CHƯƠNG 1522 

Bạch Cảnh “ừ” một tiếng, hai người xoay người chuẩn bị rời đi. 

Nhưng còn chưa đợi hai người đi được một bước, bỗng nhiên một luồng ánh sáng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đáp trong nội khu của Hỏa gia. 

Bạch Cảnh và Ngũ trưởng lão lập tức quay đầu. 

Bạch Cảnh nhíu mày, nói: “Ai to gan như vậy, vậy mà không tuân theo quy tắc của gia tộc, trực tiếp bay lên?” 

Vẻ mặt của Ngũ trưởng lão cũng có chút khó coi, hai người nhìn kỹ, chỉ thấy một người đàn ông mặc áo bào tím, đi kiểu nghênh ngang, lớn giọng nói: “Người đâu, đi chết ở đâu hết rồi. Không ai chào đón thiếu gia tôi xuất 

quan à?" 

Mấy ông lão đang tu luyện ngẩng đầu liếc nhìn người này, sau đó đều lắc đầu, lại nhắm mắt lại. 

Bạch Cảnh và Ngũ trưởng lão lúc này mới nhận ra người này là ai. 

Ngũ trưởng lão lạnh lùng nói: “Hỏa Chí Thiên, tên nhóc này càng ngày càng ngông cuồng rồi” 

Bạch Cảnh lắc đầu nói: “Còn không phải bị anh của cậu ta chiều hư à” 

Hỏa Chí Thiên nhìn trái nhìn phải, phát hiện không ai để ý hắn ta thì chỉ cười khinh bỉ hai tiếng. 

Bỗng nhiên, Hỏa Chí Thiên nhìn thấy Cửu Thiên và Linh Bối đang quét sân. 

Ngay lập tức, Hỏa Chí Thiên kinh ngạc nói: “Từ khi nào, chấp sự mặc áo bào vàng cũng có thể lên núi rồi? Ê, người quét sân kia. Cậu là ai?” 

Cửu Thiên ngẩng đầu liếc nhìn Hỏa Chí Thiên, bình tĩnh nói: “Tại hạ Cửu Thiên!” 

Hỏa Chí Thiên đánh giá trên dưới Cửu Thiên mấy cái, cười nói: “Ngay cả họ Hỏa cũng không phải. Nô tài chết tiệt, lăn lộn được đấy. Quét sân cũng có thể quét lên núi. Tới đây, 

hát một bài cho thiếu gia. Hát hay có thưởng, không hay thì phạt” 

Hỏa Chí Thiên ngoắc tay với Cửu Thiên, dáng vẻ rất khiêu khích. 

Cửu Thiên thản nhiên nhìn hắn ta, nói: “Vị công tử này, anh muốn nghe hát thì xuống núi, ở đâu cũng có. Cần gì nghe tôi hát? Hơn nữa, anh vội vàng quay về, không phải là chuyện gì cũng không có chứ?” 

Hỏa Chí Thiên đanh giọng nói: “Aiya, nô tài chết tiệt cậu còn dám cãi, quỳ xuống cho tôi” 

Giọng nói của Hỏa Chí Thiên bỗng trở nên sắc lạnh, vừa dứt lời, lực lượng thiên địa ở xung quanh đều thay đổi, hóa thành một cỗ lực lượng mạnh mẽ rơi trên người của Cửu Thiên. 

Nhưng ngay sau đó, lực lượng này như muối bỏ biển, biến mất. 

Cửu Thiên khẽ mỉm cười nhìn hắn ta, tiếp tục quét sân. 

Hỏa Chí Thiên kinh ngạc, dường như không hiểu tại sao pháp quyết của mình lại mất tác dụng. 

Đây là Nhất Ngôn Chấn Hồn mà hắn ta không dễ gì mới luyện thành. 

Hỏa Chí Thiên không tin lại hét hai tiếng: “Đồ khốn kiếp, quỳ xuống cho tôi. Tiện tì đáng chết, mau quỳ xuống cầu xin. 

Âm thanh càng lúc càng lớn nhưng tình hình vẫn thế. 

Cửu Thiên vẫn đang quét sân, Hỏa Chí Thiên giống như một mụ đàn bà đanh đá mắng chửi trên phố, mặt mày đỏ bừng không ngừng hét, xung quanh đều là tiếng nổ của không gian. 

“Mất mặt!” 

Ngũ trưởng lão phất tay áo, hừ lạnh một tiếng. 

Bạch Cảnh nhìn Hỏa Chí Thiên, lại nhìn Cửu Thiên nói: “Tâm cảnh của tên này rất tốt. Như vậy mà vẫn có vẻ mặt như thường, không hề thay đổi. 

Ngũ trưởng lão nói: “Hoặc là tâm cảnh siêu nhiên, hoặc là bản lĩnh thâm sâu, bất luận cái nào cũng mạnh hơn tên Hỏa Chí Thiên này gấp mười lần, trăm lần, ngàn lần!” 

Ngũ trưởng lão thầm nghiến răng, thật sự không nhìn nổi nữa, trực tiếp đanh giọng nói: “Hỏa Chí Thiên, cậu qua đây cho tôi!” 

Hỏa Chí Thiên còn đang hét nghe thấy tiếng, cả người rung lên, sau đó quay người nhìn về phía xa, khi hắn ta nhìn thấy bóng dáng của Ngũ trưởng lão, lập tức đôi chân mềm nhũn. 

eyJpdiI6IkJKRGpBcFJ2R29uNFZBaDdPYjJuUHc9PSIsInZhbHVlIjoiWkI3WGF4am4wTmxZcmU1S0I4dkU2TGd4XC9mZmQ3N1o1SHdseVRKQ09SVDdVNzduS0pva3pSZEMyT2dcL1hBRE5GNlwvd0ZDeUdIUmtcL0VRQ1ZBUjlhVVwvQk12S3pqNEFNV1hBc0FUbEpETDh4WlZ4SktsaThrTjZZZm01N2pramhWbiIsIm1hYyI6ImE2YmQ5NTU5NGJjNmNkMjdlOTVjY2MyZmVhNTczZTZlY2M2MDgyMTc2YjE5MTM5MWQwY2IyYjRjYzgxYzI1MjQifQ==
eyJpdiI6ImFzRmdUcXUycStHaWwwZXlWbVFSSFE9PSIsInZhbHVlIjoiZkI2XC9GbFhhaGREMDVPN0UzYjlZeXZzZUtXTzY4VU56eFBKYmo2MkRGa2hcL1MyaFppOStIYzFFWnQrYWR4V2ZqeFJlVkhMQkl1UG90Tng3RWdMNkI3blFaRktBU1RqaGlFS2lxTHZaVjN4b20zMXdEMTdkVFRVQkdzMUFNYlZreGt5WWdrVlVqaDg1SjN4NWsrTXJKcXc9PSIsIm1hYyI6IjM0NTRiNjkwMTVkMGEwMWM0ZTQ1YzE1Nzg0YzZiZjg2ZGRlNTA4YWM1YTdjZDk1NzFkM2Q2MDkyMzRjODFlMDEifQ==

Cửu Thiên cười thản nhiên nói: “Đi mau đi, trưởng lão đang gọi anh đó!”

Ads
';
Advertisement
x