CHƯƠNG 1384
Thánh nữ còn chưa kịp vui thì nhìn thấy một quân cờ trong tay cô ta cũng bốc cháy.
Cả bàn cờ bỗng bay lên, bắt đầu điên cuồng xoay vòng.
Động tác của thánh nữ càng lúc càng nhanh, ngược lại động tác của Cửu Thiên chậm lại.
Đường phân tách lực lượng dưới chân đã bắt đầu nghiêng về phía Cửu Thiên.
Vẻ mặt Cửu Thiên vẫn như bình thường, giống như không nhìn thấy.
Bup!
Cuối cùng, bàn cờ rơi xuống.
Tay của thánh nữ ấn lên bàn cờ, cả bàn cờ lần nữa hóa thành hàn băng.
Trong tay Cửu Thiên bóp một quân cờ, đột nhiên phát ra tiếng rắc rắc, sau đó một cơn gió thổi qua, quân cờ nứt vỡ, hóa thành thủy tinh tản ra.
Cửu Thiên khẽ mỉm cười: “Công phu tốt, võ kỹ tốt. Cực hàn chi băng, đây chính là võ đạo của cô!”
Ánh sáng trong mắt thánh nữ từ từ thu liễm, đưa tay chỉ vào bàn cờ nói: “Anh thua rồi!”
Lúc này, trên bàn cờ, quần cờ bên phía Cửu Thiên chỉ còn lại một.
Mà bên phía thánh nữ còn có bảy tám quân.
Cửu Thiên cười nói: “Tôi thấy chưa chắc đâu. Thánh nữ, cô nhìn kỹ bàn cờ”
Thánh nữ nhíu mày, nhìn kỹ lại.
Đột nhiên, thánh nữ sững sờ phát hiện, bên phía mình không biết từ khi nào đã biến thành cờ chết.
Tuy Cửu Thiên chỉ có một quân, nhưng nước tiếp theo có thể giết chết cô.
Cửu Thiên đưa tay cầm một quân cờ cuối cùng lên. Rõ ràng nhìn trông là một quân cờ bị lực lượng của cô ta đông chặt ở trên bàn cờ, nhưng Cửu Thiên lại lấy tùy ý như vậy.
Đột nhiên, thánh nữ phát hiện quân cờ này căn bản không phải do cô làm đông.
Mà là do chính Cửu Thiên làm đông, cô ta tuyệt đối không ngờ, Cửu Thiên cũng biết lực lượng băng ngũ hành.
Sau đó, Cửu Thiên đặt quân cờ ở trước mặt thánh nữ, xin lỗi: “Xin lỗi, may mắn thắng rồi!”
Hai tay thánh nữ siết chặt, trong mắt ẩn hiện tia sắc lạnh.
Cửu Thiên lại thu hồi tay lại: “Chơi cờ với thánh nữ khá là thú vị. Chỉ là có chút phí cờ, ván tiếp theo sẽ phải bớt một bộ cờ.
Thánh nữ hít thở sâu một hơi, sau đó buông hai tay ra, ánh sáng trong mắt thu liễm lại.
Trên mặt lại nở nụ cười như hoa, thánh nữ nói: “Cửu tước gia lẽ nào còn muốn so đo một bộ cờ với tôi? Lát nữa, tôi kêu người tặng cho Cửu tước gia mười bộ cờ tốt nhất là được.
Trong lời của thánh nữ mang theo sự khinh thường, rõ ràng là đang mỉa mai Cửu Thiên nhỏ mọn.
Nhưng Cửu Thiên lại cười đáp: “Vậy thì cảm ơn thánh nữ. Con người tôi không thích vàng bạc, tôi thích gỗ trầm hương. Thánh nữ giàu có, tôi cũng ké chút ánh sáng”
Thánh nữ suýt nữa phun ra một ngụm máu, cờ bằng gỗ trầm hương, thế mà Cửu Thiên cũng nghĩ ra được. Cái này còn đắt hơn vàng bạc!
Ngay lập tức thánh nữ thật sự có ý nghĩ manh động đại trận một trận với Cửu Thiên ở đây, nhưng cô ta vẫn cố nhịn.
Cửu Thiên mỉm cười nhìn thánh nữ, lần thăm dò này, thật ra thánh nữ không có thăm dò được bao nhiêu cả, ngược lại Cửu Thiên đã thăm dò được không ít.
Ít nhất bây giờ Cửu Thiên biết thánh nữ trước mắt tuyệt đối không chỉ biết cực băng chi đạo ngoài mặt, vừa rồi khi giao thủ với cô ta, Cửu Thiên cảm nhận được một loại lực
lượng mạnh mẽ hơn, có sức phá hoại hơn.
Tuy thánh nữ luôn áp chế rất tốt, không có lộ ra sơ hở gì.
Nhưng mức độ nhạy bén về lực lượng của Cửu Thiên tuyệt đối hơn xa các võ giả khác, võ giả Thiên Canh Cảnh bình thường cũng chưa chắc có sự nhạy bén bằng hắn.
Bây giờ Cửu Thiên ít nhiều có thể đoán được đại khái ánh sáng đã dùng lực lượng gì.
Khóe miệng nở nụ cười, Cửu Thiên mỉm cười nhìn tay của thánh nữ, đó là đôi tay hoàn mỹ không tì vết, chỉ là thấp thoáng có thể từ kẽ tay của cô ta nhìn thấy gió lưu động.,
Thánh nữ rất nhanh đã điều chỉnh được bản thân, khẽ mỉm cười nói: “Cửu tước gia thật là mạnh hơn trong lời đồn. Lần trước tôi xem Cửu tước gia đại chiến với Thiên Vĩnh Phúc, cho rằng đó là toàn bộ thực lực của Cửu tước gia. Hiện nay xem ra ngược lại là tôi kiến thức nông cạn, ếch ngồi đáy giếng! Cửu tước gia, có thể nói cho tôi biết, vừa rồi anh đã dùng mấy phần lực không?”
Cửu Thiên trả lời: “Đương nhiên có thể, nhưng tôi có thể hỏi thánh nữ, vừa rồi cô đã dùng mấy phần lực không?
Thánh nữ không trả lời, mỉm cười nhìn Cửu Thiên, sau đó hai người hiểu ý mà cười lên.
Thánh nữ đứng dậy, nói: “Cửu tước gia, mấy ngày sau, gặp nhau ở sân đấu võ.”
Cửu Thiên gật đầu nói: “Không tiễn”
Thánh nữ đứng dậy rời đi, Cửu Thiên gõ nhẹ vào bàn cờ.
Ngay lập tức, bàn cờ lúc đầu nhìn trông bình thường, ngay lập tức hóa thành một đống băng vụn.
Cửu Thiên mỉm cười lắc đầu, thánh nữ này thật là một phiền phức.
Đối phó loại người này vẫn phải dùng lực lượng lôi đôi vạn câu chiến thắng cô ta mới được.
Trong lòng Cửu Thiên đã có tính toán.
Thánh nữ đi xuống sau núi của Hàn gia, ở đó ông lão đã đợi cô ta nhiều giờ.
Nhìn dáng vẻ không vui của thánh nữ, ông lão nói: “Tiểu thư, xem ra Cửu Thiên mạnh hơn tưởng tượng của chúng ta.
Thánh nữ trả lời: “Cái này còn cần ông nói à? Chuyện kêu ông đi nghe ngóng, nghe ngóng rõ chưa?”
Mắt phóng ra ánh sáng mạnh, thánh nữ lại đeo khăn che mặt lên, rảo bước rời đi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất