CHƯƠNG 1619 

Phù văn thu liễm, ánh sáng rút đi, trời đất khôi phục ánh sáng. 

Nhật nguyên tinh thần tái hiện, Thủy Gia Hành bay về bên cạnh Thủy Văn Triệu, khẽ nói: “Rất xin lỗi. Anh không thể dẫn em cùng vượt qua vòng này” 

Thủy Văn Triệu nói: “Anh, thật sự không có cách nào bây giờ đánh bại anh ta sao? Em còn có thể tung ra hai chiêu nữa” 

Thủy Gia Hành lắc đầu nói: “Sợ rằng phần thắng không lớn. Trạng thái của em, tình trạng của anh đều không tính là tốt, mà Cửu Thiên đó từ đầu tới cuối anh thấy căn bản không dùng bao nhiêu sức lực. Cậu ta vượt qua ải này thật ra rất dễ dàng. 

“Tên giảo hoạt này!” 

Thủy Văn Triệu có chút không cam tâm, nhưng cũng không làm được gì. 

Phù văn xung quanh đều thu hết lại, điều này nói rõ đám người ông lão mặc đồ đen đều cho rằng tỉ thí đã kết thúc. 

Mọi người bay về phía của Thánh Linh Thiên Khuyết, đang chuẩn bị mang cả đám người Kim Nhất Minh, Thổ Hoảng đi. 

Nhưng vào lúc này, trong bức tượng cách đó không xa, bỗng nhiên hai luồng ánh sáng rơi vào người của Kim Nhất Minh và Thổ Hoảng. 

Cửu Thiên sững người, sau đó cười nói: “Hôn mê rồi còn có cơ duyên. Hai người này cũng coi như ăn may rồi!” 

Thủy Gia Hành liếc nhìn, nói: “Coi như bọn họ may mắn, để bọn họ ở đây đi. 

Thủy Văn Triệu khẽ nói: “Tại sao em không có cơ duyên?” 

Cửu Thiên chỉ vào cái bình trong tay Thủy Gia Hành cười nói: “Đừng buồn bã. Còn có một người cũng không có cơ duyên kìa!” 

Thủy Gia Hành mỉm cười lại gõ vào cái bình của mình. 

Ở trước Thánh Linh Thiên Khuyết, trưởng lão của năm đại gia tộc đều dàn ra. 

Trong tất cả mọi người, chỉ có Tứ trưởng lão của Thủy gia của Thủy gia mặt mày tươi cười. 

Tam trưởng lão của Hỏa gia tuy nhìn thấy Cửu Thiên dễ dàng vượt qua vòng này như thế, nhưng ông ta không hề vui mừng. 

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, tuy Cửu Thiên treo danh hiệu của Hỏa gia, nhưng dù sao không phải họ Hỏa. Điều quan trọng hơn là biểu hiện của Hỏa Chí Long và Hỏa Chí Thiên thật sự là quá mất mặt. 

Nhất là Hỏa Chí Thiên, coi như đã làm mất hết mặt mũi của Hỏa gia. 

Sau đó, người bay về đầu tiên là hai người Hỏa Chí Thiên và Hỏa Chí Long. 

Phi thân đáp xuống, Hỏa Đan Thư lập tức đi lên, đón lấy Hỏa Chí Long đang hôn mê. 

Hỏa Chí Thiên chân cao chân thấp đi tới bên cạnh Tam trưởng lão, sắc mặt trắng bệch nói: “Tam trưởng lão, tôi... 

Còn chưa dứt lời, Tam trưởng lão đã giơ tay lên, ý bảo hắn ta đừng nói gì cả. 

Tam trưởng lão vô cùng bình tĩnh nói: “Mọi chuyện đợi tỉ thí kết thúc, sau khi các người về gia tộc rồi nói” 

Hỏa Chí Thiên hơi há miệng ra, trong mắt dấy lên vài phần sợ hãi. 

Tam trưởng lão không có tức giận, không có phẫn nộ, không có chỉ trích, chỉ bình tĩnh nói một câu như này với hắn ta. 

Điều này hoàn toàn khác với trong tưởng tượng của hắn ta, có điều hắn ta từ trong đôi mắt bình tĩnh của tam trưởng lão lại nhìn thấy sự chết lặng. 

Có những lúc, không sợ đánh mắng, không sợ xử phạt, chỉ sợ loại bình tĩnh này. 

Hỏa Chí Thiên cảm thấy cả người mình đều cứng đờ, hoàn toàn không biết lúc này nên nói gì, càng không biết đợi khi về tới gia tộc, cái chờ đợi mình sẽ là gì. 

Tam trưởng lão không có để ý tới Hỏa Chí Thiên mà đi thẳng tới bên cạnh Hỏa Chí Long, lên tiếng hỏi Hỏa Đan Thư: “Chí Long nó sao rồi?” 

Hỏa Đan Thư nói: “Vẫn may, tuy cũng bị thương nặng nhưng có thể điều dưỡng, không có gì đáng ngại!” 

Tam trưởng lão gật đầu, như vậy coi như may mắn trong bất hạnh. 

So với sai lầm của Hỏa Chí Thiên, quyết sách sai lầm mà Hỏa Chí Long phạm phải thật sự có thể không đáng nhắc tới. 

Hỏa Đan Thư nói tiếp: “Trưởng lão. Tôi cảm thấy tuy quyết định của nhị thiếu gia làm mất mặt của gia tộc nhưng cũng bảo vệ được đại thiếu gia, có phải có thể... 

“Im miệng!” 

eyJpdiI6IjcyUjhRYVwvaEV6K092ZUJkbFI3ZGJ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ijh5Q2JUakZRcTZLaTVXM0dRUE91dVlzRWxqQnVRQ2FaakdOcW92Y0FGUlNJVEl4MkVXekN4eDljbFRZeGZEaDRkenc1ekR5REFUQ3J0dGVjc3ZYaTJVbG14Q0hFY3RMWW42VCt1SDE4cHlMYVVOWnN0ZGRhR2dVWmJsVmxMNFNSIiwibWFjIjoiYjkwYWIxMTYwZDJhYTA3NDE2Y2U2YTc1MmFjNDlkZWY2MmMwZTM0M2ExOWUwMzg2MjljMmJhNTg1ZjBjNTU5MyJ9
eyJpdiI6IlRkcUthVFh1SFBjdlZNTTZaXC9wVllRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlwvMmVSQnBmUmZ6SWtlTUc3OXhjdTRRQ2dcL3l3eWZiN0pyRUpneFBHWmFHMWVjbExRZkZvK2RzeFFXdGhNblV1ZTgxclFsQk5Ua3lZY2JFMjNId0xhR0JnTDJYSDBrTDM2T3Vkc1JSVklBVlV4aEdTdzFJYXBNaHg1T1Y5ZjNMWUUiLCJtYWMiOiIzODUwYzM1YWFjYWNiOTQzYzM0OWVlODg1ZmUzMzRkMDI0YTQ0M2U5NzMxMzcyMTNmZDUyMzg4OWI0NDBmZTAyIn0=

Tam trưởng lão nói rõ từng câu từng rõ: “Hỏa Đan Thư, cậu nhớ cho tôi. Chuyện này, không phải là chuyện cậu có thể tham gia bàn luận. Đừng có bất cứ ngôn luận gì về chuyện này, nếu không cậu sẽ gặp xui xẻo!”

Ads
';
Advertisement
x