CHƯƠNG 1526
Lúc này, ở trong trận pháp linh thạch, chiến đấu giữa Kim Khải Trạch và Hỏa Chí Thiên đã tiến vào giai đoạn cam go nhất.
Nguyên khí của hai người điên cuồng hóa thành pháp quyết bắn tung tóe.
Linh thạch hợp thành trận pháp ở xung quanh cũng bắt đầu không ngừng phát ra tiếng rắc rắc, giống như ngay sau đó sẽ sụp đổ.
Kim Khải Trạch bỗng cười nói: “Tôi còn tưởng công pháp của Hỏa gia kinh người cỡ nào, chẳng qua cũng chỉ thế thôi?”
Hỏa Chí Thiên nghiến chặt răng, hai tay đang không ngừng run rẩy. Hắn ta giống như đã là nỏ mạnh hết đà, nhưng Kim Khải Trạch lại rất dư sức.
“Kim Khải Trạch, đừng hòng ngông cuồng. Đỡ chiêu này của tôi, Tử Phủ Tiên Hỏa Quyết, Viêm Thần Giáng Thế!”
Vung tay, bút trong tay Hỏa Chí Thiên liều mạng vẽ ở trên không.
Xoạt xoạt xoạt, sau mấy nét, một bóng người khổng lồ vậy mà xuất hiện ở trước mặt người đời.
Ba đầu sáu tay, ngọn lửa hừng hực, cao trăm trượng.
Đây là một hư ảnh lửa khổng lồ, nó giống như thiên thần, nhìn xuống Kim Khải Trạch. Ngọn lửa xanh lam toàn thân như lửa của U Minh, há miệng phát ra tiếng gầm cực lớn. Kim Khải Trạch bật cười nói: “Tử Phủ Tiên Hỏa Quyết, nghe danh đã lâu. Có điều tại sao anh lại sử dụng nó yếu như vậy!”
Chưa dứt lời, hư ảnh lửa lập tức tung quyền, đấm thẳng về phía má của Kim Khải Trạch.
Nắm đấm như đá đó, nếu đấm vào người của Kim Khải Trạch, đoán chắc có thể đập hắn ta thành thịt vụn, cả da cũng có thể cho vào nồi.
Kim Khải Trạch vung tay ném ra phương ấn của mình.
Đại ấn gặp gió tăng vọt, vậy mà lập tức hóa thành ấn khổng lồ che trời, chặn nắm đấm của hư ảnh lửa.
Sau đó, Kim Khải Trạch lật tay.
Trên ấn khổng lồ sáng lên vô số ánh sáng, ánh sáng ngũ sắc trực tiếp phá ra trận pháp tinh thạch ở xung quanh.
Hư ảnh lửa trước mặt trong nháy mắt hóa thành vô hình.
Phut!
Hỏa Chí Thiên phun ra một ngụm máu, lùi lại mấy bước.
Bút trong tay bỗng phát ra một tiếng rắc rắc, sau đó vậy mà gãy thành hai nửa.
Lực lượng càn quét tứ phía, mắt thấy sắp đánh trúng người khác, Kim Khải Trạch lật tay, phương ấn lại tự bay về trong tay.
Ánh sáng bỗng thu liễm, Kim Khải Trạch ưu nhã hành lễ với mọi người.
Tất cả các luyện khí sĩ của Hỏa gia đều có vẻ mặt hơi khó coi.
Trên không, hai vị trưởng lão mặc áo bào trắng khẽ lắc đầu. Hỏa Chí Thiên, lần này thật sự làm bọn họ thất vọng.
Hỏa Chí Thiên nhìn chiếc bút gãy của mình, lại nói không thành lời.
“Cảm ơn Hỏa Chí Thiên công tử đã nhường.
Kim Khải Trạch đắc ý cười nói.
Hỏa Chí Thiên vứt bút trong tay đi, lùi sang một bên.
Kim Khải Trạch chỉnh lại quần áo của mình, nói với mấy luyện khí sĩ của Kim gia ở đằng sau mình: “Thu tay. Để chúng ta tới xem thử kết quả tỉ thí đan pháp”
Mấy luyện khí sĩ của Kim gia cười rạng rỡ, ba người mỉm cười lấy ra một viên đan dược.
Mùi hương lan tỏa, tròn xoe có hồn, thấp thoáng có thể thấy ánh sáng ngũ hành lưu chuyển ở trong đan dược.
Kim Khải Trạch nhận lấy đan dược, cười nói: “Tiên đan nhất phẩm, Kim Nguyên Diệt Hỏa Đan!”
Đột nhiên, tất cả con cháu của Hỏa gia thầm siết chặt tay. Đám người Kim Khải Trạch này đã cố ý luyện một viên đan dược này để sỉ nhục Hỏa gia bọn họ, thật sự đáng hận.
Nghe tên của Diệt Hỏa Đan đó thì biết, bọn họ sớm đã chuẩn bị.
Hỏa Chí Thiên hét lên với đám người Hỏa Lạc ở bên cạnh: “Đan dược mà ba người hợp lực luyện ra đâu?”
Ba người mặt mày ủ rũ, bọn họ căn bản chưa luyện thành đan dược.
Kim Khải Trạch cười nói: “Xem ra lần này là chúng tôi may mắn thắng rồi, các vị luyện khí sư của Hỏa gia đã nhường!”
Đám người Hỏa Chí Thiên thật sự sắp tức điên nhưng bọn họ lại thua không có gì để nói.
“Đan dược này của các người hình như có chút không đúng lắm!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất