CHƯƠNG 1520
Cửu Thiên cảm thấy mình không thể nhìn tiếp nữa, vội vàng đi lên nói: “Bạch tiền bối, xin hãy nương tay!”
Bạch Cảnh quay đầu liếc nhìn Cửu Thiên, lại nhìn Hỏa Đan Thư, nói: “Cửu Thiên, người này cũng là rác trên núi, cậu xử lý đi!”
Dứt lời, bóng dáng của Bạch Cảnh biến mất theo gió, các ông lão khác chỉ chỉ trỏ trỏ Hỏa Đan Thư, sau đó thì rời đi.
Cửu Thiên và Linh Bối đỡ Hỏa Đan Thư dậy, nói: “Cửu thống lĩnh, ngài cần gì phải vậy?”
Sắc mặt Hỏa Đan Thư trắng bệch, thở dốc nói: “Cửu Thiên à, cậu thật sự do Bạch lão... Bạch tiền bối quản rồi sao?”
Cửu Thiên khẽ gật đầu, mặt của Hỏa Đan Thư lại co giật vài phần.
“Haizz, bỏ đi. Nếu đã vậy, tôi cũng hết cách. Cậu đi theo Bạch tiền bối, chắc chắn có thể tu luyện nhanh hơn một chút. Người đi tới chỗ cao, tóm lại là đúng. Tôi đi đây, Cửu Thiên, cậu nhất định phải thường xuyên tới thăm tôi. Chúng ta coi như là bạn bè đi!”
Cửu Thiên gật đầu: “Đương nhiên là bạn bè!”
Nói xong, Cửu Thiên đỡ Hỏa Đan Thư từ từ đi xuống dưới núi.
Cửu Thiên có thể cảm nhận được một khoảng hỗn lộn trong cơ thể của Hỏa Đan Thư, rõ ràng đã bị trọng thương.
Đưa Hỏa Đan Thư xuống núi Thiên Nộ, Hỏa Đan Thư mới đẩy tay của Cửu Thiên ra, nói: “Cố gắng làm việc. Ông ấy sắp xếp việc gì cho cậu?”
Cửu Thiên giơ cái chổi ở tay trái lên, nói: “Quét sân!”
Hỏa Đan Thư lập tức lại có vẻ mặt vặn vẹo, nhưng ông ta trầm ngâm một lúc, vẫn thở dài một tiếng, từ từ rời đi.
Bóng lưng của ông ta có chút tang thương, Cửu Thiên cũng không biết nên nói gì.
Linh Bối nói: “Cửu Thiên, Hỏa Đan Thư này hình như thật sự muốn kết giao với anh.
Cửu Thiên cười nói: "Có lẽ vậy, nhưng rất đáng tiếc. Anh lại không thể quá thân với ông ta. Dù sao, anh còn có việc phải làm.
Cửu Thiên ngẩng đầu, nhìn lên đỉnh núi của núi Thiên Nộ, ánh mắt dần sắc lạnh...
Cùng lúc đó, trong đại điện nghị sự của Hỏa gia.
Ngũ trưởng lão cười nhìn mấy người của Kim gia ở trước mặt, trong mắt mang theo vài phần lạnh lẽo.
Cầm ly trà lên, Ngũ trưởng lão khẽ nhấp một ngụm, cười nói: “Kim Khải Trạch, nếu các cậu đã đại diện cho Kim gia tới đây thì nên có chút thành ý mới đúng. Sao vừa tới đã yêu cầu tỉ thí với Hỏa gia chúng tôi?”
Kim Khải Trạch cười nói: “Hỏa trưởng lão, gia tộc phải tôi tới là để cọ xát đan pháp, tỉ thí tu vi với gia tộc các ngài. Tôi cũng là người thông Gia Hành nói lời mờ ám, cuộc chiến 5 năm sắp tới rồi. Ngũ đại gia tộc, nhà nào mà không cọ xát, chuẩn bị phái ra con cháu trẻ tuổi mạnh nhất trong gia tộc để phân cao thấp. Kim gia chúng tôi là như vậy, thiết nghĩ gia tộc các ngài cũng không ngoại lệ. Như vậy, gia chủ bèn phái tôi tới xem thử, đương nhiên, không chỉ có một mình tôi, các gia tộc khác cũng có”
Nụ cười trên mặt Ngũ trưởng lão từ từ biến mất, nói: “Có vài lời, nói quá rõ thì không còn thú vị nữa.
Kim Khải Trạch cười nói: “Con người của tôi trước giờ không biết nói chuyện lắm. Bất luận như nào, đều sẽ bị Hỏa trưởng lão ngài nhìn ra, tôi không bằng nói thật cho rồi. Như vậy còn thống khoái một chút!”
Nụ cười trên mặt Kim Khải Trạch rất đắc ý, giống như rất tán dương cách làm của mình.
Ngũ trưởng lão lại thầm cười lạnh với biểu hiện của hắn ta.
Kim gia vậy mà phái một tiểu bối không biết trời cao đất dày như này tới thăm dò, đây là xem thường Hỏa gia bọn họ sao?
Trong lòng Ngũ trưởng lão đã hơi nổi giận, có điều ngoài mặt, ông ta đương nhiên sẽ không biểu hiện ra.
Suy nghĩ một lúc, Ngũ trưởng lão nói: “Như vậy đi. Mười ngày sau, tôi để Hỏa Chí Thiên của Hỏa gia chúng tôi tỉ thí một phen với các cậu thì như nào?”
Kim Khải Trạch nói: “Như vậy rất tốt. Chỉ là tôi nghe nói, người trẻ tuổi mạnh nhất của Hỏa gia không phải là Hỏa Chí Long sao?”
Ngũ trưởng lão xua tay cười nói: “Lời đồn mà thôi. Mười ngày sau, tôi sẽ ở núi Thiên Nộ, dựng lôi đài, cung cấp cho hai người thi đấu. Tới lúc đó, người của Hỏa gia đều sẽ tới xem!”
Ngũ trưởng lão để ly trà xuống, hừ khẽ một tiếng: “Muốn làm loạn ở Hỏa gia tôi, vậy cũng phải xem các cậu có bản lĩnh đó không?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất