CHƯƠNG 1636
Cố gắng làm được tốt nhất, không bao giờ nói thất bại, không bao giờ nói bỏ cuộc, nhưng cũng chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất, đây cũng là phong cách hành sự của hắn.
Một cường giả chân chính cho đến bây giờ không chỉ là một mãng phu chỉ biết hành động những điều ngu ngốc.
Chỉ những người có thể nhìn thấy tương lai khó khăn thế nào mới hiểu được phải bỏ ra bao nhiêu máu và nước mắt để vượt qua khó khăn, sau đó có lòng tin kiên định chiến thẳng khó khăn thì mới là người dũng cảm.
Đối mặt với bóng tối, giữ ánh sáng trong lòng, dũng cảm tiến lên, hữu dũng hữu mưu, chết không hối tiếc!
Hai ngày sau, Vân Trung Vực, hoa nở ở bờ bên kia.
Giữa những bông hoa ngũ sắc vẫn thải nở rộ, cầu vồng trải rộng, những ngôi sao tỏa sáng, nhật nguyệt thay đổi liên tục.
Cửu Thiên không biết nên gọi nơi này là gì, cũng không biết rốt cuộc chỗ này hình thành như thế nào, hắn chỉ đi theo sau lưng Đan Thánh quốc chủ, nhanh chóng bay lên. Bóng người qua lại giữa những đám mây.
Tam trưởng lão cũng không đi theo bọn họ, lúc này Tam trưởng lão chắc còn đang ở đại điện nước Đan Thánh, tiếp nhận ban thưởng.
Theo suy nghĩ của Cửu Thiên, lúc này Tam trưởng lão nhất định đang kiểm hàng với nụ cười tươi trên môi, nhìn đống đồ quý hiếm trong xe, khóe miệng nhếch lên.
Tình hình thực tế tương tự như những gì Cửu Thiên đã tưởng tượng. Chỉ là Tam trưởng lão không hề mỉm cười, mà toàn thân lại kích động run rẩy, mặt mũi co quắp.
Cửu Thiên ở bên này có vẻ thả lỏng hơn rất nhiều, hắn cũng không biết Đan Thánh quốc chủ sẽ dẫn mình đi nơi nào, chỉ lẳng lặng bay về phía trước.
Cũng không biết đã bay bao lâu, Đan Thánh quốc chủ rốt cuộc cũng dừng lại.
Ánh sáng trên người ông ta dần dần thu lại, rất nhanh lộ ra hình dáng, bộ dạng là một đứa trẻ bảy tám tuổi.
Cửu Thiên dừng lại sau lưng Đan Thánh quốc chủ, đặt chân bước lên những đám mây giống như bông, nhìn xa xăm về phía trước.
Trước mặt là một khoảng không gian khổng lồ lõm xuống, tất cả đám mây đang đổ xuống như thác nước. Tựa như Vân Trung Phi Bộc.
Đan Thánh quốc chủ chỉ vào thác nước Vân Hải nói: "Đây chính là lối đi dẫn đến Thất Trọng Thiên của nước Đan Thánh. Cửu Thiên, ngươi đã thắng cuộc thi đấu của ngũ đại gia tộc, dựa theo quy củ, ta phải ban thưởng cho ngươi một cây đan dược từ Thất Trọng Thiên. Nếu như những người khác đi, ta sẽ tùy tiện lấy một cây dược liệu cho hắn là được. Nhưng hôm nay, ta muốn cho ngươi tự chọn một cây đan dược từ Thất Trọng Thiên. Ngươi chọn cái nào thì cái đó sẽ thuộc về ngươi. Tất cả tùy thuộc vào mắt nhìn của ngươi."
Cửu Thiên cười nói: "Đa tạ bệ hạ."
Đan Thánh quốc chủ khẽ cười nói: "Không cần cảm tạ ta sớm như vậy. Đến khi ngươi đến Thất Trọng Thiên thì sẽ hiểu, chỉ sợ là ngươi sẽ không lấy được một cây dược liệu nào thôi"
Cửu Thiên nói: "Đó là bởi vì năng lực của bản thân ta không đủ, bệ hạ không cần quá lo lắng"
"Phải không?"
Đan Thánh quốc chủ quay đầu lại, mỉm cười nhìn vào đôi mắt của Cửu Thiên, như thể muốn nhìn ra chút gì đó trong mắt của Cửu Thiên.
Trong lúc nhất thời, Đan Thánh quốc chủ chỉ nhìn thấy sự trầm ổn trong mắt Cửu Thiên, cũng không nhìn thấy điều mà mình muốn thấy, sau đó chậm rãi thu hồi ánh mắt. Cửu Thiên nhìn về phía thác nước Vân Hải nói: "Chỉ cần nhảy xuống từ nơi này là được phải không?"
Đan Thánh quốc chủ đột nhiên cười thành tiếng nói: "Nhảy xuống? Ngươi sẽ trở thành một mở vụn nát trong hư không. Đó không phải cách đi đến Thất Trọng Thiên"
Đan Thánh quốc chủ vươn tay phải của mình ra, đưa tay ra động tác.
Đột nhiên, thác nước Vân Hải trước mặt bắt đầu phát ra tiếng động lớn. Cửu Thiên kinh ngạc nhìn thác nước Vân Hải trước mặt, bắt đầu xoay tròn từng chút một.
Vân Hải kia lao nhanh giống như thiên quân vạn mã, chậm rãi đảo ngược.
Đan Thánh quốc chủ cười nói: "Nhãn lực của ngươi cũng không tệ"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất