CHƯƠNG 1613 

Cửu Thiên trợn ngược mắt, loại lời này hắn đã nghe chán rồi, kết quả tới bây giờ cũng không có ai thật sự có thể giết hắn. 

Thủy Gia Hành cũng nhíu mày nhìn động tác ôm chặt Thủy Văn Triệu của Cửu Thiên, lên tiếng: “Không nghĩ ra, cậu còn có năng lực ẩn thân như này. Có thể lừa được dò xét của tiên khí sư, không đơn giản!” 

Cửu Thiên từ tốn nói: “Trò vặt thôi, không đủ nhét kẽ răng. Thủy Gia Hành công tử, anh còn bao nhiêu nguyên khí? Đủ mấy chiêu?” 

Thủy Gia Hành trầm ngâm một lát, nói: “Một chiêu. Cậu thì sao, Cửu Thiên công tử?” 

Cửu Thiên thản nhiên đáp: “Một chiêu” 

Thủy Gia Hành khẽ cười nói: “Cửu Thiên công tử nói dối cũng có một mức độ chứ. Cậu cũng giống tôi, bị trọng thương à?” 

Cửu Thiên đánh giá Thủy Gia Hành từ trên xuống dưới mấy lần, nói: “Thủy Gia Hành công tử, anh thật sự bị trọng thương ư? Sao tôi không nhìn ra chút nào thế?” 

Trong mắt Thủy Gia Hành xẹt qua ánh sáng khác lạ, ánh mắt của hai người nhìn nhau, bỗng cười lên. 

Thủy Văn Triệu được Cửu Thiên ôm dường như đã khôi phục được một ít sức lực, lập tức đẩy Cửu Thiên ra, sau đó kéo lấy Thủy Gia Hành. 

Trong thiên địa, trên bức tượng, lập tức có một chút dao động nhỏ. 

May mà dao động này không ai nhìn thấy, đám người Mộc Tử Tề đã cho rằng Cửu Thiên, Thủy Gia Hành và Thủy Văn Triệu hoàn toàn rơi vào trong hư không. 

Có điều ở trong nước Đan Thánh, các luyện khí sĩ quan sát Ngũ Hành Thiên Hoa ngược lại có người phát hiện không đúng, chỉ vào Ngũ Hành Thiên Hoa nói: “Mọi người nhìn, không gian ở đó sao lại có dao động?” 

Cửu Thiên luống cuống tay chân ổn định lại màn chướng, hằn học lườm Thủy Văn Triệu một cát, nói: “Cô suýt nữa hại chúng ta bị phát hiện” 

Thủy Văn Triệu trừng mắt với hắn, không hề sợ hãi. 

Thủy Gia Hành kéo Thủy Văn Triệu nói: “Em gái, em cảm thấy sao rồi? Còn có thể chiến đấu không?” 

Thủy Văn Triệu khẽ lắc đầu, nói: “Em đã hoàn toàn hết sức rồi. Anh, tất cả dựa vào anh rồi. Anh tuyệt đối không thể vào lúc này bị loại được. Nếu không sẽ để tất cả mọi người xem trò cười” 

Thủy Gia Hành gật mạnh đầu, hất tay lấy ra mấy viên đan dược đưa cho Thủy Văn Triệu. 

Ngửa đầu nuốt mấy viên đan dược vào bụng, sắc mặt của Thủy Văn Triệu tốt hơn vài phần. 

Cửu Thiên nhìn Thủy Văn Triệu nói: “Lát nữa khi chiến đấu thì cô ở lại đây. Cố gắng nấp kỹ, đừng để người khác phát hiện. 

Thủy Văn Triệu nghiến răng nhìn Cửu Thiên nói: “Không cần anh nhọc lòng. Cửu Thiên, anh vậy mà dám sàm sỡ tôi. Anh đợi có một ngày, tôi sẽ chặt đứt hai cánh tay của anh!” Cửu Thiên cạn lời liếc nhìn Thủy Văn Triệu, khẽ nói: “Tôi làm sai cái gì ư?” 

Thủy Gia Hành kéo áo của Thủy Văn Triệu, nói: “Văn Triệu, đừng nói như vậy. Cửu Thiên công tử vừa rồi là cứu em!” 

Thủy Văn Triệu trừng mắt nhìn Cửu Thiên, dường như muốn dùng ánh mắt của mình để giết chết hắn. 

Cửu Thiên thở dài một tiếng, khẽ lắc đầu, không nói chuyện nữa. 

Ở bên này, ba người Mộc Tử Tề hóa thành ba đạo lưu quang bao vây hai người Hỏa Chí Long và Hỏa Chí Thiên lại. 

Lúc này hai người muốn chạy trốn, rõ ràng đã muộn rồi. 

Hỏa Chí Long nghiến răng nói: “Các người vậy mà còn muốn ra tay với chúng tôi?” 

Kim Nhất Minh nói: “Tại sao không chứ? Hỏa Chí Long, cảm ơn anh vừa rồi luôn đứng bất động ở đây, yên lặng nhìn chúng tôi giải quyết đám người Thủy Gia Hành. Cửu Thiên của Hỏa gia các người còn thông minh hơn anh. Cậu ta nhìn ra chiến đấu cùng với Thủy Gia Hành còn có cơ hội. Nhưng nếu ở cùng với anh thì chỉ có thể giống như bây giờ, 

thất bại một cách tuyệt vọng!” 

Hỏa Chí Long đanh giọng nói: “Các người có tự tin có thể thắng tôi vậy sao? Đừng có quên, các người vừa rồi đã tiêu hao gần hết nguyên khí. 

Nói xong, trên người Hỏa Chí Long bỗng phóng ra sóng lửa nóng rực. 

Tử Phủ Tiên Hỏa Quyết mở ra, hai mắt của Hỏa Chí Long trong nháy mắt biến thành một vùng đỏ rực. 

Hỏa Chí Thiên nghiến răng, lớn giọng nói: “Anh, thật sự phải liều mạng sao?” 

Hỏa Chí Long lớn giọng nói: “Không liều mạng, làm sao biết thắng thua, hây!” 

Một tiếng quát vang lên, xung quanh Hỏa Chí Long bắt đầu xuất hiện mấy hư ảnh lửa đỏ phiêu du. 

Những cỗ huyễn ảnh hỏa ma trống rỗng xuất hiện, kiêu ngạo nhìn mọi thứ. 

Toàn thân Hỏa Chí Thiên cũng bốc lên u diệm, lật tay lấy pháp khí ra, thì ra là một chiếc bút mới. Tiếp tục vung ở trên không, trong nháy mắt, sóng lửa che phủ trời đất bay ra bốn phương tám hướng, hình thành đại trận hỏa diễm, bao trùm mọi thứ ở xung quanh vào trong. 

Ba người Kim Nhất Minh mỉm cười nhìn pháp quyết của ba người. Đột nhiên, Thổ Hoảng lớn giọng nói: “Tử Phủ Tiên Hỏa Quyết sử dụng không tệ. Có điều, chỉ dựa vào một mình anh, có thể tạo ra sóng gió gì?” 

Tay của Thổ Hoảng đưa ra, một luồng ánh sáng màu vàng đất từ từ khuếch tán từ trong tay hắn ta. Nơi nó đi qua, bầu trời thay đổi vô số viên đá dưới đất vậy mà bắn ra. Trong nháy mắt đã hình thành một người đá khổng lồ ở trước mặt hắn ta. Nó cao trăm trượng, nhìn xuống Hỏa Chí Long. 

eyJpdiI6ImRVSGVjaUxxRWVqTnppQmpyNG00d2c9PSIsInZhbHVlIjoiY0NXS1Y0d2xHOUxKUzNVQ1Q5OEZHWU53cktWdDZzcXVmQ3c5RnQ2UXZta3hkRk4xRlZPbFZmbVhvcjJUMUhLamRoU3pYWHZwVGw0eUYwSGtlS29Zcm5qaFwva3E1V1JNT0VuNktuN2tzZlg2dW1abzFMZEd4b2IwaXJLRURZdWJtNVEyOFwvcmpzQnU0UUwwaDZXZmpKcHQ3bXl4S3VVVFwvYVZyRHVKNTVTbFRzPSIsIm1hYyI6IjgxODg1YWFhYzEwM2VhMWVlMzljNTVjZjRiOTU1MGY1ZmYwMjRkNGE5NTcyMDlhODA5MDY4N2ZkZTZhZjE0MzUifQ==
eyJpdiI6ImVhYWZoY1pUdDI0eGJESjFVNEJYcXc9PSIsInZhbHVlIjoibWNqb29hQUcwZTRoN3lpNk1cLyt0QjVQcDRZZFdZTlgzbW1QaW15eTZWdENcL1d3U3VxQ1hGSUtXNWdmd3ozYzNZMkFcL3prSFdZK1F6bHJ4TE5UWkZuSFBiRFwvWWNMMUNYQ1kxV1J0WE41WE5jcTJjTXJsYXFxaE5LbkVOakNwXC83SzdpdmJ6VmllZnAyYzU2UWpFV3A5ZzczcFZPY0VuOUxoT3d6VHVBXC82UWpMS2QzbVdzK1JGbUhVMVFKYXBiRFFYaUtjOEdzWHU0TG50dEE2K3lsdHpIVWpEaTNTRlN1K21FTlV2S1J4aXZnaHJiVFZRbGxWVTFEMWFPZHQwRU5pY3JBekdGQXVteU1DalhKZkRiUE93eTJvaXJcL09EQ2NzZkVTWWl3N1wvS1wvaldlelZWWlRcL05lMzBIdjBIbEhiU2FMIiwibWFjIjoiMTk4ZTgzNzkxYjQ0MzhlNjZkMzM4YTg3YmRiOTRkMGQzZTZhOTZiM2JiZDgyMDY0OTI0YTBiZWQxNTcwNTQ0NCJ9

Hắn ta nhấc tay vung một cái, một đạo kim quang bỗng xuyên thấu bóng tối, trực tiếp rơi xuống người của hắn ta.

Ads
';
Advertisement
x