CHƯƠNG 1560
Hai nhóm người tổng cộng tám người, đều bị loại.
Chỉ trong nháy mắt, đệ tử trong năm gia tộc lớn đã ít đi quá phân nửa.
Một lát sau, sáu người còn lại cũng ủ rũ bước ra khỏi phủ đệ hư không.
Chỉ một viên linh đan, đã thật sự làm khó những người trẻ tuổi mạnh nhất trong số năm gia tộc lớn.
Lão giả râu dài nói to: “Đưa đan dược các ngươi đã luyện ra đây”
Sáu người từ từ lấy đan dược mà mình đã luyện, ba người luyện ra đan dược đen xì như than, còn hai viên thì hơi giống đan dược, chỉ có một viên còn thoang thoảng mùi thơm và linh khí.
Ba người luyện ra đan dược đen xì lần lượt là Hỏa Chí Long, Kim Nhất Minh và Thổ Hoàng.
Lão giả râu bạc đến trước mặt ba người, thản nhiên nhìn đan dược của họ, cười nói: “Các ngươi cũng đã cố gắng bảo vệ dược đỉnh, không bị nổ lò”
Nói xong, lão giả râu bạc cầm một viên đan dược, miết mạnh. Viên đan dược lập tức hóa thành tro.
“Nhưng nếu các ngươi nói đây là đan dược, chắc chắn ta sẽ không tin”
Sắc mặt ba người đỏ ửng, không thể phản bác.
Lão giả râu bạc cười nói: “Thôi. Đan pháp không ổn, trí tuệ cũng bình thường, mỗi tu vi còn tạm được. Miễn cưỡng coi như qua vòng thứ nhất.
Ba người lập tức thở phào, nhanh chóng quay về.
Hỏa Chí Long vừa liếc mắt đã thấy Hỏa Chí Thiên đang bị thương, hắn ta ngạc nhiên hỏi: “Hắn ta nổ lò?”
Hỏa Đan Thư nhẹ nhàng gật đầu, tam trưởng lão nói to: “Đừng nói nữa.”
Lúc này, ba dược tôn lại đến trước mặt hai người khác.
Đan dược trong tay hai người này tuy không quá tròn trịa, cũng không có mùi thơm, nhưng nhìn bề ngoài trông vẫn thấy hình dáng của một viên đan dược.
Hai người Mộc Tử Tề và Thủy Gia Hành nhìn nhau, đều thở dài.
Họ cũng đã cố gắng hết sức!
Lão giả râu bạc cười nhạt nói: “Hai viên đan dược này trông như trình độ của người mới học. Nếu lần đầu các ngươi luyện đan có thể đạt được trình độ này, chắc cha mẹ các ngươi sẽ rất vui mừng. Đáng tiếc, lần này đã không phải lần đầu các ngươi luyện đan!”
Lời nói của lão giả khiến Mộc Tử Tề và Thủy Gia Hành vô cùng xấu hổ, họ không nói lên lời.
Hỏa Đan Thư và Cửu Thiên cũng có thể chứng kiến ba dược tôn này độc miệng thế nào, Hỏa Đan Thư nói nhỏ: “Cửu Thiên, có vẻ cậu rất giỏi. Không ngờ người như họ lại không phê bình cậu.
Cửu Thiên thản nhiên nói: “Gặp may thôi.”
Lão giả râu bạc cầm lấy đan dược bóp nhẹ, sau đó nói: “Tuy có dược lực nhưng lại vô cùng rời rạc, không hề thông suốt. Nếu ai đó ăn xong, đầu tiên sẽ cảm thấy khí huyết khó chịu, nguyên khí tán loạn. Đan dược của các ngươi, có thể bán như đan độc. Tuy nhiên cách nghĩ của các ngươi cũng không tệ lắm, dùng đan pháp rất linh hoạt, biết có gì không ổn, lập tức tìm cách khác để luyện chế. Thiên địa thành đan, hỗn nguyên nhất thể. Tuy chưa được hoàn mỹ, thế nhưng vẫn miễn cưỡng đủ tư cách. Coi như các ngươi vượt qua vòng một!”
Hai người cung kính hành lễ với lão giả râu bạc, sau đó nhanh chóng rời đi. Họ chẳng buồn cầm đan dược mà mình vừa luyện, còn tiện tay ném sang một bên.
Với họ, viên đan dược này đúng là một sự sỉ nhục.
Cuối cùng ba vị dược tôn đến trước mặt Thủy Văn Triệu, họ nhìn viên đan dược tròn trịa trong tay cô ta.
Lão giả râu bạc cười nói: “Đây mới là đan dược, Vũ Vân đan tốt đấy”
Lão giả râu bạc cầm viên đan dược quan sát một lúc, sau đó mới nói: “Ừ, thành thạo đan pháp, đan dược tròn trịa, đây là viên đan dược tốt! Khuyết điểm duy nhất đó là dược lực không đủ. Chắc ngươi đã cho thêm một vài loại thuốc khác để trung hoà dược lực đúng không? Ngươi sắp luyện thành công Thanh Lưu đan pháp lưu truyền ở Thủy gia rồi đấy"
Thủy Văn Triệu khẽ cười nói: “Đúng vậy. Đan phương hơi sai nên ta đành phải dựa vào cách hiểu của mình để cho thêm ít dược liệu. Cố gắng luyện đan dược thành công. May mà không làm tiền bối chê cười”
Lão giả râu bạc gật đầu: “Nếu là trận so tài giữa năm gia tộc lớn ngày trước, thậm chí trong cuộc so tài Đan Thần hội, trình độ của ngươi có thể giành được giải nhất. Đáng tiếc hôm nay ngươi không may, gặp đúng một thằng nhóc kỳ lạ!”
Nói xong, lão giả râu bạc nhìn Cửu Thiên, nói to: “Như vậy vòng một đã kết thúc, người thắng là Cửu Thiên, Thủy Văn Triệu đứng hạng hai. Năm người còn lại miễn cưỡng qua cửa. Ngày mai các người lại đến đây thi đấu vòng thứ hai. Mong rằng các người có thể thể hiện trình độ tốt nhất của mình!”
Nói rồi, lão giả râu bạc chăm chú nhìn Cửu Thiên.
Cửu Thiên cười mà không nói, hắn cúi người rời đi.
Mấy người Thủy Văn Triệu vô cũng khiếp sợ nhìn Cửu Thiên, đặc biệt là Thủy Gia Hành. Hắn ta hoảng hốt la lên: “Cái gì? Văn Triệu muội muội không thắng vòng một sao?” Trưởng lão Thủy gia buông hồ lô rượu, nói khẽ: “Đừng kích động. Tên Cửu Thiên kia quả thật hơi kỳ lạ. Đợi lúc về ngươi xem trong Thủy Mạc Thiên Hoa là biết.
Thủy Văn Triệu còn sững sờ ở tại chỗ, có chút không dám tin tưởng.
“Chuyện này đúng là thú vị!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất