQ4N2NjNDQ3ZGVjOWEzMzZkNDIzZDQ0OTMzMGRjZDAyOGNhYTk5ZDZkNTk4ZWE0NjI3YjljNDc3YjI0YSJ9
eyJpdiI6InFhZWxJRXFaeEY3cDk1XC9UTTQzREZnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjVYSG84OG1QQ3JlQmlqWnk4R2lLZGQ3OEF1bTFUd0JIcVB2eUo3UHBEU0JJdW9JNVhEaGFDbUVySmNkWEVaWXFxQWxiTFVsbTJ2VG0xTFFZdkJnekpIXC9jWkxrSXM5ZWptQzcwUG1VZVc1QzBqNkxuOXNNNzVSbkNpRXZxbmhnUHFhanVya1hcL1NJZ2loTjhKcm0wV08yOTlxU3o5Uk5JZW5MdXZUeHNGZG5qaE5kZVJYM2J3WG50REVvUTNjOWkxSk5kSkVRTFQ5eHZ5VnRjYlB3OTVyMnRVUnRzZFNPSEl2XC80UFRRN1RPTXU0amptaU5zWStnb2lJN3Nwdm5ZY2UyUVVUejhtV1F5cUZxV2dtK1RJYXFNRGxBR2Jod00xSnZGb2M1TkFCM2xJcUZmVmRtMDFiVnB6N3U3ZmJcL1pCWlZcL2MxRHhMb1hMYzVjMzV0SWN6cVZnUmxWb1czOEVTQXhLdlhKTkFKbFF3K0hhT0JicVFmTzVGTjFTekpXRlNYRGdoMXZDYUw0XC9uU3p4RjhDXC9lcmlOdFNSVERnODNFdDBcL05sclpuS3Azc1RkNm5qWlNuTFBpTlIrNEVab1NcL1FDZm5zck01K2pHTGJKaFoyb0hBVGFcL1B4Q2pqZjVmSHVNancyUDRcLzdhWUR4Q1hGaExPYmNRbzFXaG4ySmluUHhBZFNjWktDczVWRXNRUWNmVEdoXC9ZTEpQMnJpMVpcL3hFRkFKWjA4MGNqM1BUYkREc1poUjdoQ1NLbzF3aUdXak9PeXF6Mm15UWJDMlQxTGdVSGdTd3VmeHVMdncrTitLMnNLK1wvQTYybWlhY1dmNWE1b0RsNHArSHFjSUhpTTV4QyIsIm1hYyI6Ijk4YTljM2Q0ZjJkYmIzZDQ1NzEyYTU0M2E3NDQwZWRmNzM1NTdlYzcyNjNjYWVmY2U5OTk3YTViZThmYzRlMDAifQ==

Tần Chính đại đế lớn tiếng hét lớn, ném quyển sách trong tay xuống đất.

Ads
';
Advertisement
x