CHƯƠNG 1532
Hỏa Chí Long càng nghe càng cảm thấy thú vị, cười nói: “Chấp sự quét sân? Hỏa gia chúng ta còn có vị trí này à? Ồ, tôi nhớ ra rồi, nghe ông nội của tôi nói, lúc đầu Bạch Cảnh
trưởng lão tự xưng là chấp sự quét sân. Ngài ấy ở núi Thiên Nộ đã quét rất nhiều năm. Bây giờ lại có một người, vậy tôi phải đi xem thử”
Nói xong, trên mặt Hỏa Chí Long nở nụ cười rạng rỡ, ngón tay khẽ động, một mầm lửa lóe hiện, sau đó bóng dáng của Hỏa Chí Long biến mất...
Núi Thiên Nộ, trước đại điện nghị sự.
Cửu Thiên ngồi yên ở dưới đất, giống như một hòn đá lạ trong thiên địa.
Cơ thể bất động, trái tim bất động, thiên địa bất động.
Mọi thứ ở phương viên năm trượng xung quanh Cửu Thiên đều như dừng lại, ngay cả bản thân hắn cũng hoàn toàn không có hô hấp.
Cách đó không xa, mấy ông lão mặc áo bào trắng ngồi ở trên nóc nhà của đại điện nghị sự, đợi xem Cửu Thiên.
Bọn họ uống trà, nói chuyện, một cái bàn gỗ lơ lửng ở trên không, phất tay ngưng nước trong thiên địa thành trà, phất tay một cái mây trôi hững hờ thành ghế.
Một ông lão trong đó khẽ cười nói: “Ngũ trưởng lão à, thời gian hai ngày muốn khiến cậu ta ngộ được đạo mênh mông của thiên địa, có phải quá hà khắc không? Trên người tên nhóc này không có chút động tĩnh nào, tám phần mười đã kẹt rồi”
Ngũ trưởng lão khẽ cười nói: “Càng như này mới đúng. Tam trưởng lão à, lẽ nào ông đã quên lúc đầu khi chúng ta vượt qua ải này đã chịu bao nhiêu khổ sở, chịu bao nhiêu tội mới nhìn thấy một chút ánh sáng đó sao?”
Tam trưởng lão gật đầu nói: “Nói như vậy cũng đúng. Có điều tôi thấy cậu ta muốn ngộ thấu trong hai ngày, hừ! Căn bản là không thể nào!”
Ngũ trưởng lão nói: “Tôi cũng chưa từng nghĩ cậu ta có thể ngộ thấu trong hai ngày. Chỉ cần cậu ta có thể nhìn ra một chút chân ý thì có thể đạt tới nửa bước Tiên Khí Sư. Đợi sau này có thời gian thì xem tiếp, chắc chắn có thể ngộ thấu
Tam trưởng lão nói: “Tiên Khí Sư chưa tới ba mươi tuổi, thiên phú đáng sợ cỡ nào. Chỉ cần cậu ta không chết yểu, thành tựu sau này nhất định hơn tôi và ông” Ngũ trưởng lão cười nói: “Có lẽ vậy”
Đang nói chuyện, bỗng nhiên lông mày của Cửu Thiên hơi rung lên. Tuy động tác rất nhỏ, nhưng lại dẫn động lực lượng thiên địa ở xung quanh.
Giống như một viên đá rơi vào trong hồ nước, gợn sóng lăn tăn, từ từ khuếch tán.
Ngũ trưởng lão và tam trưởng lão cùng lúc im lặng, hai người ngưng thần nhìn sang Cửu Thiên.
Sau đó, vai của Cửu Thiên động nhẹ, âm thanh giòn tan vang lên, trên cơ thể của Cửu Thiên bỗng xuất hiện canh khí.
Khi ngũ trưởng lão và tam trưởng lão nhìn thấy canh khí trên người Cửu Thiên, thần sắc hơi thay đổi.
“Cỗ lực lượng này là gì?”
“Giống nguyên khí, lại không giống nguyên khí lắm!”
Hai người vừa dứt lời, thiên địa bỗng nhiên tối đi.
Mây đen tập trung, tiếng sấm vang lên.
Mà lúc này, Cửu Thiên lại từ từ mở hai mắt ra.
Đó là một đôi mắt sao nhỉ, tràn ngập ánh sáng ngũ hành.
Gió nổi lên, cơ thể của Cửu Thiên tự lơ lửng.
Trên không, một cột ánh sáng giáng xuống, chiếu thẳng vào người của Cửu Thiên.
Ánh sáng ngũ hành ngưng thành phù ấn, từ từ sáng lên trên người Cửu Thiên.
Phù văn đó sáng tới đáng sợ, người khác đều là một tấm phù ấn be bé, mà phù văn của Cửu Thiên lại giống như muốn bọc lấy cả người hắn.
Đột nhiên, phù ấn rơi vào người của Cửu Thiên, lại bắt đầu phát ra âm thanh ong ong.
Ngũ trưởng lão và tam trưởng lão đứng bật dậy, mặt mày biến sắc.
Ngũ trưởng lão lẩm bẩm nói: "Chuyện này sao có thể, cậu ta thật sự ngộ thấu rồi?”
Tam trưởng lão từ từ nói: “Không chỉ là ngộ thấu, cậu ta hình như đã chạm tới bản chất của thiên địa rồi, ông nhìn tay của cậu ta”
Tay phải, hai màu trắng đen lập lòe.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất