CHƯƠNG 1548
Cửu Thiên lại bước từng bước trên không, dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống Hỏa Bách Nhạc, truyền âm đến: "Không phải tôi muốn giết đệ tử Hỏa gia các cô, mà là Hỏa gia Hỏa Thịnh của các cô muốn giết tôi. Nếu không, ta sao lại giết đám người đó trong rừng rậm chứ. Chân tướng sự việc, cô có thể tự mình điều tra, tôi sẽ không lừa cô, cũng không có lý do gì lừa cô. Còn cô có tin tôi hay không, đó và vấn đề của cô."
Hỏa Bách Nhạc cắn rằng truyền âm: "Anh hại tôi bị trục xuất khỏi Hỏa gia"
Cửu Thiên hơi hơi nhướng mày nói: "Thì ra cô hận tôi là vì chuyện này. Tiểu thư Hỏa Bách Nhạc, tôi chỉ có thể nói cho cô thế này. Lúc ấy, nếu tôi muốn bỏ trốn, ở trong thành tôi sẽ có cả trăm cách để giết các cô, sau đó bỏ trốn, nhưng tôi không làm như vậy. Bởi vì tôi cảm thấy cô là một người không tệ. Giết bọn Hỏa Thịnh, tôi không hề kiêng kỵ Nhưng còn giết cô, tôi nói thật, tôi có do dự. Cho nên, tôi đi theo cô đến sơn môn Hỏa gia, cho nên cô mới có thể thuận lợi giao cho bọn Hỏa Thịnh"
Hỏa Bách Nhạc cười lạnh: "Nói như vậy, tôi còn phải cảm ơn anh sao?"
Cửu Thiên lắc đầu truyền âm: "Cô và tôi đều chỉ làm việc của mình mà thôi, chưa nói tới thù hận, cảm kích. Nói thật, nếu lúc trước tôi không phải là người muốn trà trộn vào nước Đan Thánh, mà cô cũng không phải thống lĩnh Hư Không chấp sự ngoại môn, không chừng bây giờ chúng ta có thể làm bạn, như tôi và Hỏa Thư Đan vậy. Tiểu thư Hỏa Bách Nhạc, chuyện cô gặp phải, tôi rất đồng tình, nếu có khả năng, tôi đồng ý bồi thường cho cô một vài thứ. Hiện giờ dưới tay tôi đang quản một vườn linh dược, có lẽ tôi có thể sử dụng dược liệu bồi thường cho cô một chút. Chuyện gì thì cô cũng nên nghĩ đến chỗ tốt, nếu không phải tôi, Hỏa Thịnh vẫn là người ở Hỏa gia, cô cho rằng đây là chuyện tốt, vậy thì là chuyện xấu"
Nghe được tên của Hỏa Thịnh, sắc mặt Hỏa Bách Nhạc thay đổi kịch liệt.
Trong nhất thời, Hỏa Bách Nhạc trầm mặc, cô ta thừa nhận cô ta đã gần bị Cửu Thiên thuyết phục.
Cửu Thiên nhìn Hỏa Bách Nhạc nhàn nhạt nói: "Cứ nghĩ lại đi. Nếu cô cần dược liệu, thì cứ tìm tôi!"
Nói xong, Cửu Thiên chuẩn bị rời đi.
Nhưng vào lúc này, Hỏa Bách Nhạc lớn tiếng nói: "Thề đi, Cửu Thiên, anh thề với thiên địa, tuyệt đối sẽ không làm tổn hại đến Hỏa gia của tôi!" Cửu Thiên cười nhìn Hỏa Bách Nhạc nói: "Tại sao tôi lại phải thề?"
Hỏa Bách Nhạc truyền âm: "Nếu anh thề, tôi sẽ tin anh. Từ nay về sau, tôi không bao giờ nói chuyện anh là đào phạm của Hỏa gia nữa"
Cửu Thiên nhìn gương mặt Hỏa Bách Nhạc, tươi cười đầy mặt.
Cửu Thiên trực tiếp rạch tay mình ra, máu tươi tràn ra.
Chậm rãi, Cửu Thiên nói: "Ta Cửu Thiên thề với thiên địa, tuyệt đối không có ác ý với Hỏa gia"
Máu tươi nháy mắt biến mất trong thiên địa, Cửu Thiên nhìn Hỏa Bách Nhạc nói: "Vừa lòng chưa?"
Sắc mặt Hỏa Bách Nhạc lúc này mới bình tĩnh lại nói: "Anh đi đi"
Cửu Thiên nhìn cô ta, khẽ cười nói: "Không cần bồi thường cho cô một ít thần dược sao?"
Hỏa Bách Nhạc ngẩng đầu lên, lớn tiếng nói: "Tôi không cần dược liệu của anh. Cửu Thiên, anh nhớ kỹ, tôi sẽ theo dõi anh chặt chẽ, theo dõi anh không rời"
Cửu Thiên cười lắc đầu, phi thân rời đi.
Hỏa Bách Nhạc nhìn bóng dáng của Cửu Thiên, phun ra một ngụm máu tươi.
Một kích vừa rồi của Cửu Thiên, thật ra đã khiến cô ta bị thương nặng.
Cửu Thiên cũng không biết, kỳ thật người có thiên phú như cô ta, hoàn toàn là Luyện Khí sĩ chỉ dựa vào đan dược để tăng thực lực lên, thực ra thức hải thần hồn rất yếu ớt. Nếu không cô ta ngay cả đến nội môn cũng không thể vào.
Hỏa Bách Nhạc lau máu tươi ở khóe miệng, đưa tay lấy ra một hạt châu.
Hình ảnh bên trong chớp động, rõ ràng là đối thoại của cô ta và Cửu Thiên, cho dù hai người truyền âm, nhưng đều được ghi chép vô cùng rõ ràng.
Sắc mặt Hỏa Bách Nhạc phức tạp nhìn hạt châu này, khẽ thở dài: "Thật sự không hiểu là nên tin hắn, hay là không nên tin đây. Nhưng Cửu Thiên, tôi không thể nào vì anh, hy sinh lợi ích của gia tộc, tất cả cứ để cho trưởng lão đến giải quyết đi!"
Nói xong, Hỏa Bách Nhạc nhìn thoáng qua về phía sân viện của Hỏa Chí Long, trên mặt mang theo căm ghét, Hỏa Bách Nhạc cũng không quay đầu lại mà bay về phía núi Thiên Nộ.
Thân hóa thành ánh sáng, đi vào sơn môn, nháy mắt đầu gối của Hỏa Bách Nhạc quỳ dưới đất, cao giọng hét về phía sơn môn: "Đệ tử ngoại môn Hỏa Bách Nhạc cầu kiến trưởng lão!"
Gióng nói theo gió bay xa, tinh thạch sơn môn trước mặt chợt rung động.
Giây lát sau, một luồng ánh sáng xuất hiện trước sơn môn, bóng dáng Ngũ trưởng lão thoáng chốc rơi vào mắt.
"Hỏa Bách Nhạc, không phải ta đã nói với cô rồi sao? Cô vĩnh viễn không được vào nội môn một bước! Cô muốn chịu gia pháp sao?"
Hỏa Bách Nhạc liếc mắt một cái, chỉ đưa hạt châu trong tay lên cho Ngũ trưởng lão.
Chậm rãi, Ngũ trưởng lão tiếp nhận hạt châu, bàn tay hung hăng nắm chặt, chỉ thoáng chốc tất cả hình ảnh bên trong như gió xuất hiện.
Trong chớp mắt, Ngũ trưởng lão xem xong, trên mặt mang theo tươi cười, nói: "Tốt, rất tốt. Thì ra là thế, Hỏa Bách Nhạc, việc này cô làm rất tốt."
Hỏa Bách Nhạc nhẹ giọng nói: "Bách Nhạc đồng ý không nói việc này ra với Cửu Thiên, cho nên chỉ có thể nhờ hạt châu, mong trưởng lão quyết đoán"
Trong mắt Ngũ trưởng lão lóe lên ánh sáng khác thường, nói: "Việc này, không cần nhắc đến với bất kỳ kẻ nào. Hỏa Bách Nhạc, tạm thời cô cứ ở trong gia tộc đi, ta sẽ sắp xếp việc mới cho cô, đi đi"
Tiếng cười bay thẳng lên trời xanh, phiêu đãng giữa không trung.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất