CHƯƠNG 1378 

“Cửu Thiên ra rồi!” 

“Cửu Thiên công tử, tôi rất yêu cậu! Tuy chúng ta đều là đàn ông, nhưng điều này không cản trở tôi yêu cậu!” 

“A! Cửu Thiên công tử” 

Mọi người lớn giọng hét lên, Hàn Đỉnh Thiên thấy không đúng, lập tức hô to: “Con cháu của Hàn gia, duy trì trật tự!” 

Lập tức đám con cháu Hàn gia vừa rồi lại xông ra, chặn chặt quần chúng đang liều mạng chen lên. 

Mà mà trong những quần chúng này không có bao nhiêu cao thủ, con cháu của Hàn gia đẩy họ về lại đường lớn. 

Ở cửa, Triệu Vĩnh Chi đã gặm xong móng giò của mình. Hắn ta nhìn Cửu Thiên mặt mày u ám, Triệu Vĩnh Chi cười to nói: “Cậu chính là Cửu Thiên nhỉ? Ha ha, cậu cuối cùng cũng ra ngoài rồi. Nào nào, đánh vài chiêu với tôi. Thánh nữ gì đó kia nói với tôi, chỉ cần đánh bại cậu thì có thể giao thủ với cô ta. Cậu cũng là võ giả trẻ lợi hại nhất của nước Võ Đỉnh rồi nhỉ? Tôi thích nhất tỉ thí với cường giả!” 

Ánh mắt của Cửu Thiên luôn nhìn chằm chằm tấm biển trong tay Triệu Vĩnh Chi, từ từ hỏi: “Tấm biển này là anh viết ư?” 

Triệu Vĩnh Chi cười to, dựng tấm biển ở bên cạnh lên, nói: “Không sai, là tôi viết. Có mấy tên không có mắt, nhìn thấy tôi viết cái này, còn muốn ra tay với tôi. Tất cả đều bị tôi một quyền đánh bay rồi. Sao hả, cậu thích tấm biển tôi viết à?” 

Cửu Thiên từ tốn nói: “Không, tôi rất không thích” 

Triệu Vĩnh Chi từ trên tảng đá nhảy xuống, nhìn vào mặt của Cửu Thiên nói: “Không thích ư? Tôi cảm thấy chữ tôi viết không tệ, hay là tôi sửa thành Võ Đỉnh không có võ giả thì như nào. Như vậy liệu có khiến tâm lý của cậu dễ chịu hơn chút không?” 

Triệu Vĩnh Chi nói xong, đưa tay lướt qua tấm biển. Lập tức hai chữ đàn ông biến thành võ giả. 

Vung tay ném một cái, tấm biển mang theo kim quang, bay thẳng qua chỗ Cửu Thiên. 

Nơi đi qua, không gian sụp đổ, hư không ngưng đọng! 

Cửu Thiên giơ tay, tiếp lấy tấm biển. 

Bàn tay bất động, người bất động, chỉ có một âm thanh giòn tan vang lên và lực lượng sóng văn khuếch tan, quét ra! 

Ở đằng sau, Hàn Liên há miệng muốn nói với Cửu Thiên, người này không dễ chọc lắm. 

Nhưng Linh Bối lại kéo hắn ta sang một bên, nói: “Đừng lên tiếng, anh không nhìn ra, bây giờ Cửu Thiên rất tức giận sao?” 

Hàn Liên lập tức im miệng! 

Lửa giận trong mắt Cửu Thiên càng lúc càng lớn. 

Không sai, hắn thật sự rất tức giận, từ lúc sư phụ của hắn suýt chết, trong lòng Cửu Thiên luôn không dễ chịu. 

Vốn dĩ Cửu Thiên luôn đè nén cảm xúc của mình, cố gắng không ảnh hưởng tới người khác. 

Nhưng cũng là con người, cũng có tức giận. Mà bây giờ, đệ tử của Thú Thánh trước mắt vậy mà lại ước chiến ở trước mặt mọi người, khiếu khích Võ Đỉnh. 

Điều này không khác gì đã đốt lên ngọn lửa trong lòng Cửu Thiên. 

Cho dù khi Cửu Thiên đối chiến với Thiên Vĩnh Phúc cũng chưa từng tức giận như ngày hôm nay. 

Lửa giận khiến gân xanh trên trán Cửu Thiên giật giật, sát khí toàn thân bốc lên! 

Ngay lập tức, xung quanh Cửu Thiên vậy mà không gian đang yên đang lành bắt đầu sụp đổ, sát khí đáng sợ như gió quét ra. 

Tất cả người xem lập tức cảm nhận được toàn thân lạnh đi, hô hấp khó khăn. 

Triệu Vĩnh Chi trước mặt thì mặt mày thay đổi. Hắn ta cũng là võ giả có tu vi mạnh mẽ, đương nhiên biết khí thế tăng lên trên người Cửu Thiên đáng sợ cỡ nào. 

Thần hồn kiên cố mang tới cho Cửu Thiên không chỉ là sự tăng cường ở phương viện thức hải. 

Sự thay đổi rõ ràng hơn chính là Cửu Thiên đối với phương diện khống chế lực lượng và sự tăng vọt ở phương diện khí thế. 

Có thể nói, khí thế hiện nay của Cửu Thiên tuyệt đối không yếu hơn bất cứ võ giả Thiên Canh nào! 

“Tôi rất tức giận!” 

Cửu Thiên nói từng chữ. 

Đưa tay bóp nhẹ, tấm biển trong tay vỡ thành hai nửa. 

Vẻ mặt Triệu Vĩnh Chi cuối cùng cũng thay đổi. Lúc này hắn ta mới cảm nhận được đối thủ của mình mạnh hơn hắn ta tưởng tượng. 

Trong mắt Triệu Vĩnh Chi mang theo sự phấn khích, lớn giọng nói: “Cửu Thiên, tới đi, đánh một trận với tôi. Tôi cảm nhận được nhiệt huyết của tôi đang sôi sục!” 

Vừa rồi xong, đằng sau Triệu Vĩnh Chi dâng lên hư ảnh khổng lồ, cả phiến bầu trời đều trở nên ảm đạm. 

Thôn Thiên Thú Ảnh 

Quần áo và tóc của Triệu Vĩnh Chi bay theo, giống như một con hung thú tuyệt thế, lơ lửng ở trên không. 

Hư ảnh khổng lồ đó khiến cư dân trong phương viên trăm dặm đều có thể nhìn thấy rõ. 

Cửu Thiên nhìn hắn ta, ánh sáng trong mắt càng lúc càng sắc lạnh, canh khí bốc lên, quần áo bay phần phật. 

Triệu Vĩnh Chi sẽ không quan tâm nơi này là ở đâu, nhìn thấy Cửu Thiên cũng phóng thích lực lượng của mình, Triệu Vĩnh Chi cười to nói: “Trước tiên tiếp một chiêu của tôi. Vạn Thú Vô Canh!” 

Trường đao khổng lồ đột nhiên xuất hiện ở trong tay Triệu Vĩnh Chi, trường đao vung một cái, tiếng thú gầm động trời vang lên. 

Vô số hư ảnh mãnh thú từ bốn phương tám hướng cùng lúc gầm lên, giống như thiên quân vạn mã lao tới. 

Cả bầu trời tản mạn lực lượng của Triệu Vĩnh Chi, nhưng dựa vào một chiêu này thì có thể nhìn ra danh xưng đệ tử của Thú Thánh của hắn ta, danh bất hư truyền 

Cửu Thiên nhìn thú ảnh khắp trời và canh kình đáng sợ, ánh sáng trong mắt càng lớn! 

Quát một tiếng, Cửu Thiên giống như muốn phát tiết tất cả lửa giận trong hai ngày nay của mình ra. 

Ánh sáng trong mắt bùng nổ, lúc này, mắt của Cửu Thiên hóa thành một khoảng tinh hà, trong đan điền của hắn, thần hồn bỗng phóng ra ánh sáng mạnh, canh khí toàn thân phóng ra cùng lúc. 

“Đoạt Hồn Diệt Phách!” 

Ánh sáng xẹt qua, ngay sau đó thú ảnh khắp trời biến mất. 

Trên bầu trời, Triệu Vĩnh Chi lập tức ngây ra, cả người giống như đột nhiên hóa đá, sau đó lỗ chân lông của hắn ta vậy mà bắt đầu phun máu ra ngoài. 

Keng! Bup! 

Triệu Vĩnh Chi và đại đao của hắn ta cùng lúc rơi xuống, đập mạnh xuống đất. 

eyJpdiI6Ik5hXC9Xb3NpSHAycmVZbFkycUw3QUFBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImRwS3k3T2dsRU1QakE2UjFJQTFtck9RS0txVGw4ckhPUHFqb2cwMDBKb1FSVk9uc2h1VlorMEtPTjBUMm9zaFI4ZTNpYVFxVWIxZ1NyU0Z5YVdvSzFIbExCZDRMbUFnZk01dWZoTW9xR2p3XC83Q3AyM2ViZ0hhOTNzZERWUUE1OStjRlB0eWRJeVVrNHpoajNKQkJ1SGR4d1dNMVhsNXhZRmlYTU1LXC80bjZyeU82YU5ONEc3VndTWHEzVGhLTStWTUl3dk50d0J3ZkNmRTVDQVlBa3JXcHBVaW5sUmZGMzd0R0JPUThzVTJXcEhGdFlPM2NtYjRwQ2hIVDhNS2p5YnNjVklWQnprdU9MOU5Bb2FqZVdqSk1CbCtUZW9UR1ZVOUdvTnhxV29ZYzVXU3BUcU8xYlFJRVA5ZjdtbkhLZzFcLytmM2xGMngxN0UrNDZpQWZwOTVXUHpkZ2xmRkhZcFVPWFwvYk5ISlZrXC96eGdvUnpXb1dENlZJdjJcL0k5VWZSd3BTVElEcjJBM1hWbGMyU2VnSDh4MVE9PSIsIm1hYyI6IjNmODk2YzFmZWVjOTBjMjZiYzYyMzI0ZDE0OTE1MDk5YWFjNmViNjQ5NzI3YTNhZmU3YjEyNTI5MDkzZGU5OWIifQ==
eyJpdiI6InJzYzBvUXdsV1pOanBjbmNoRFBpMGc9PSIsInZhbHVlIjoibGtkam1SeU5vck1ZdmhYTWQ1dUlGWThCaWxHQStQMk1SNk93dzd5S0FJQ1hRcHRjQzlzbEhHQmd2RlRVWFwvUmVtNDNRZWhhOG4xdTlkb0djNnVzUlwvOEJ6ODFwVGNLVlRmcG1wWUN5QWwwT1pMUzAzQU1ib3hoK3orZVR6OUZ3SDYzd0dmeG1BUjZ6QlZnU3Q1U1hMTE5CVGRZNXdhZ3ZIRkJCUDlocXlUVGFmRjF0Um15V0xEZk85d0FOa0Z0Qkx5ald3OFYrNnNwS1FoRzZIMldBMmNRPT0iLCJtYWMiOiI1ZTBmZjU5MDg2NmUxNTkxYmNhNDZkYzZkN2JjNDk0Y2I1M2EzODJhNTI0MWRlNDAzNzEyYjA4YzNlNzAwYWUxIn0=

Sau đó, Hàn Liên nói: “Cửu Thiên sư đệ lúc tức giận, thật đáng sợ”

Ads
';
Advertisement
x