CHƯƠNG 1392
Cửu Thiên từ từ bước về phía thánh nữ, ở dưới một chiêu này của hắn, thánh nữ sợ rằng đã thua triệt để.
Quả nhiên, khi Cửu Thiên đi tới trước mặt thánh nữ, cái nhìn thấy là một cô gái bị đốt không bò dậy nổi.
Tóc của thánh nữ bị đốt một mảng, quần áo trên người cũng không còn được nguyên vẹn, chỉ còn lại ít vải còn lại che ở vị trí quan trọng. Hoàn toàn có thể nói là lộ xuân quang!
“Cô thua rồi!”
Cửu Thiên bình tĩnh nói.
Thánh nữ nửa nằm dưới đất, gân xanh trên trán giật giật, lớn giọng quát: “Tôi chưa thua, sao tôi có thể thua võ giả của nước Võ Đỉnh chứ! Tôi đường đường là thánh nữ của Thiên Các!”
Trạng thái của thánh nữ dường như có chút điên cuồng mà rít gào lên.
Người càng tự cao, trong mắt không có thứ gì thì càng không thể chấp nhận sự thật mình thất bại.
Thánh nữ của lúc này theo Cửu Thiên thấy rất đáng thương, rất đáng buồn.
Nhưng Cửu Thiên lại không muốn bổ thêm một kiếm cho cô ta nữa, dù sao đối phương là con gái, hơn nữa Cửu Thiên còn phải dựa vào cô ta để tới nước Đan Thánh.
Cửu Thiên nhìn cô ta, suy nghĩ một lúc, nói: “Thánh nữ, nếu cô không bằng lòng nhận thua, vậy tôi chỉ có thể đốt thêm lần nữa. Đương nhiên tôi sẽ không thiêu chết cô, nhưng quần áo của cô sợ rằng không giữ được. Cô thật sự nguyện ý để tôi làm như vậy ư?”
Cái gì gọi là uy hiếp? Lời nói của Cửu Thiên đã khiến cả người thánh nữ run lên.
Lúc này cô ta mới phát hiện, ở chỗ khán giả, tất cả mọi người đều nhìn cô ta với ánh mắt khác lạ.
Thánh nữ khi quần áo hoàn hảo có thể mê hoặc vô số nam nữ, khiến bọn họ mất hồn mất vía.
Bây giờ quần áo rách nát, làn da lộ ra, thánh nữ nửa che nửa không che càng khiến bao nhiêu người chảy máu cam.
Nhìn chỗ khán giả, vô số nam nhân với đôi mắt trợn to như mắt bò, mặt đỏ bừng, lúc này bọn họ bắt đầu liều mạng chen lên, giống như muốn lao về phía thánh nữ.
Toàn sân tràn ngập tiếng thở dốc kệch cỡm.
Lúc này thánh nữ mới ý thức được lần này mình quá mất mặt, hơn nữa nếu còn không nhận thua, cô ta có thể làm mất mặt cả nước Bắc Thần và Thiên Các.
Thua một trận tỉ thí không tính là gì.
Nhưng nếu cô ta bị Cửu Thiên đốt sạch quần áo, để cho tất cả mọi người của nước Võ Đỉnh nhìn, đó mới là ác mộng. Cô ta đoán chắc có thể tự sát tại chỗ!
“Tôi... nhận... thua!”
Thánh nữ từ trong kẽ răng nặn ra từng chữ.
Sát ý ngút trời đó dừng trên mặt Cửu Thiên.
Cửu Thiên không để ý, từ trong dây lưng, lấy ra một bộ đồ, trực tiếp khoác cho thánh nữ. Cách làm như này mới khiến sát ý trong mắt thánh nữ giảm đi vài phần.
Tần Chính đại đế lập tức đứng dậy vỗ tay, nói: “Tốt!”
Một chữ “tốt” này giống như hét lên, làm mọi người giật mình.
Ngay lập tức, ở chỗ khán giả, tiếng hò hét động trời.
Tên của Cửu Thiên lại vang vọng tầng mây.
“Cửu Thiên vô địch.”
Đám người Hàn Liên cười lớn.
Đông mập cũng khẽ mỉm cười nói: “Tên nhóc này, mình có phải thật sự nên truyền cái gì đó cho cậu ta không, aiya, thật là có chút ngứa ngáy trong lòng”
Thánh nữ trùm kín bản thân, từ từ đứng dậy.
Nhìn Cửu Thiên, thánh nữ lạnh lùng nói: “Cửu Thiên, chuyện này chưa xong đâu!”
Cửu Thiên thản nhiên nói: “Nếu thánh nữ điện hạ còn muốn tỉ thí, tôi tiếp bất cứ lúc nào. Chỉ là đừng quên ước định giữa chúng ta!”
Cửu Thiên thở dài một tiếng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất