CHƯƠNG 1627
Ba người Mộc Tử Tề, Kim Nhất Minh, Thổ Hoảng cũng nhìn tới mức khóe mắt giật giật, thần sắc thay đổi.
Nhìn chiến đấu của Thủy Gia Hành và Cửu Thiên, bọn họ bỗng cảm nhận được bọn họ thất bại là điều dễ hiểu. Hai người này liên thủ, ba người bọn họ căn bản không phải đối thủ.
Sắc mặt của Tam trưởng lão cũng có hơi khác lạ, khẽ nói: “Thực lực của Cửu Thiên quả nhiên lợi hại hơn ta tưởng tượng. Người như này sao có thể suýt nữa bị rơi vào trong hư không chứ?”
Hỏa Chí Long nghe thấy lời nói của Tam trưởng lão, nhíu mày nói: “Tam trưởng lão, ngài là nói, Cửu Thiên cố ý sao?”
Tam trưởng lão lắc đầu nói: “Không biết. Điều duy nhất có thể chắc chắn là hai người các cậu thua không oan!”
Trong trận pháp, Cửu Thiên và Thủy Gia Hành lại trải qua mười mấy chiêu.
Thủy Gia Hành càng đánh càng sửng sốt, càng đánh càng hưng phấn, lớn giọng nói: “Quá đã. Thật sự không ngờ Cửu Thiên cậu vậy mà tinh thông ở phương diện pháp quyết như vậy. Vậy mà không có một chiêu nào là công pháp của Hỏa gia, còn có thể đấu không phân trên dưới với tôi!”
Nói xong, hai người cùng lúc cách không tung chưởng.
Ngay lập tức, trước mặt hai người xuất hiện một không gian lõm đáng sợ, khiến cho trận pháp dưới chân cũng bắt đầu phát ra âm thanh khủng khiếp.
Tay phải của Cửu Thiên tạo thành chưởng, tay trái lại kết pháp quyết.
Một luồng ánh sáng chói mắt ngưng tụ ở trong tay hắn.
“Vậy anh nhìn xem bộ công pháp này, nó là pháp quyết của Hỏa gia hay không!”
Cửu Thiên đanh giọng nói, ngọn lửa trong tay bị hắn trực tiếp quăng ra.
Tay của Thủy Gia Hành không cử động, ánh mắt hơi đanh lại, bức tường nước trước mặt bỗng phóng ra một dòng nước va chạm vào ngọn lửa.
Nhưng chuyện thần kỳ đã xảy ra, dòng nước không những không dập tắt ngọn lửa, ngược lại bị ngọn lửa bám vào, tất cả dòng nước vậy mà đều cháy hừng hực.
Một cảnh này, vô số luyện khí sĩ của nước Đan Thánh nhìn mà đều sửng sốt thốt lên.
Thần sắc của Thủy Gia Hành thay đổi, một ngón tay điểm ở trước mặt.
Ngay lập tức, một ánh nước màu trắng xuất hiện, khuếch tán ra những khe rãnh ở trước người hắn ta.
Ngọn lửa đập vào ánh nước màu trắng đó, lập tức phát ra âm thanh chói tai.
“Dương viêm!”
Thủy Gia Hành cười nói.
Cửu Thiên nhìn dòng nước màu trắng ở trước người Thủy Gia Hành, đồng thời cười nói: “Nước Vong Xuyên”
Thủy Gia Hành kinh ngạc nói: “Có mắt nhìn. Cho dù là người trong Thủy gia, cũng không có bao nhiêu người có thể nói chính xác cái tên này”
Trong lòng Cửu Thiên dấy lên vài phần cảnh giác. Ba từ nước Vong Xuyên cũng là hắn đọc được khi nghiên cứu Đại Hoang Nguyên Quyết, một loại thuộc về nước cùng cực. Nếu dựa theo phân chia ba cảnh giới của lửa trong Dương Viêm Đỉnh Thiên Quyết, vậy thì nước Vong Xuyên chắc thuộc tầng cao nhất trong ba cảnh giới của nước.
Chắc không phân cao thấp với dương viêm của hắn!
Hai người nhìn chằm chằm đối phương đều có loại cảm giác kỳ phùng địch thủ.
Lúc này Thủy Gia Hành cũng đã quên Cửu Thiên chẳng qua chỉ là một luyện khí sĩ vừa bước vào cảnh giới Tiên Khí Sư, hoàn toàn coi Cửu Thiên thành đối thủ thật sự để đối
đãi.
Sau đó, Thủy Gia Hành lấy ra bình Vô Lượng của mình.
Pháp châu Hư Vô và Nhân Diệt long châu lơ lửng ở bên cạnh Cửu Thiên cũng rơi trên tay Cửu Thiên.
“Đại Hải Vô Lượng, mở!”
Thủy Gia Hành vỗ một chưởng lên bình Vô Lượng, ngay lập tức dòng nước vô tận từ trong bình Vô Lượng phun ra!
Gần như chỉ trong nháy mắt, Cửu Thiên bèn cảm thấy xung quanh cơ thể của mình đã tràn ngập ánh nước xanh lam.
Mỗi một giọt nước đều giống như ẩn chứa lực lượng có thể thôn phệ người khác!
“Phong!”
Nếu lúc này Cửu Thiên có thể dùng võ kỹ, hắn sẽ trực tiếp rút trọng kiếm Vô Phong ra giết từ trong vòi rồng này ra.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất