CHƯƠNG 1556
Sau đó họ nhanh chóng đi về phía chấm đen.
Tổng cộng có mười người của năm gia tộc. Họ lần lượt bước vào, rất nhanh sau đó, gần như tất cả đã bước vào phủ đệ hư không.
Nhưng bên ngoài, lại còn ba người đứng bất động.
Một là Cửu Thiên, hai người còn lại là Thủy Gia Hành và Thủy Văn Triệu.
Trưởng lão các gia tộc khác đều nhìn ba người với ánh mắt khó hiểu.
Hỏa Đan Thư nhẹ nhàng đẩy Cửu Thiên: “Cửu Thiên, sao cậu vẫn chưa đi luyện đan?”
Cửu Thiên quay lại nhìn Hỏa Đan Thư, cười không nói gì.
Đại trưởng lão Mộc gia họ khẽ hai tiếng, ông ta không quan tâm đến Cửu Thiên, mà chỉ nhìn về phía người Thủy gia, nói: “Thủy Gia Hành, Thủy Văn Triệu. Các cậu thật sự định kiêu ngạo như thế sao? Hay chẳng lẽ hai người định nhường đệ tử của những gia tộc khác một chút sao?”
Ông ta vừa nói xong, trưởng lão Kim gia và trưởng lão Thổ gia đều mỉm cười.
Vài lão giả dược tôn cũng mỉm cười.
Trưởng lão Thủy gia cầm hồ lô rượu uống một ngụm, sau đó cười nói: “Nhường các người thì sao?”
Tam trưởng lão Hỏa gia hơi nhíu mày, nói nhỏ với Cửu Thiên: “Cửu Thiên, chẳng lẽ cậu cũng định nhường họ?”
Cửu Thiên cười nhạt, nói: “Tam trưởng lão, đây không phải chuyện nhường hay không”
Thủy Gia Hành cười không nói gì, chỉ liếc nhìn Cửu Thiên với ánh mắt kỳ lạ, không ngờ người này cũng không đi.
Thủy Văn Triệu và Thủy Gia Hành nhìn nhau, sau đó bỗng nhiên Thủy Văn Triệu nói to với Cửu Thiên: “Vị khí sư Hỏa gia này, cậu ở lại làm gì?”
Cửu Thiên quay lại nhìn Thủy Văn Triệu, không thể không nói, cô gái này trông rất xinh đẹp, chỗ nào cần lồi thì lồi, cần lõm thì lõm. Dáng người quyến rũ, gương mặt tuyệt đẹp, còn có một đôi mắt to tròn khéo léo. Khuyết điểm duy nhất chỉ là hơi lùn.
Cửu Thiên nói: “Tôi chưa lấy được đan phương, tôi đi làm gì? Các vị tiền bối, có phải mấy người nên đưa hay đan phương cho tôi rồi không? Tôi chờ lâu lắm rồi”
Những trưởng lão ở đây đều bật cười, còn gương mặt tam trưởng lão Hỏa gia lại vặn vẹo.
Tại nước Đan Thánh, ở Lục Trọng Thiên, đám luyện khí sĩ đang nhìn quầng sáng bật cười như điên.
“Người này là kẻ ngu sao? Ban nãy rõ ràng họ đã đưa đan phương cho hắn!”
“Trí nhớ thế này mà cũng có thể làm luyện khí sĩ sao? Sao người Hỏa gia lại phái người thế này đến đây?”
“Chắc góp cho đủ số!”
Tại Nhất Trọng Thiên, Hỏa gia.
Nhìn hành động của Cửu Thiên, Linh Bối cười nói: “Đúng là thích thể hiện. Chắc chắn hắn đã học thói xấu của Hàn Liên sư huynh”
Linh Bối lắc đầu, nói với hai võ giả đứng trước mặt: “Rốt cuộc các ngươi còn bao nhiêu người? Cả tổ chức có bao nhiêu người?”
Hai võ giả này rõ ràng là Trần Quân và Vương Ngũ. Trần Quân cắn răng nói: “Đại khái có thể gom được khoảng một trăm người. Tuy nhiên cần có rất nhiều tiền. Linh Bối cười nói: “Tiền bạc không thành vấn đề...”
Tại Vân Trung Vực, trong đan tháp Bạch Vân.
Bên trong vang vọng tiếng cười đùa, thế nhưng trong số đó lại có ba người không cười nổi, đó là ba lão giả dược tôn.
Lão giả cầm đầu vuốt bộ râu dài, nói: “Cậu là Cửu Thiên đúng không? Nói cho tôi biết, sao cậu lại bảo tôi chưa đưa đan phương cho cậu? Rõ ràng ban nãy tôi mới đưa cho
cậu mà”
Đôi mắt hai người Thủy Gia Hành và Thủy Văn Triệu bừng sáng. Khi nhìn Cửu Thiên, trong mắt hai người đều lóe lên ánh sáng khác thường.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất