CHƯƠNG 1642
Giọng nói của Cửu Long Huyền Cung Tháp vang lên.
"Chủ nhân vĩ đại, núi tuyết này chính là thú hoang!"
Cửu Thiên há to miệng, nhìn ngọn núi tuyết cao đến ngàn trượng đang ầm ầm dựng đứng lên.
Tảng đá kỳ lạ trông có vẻ lởm chởm kia rõ ràng là áo giáp của ai đó.
Một cặp miệng nham thạch khổng lồ mở ra, ngửa mặt lên trời gầm rú thành tiếng.
Cửu Long Huyền Cung Tháp kinh ngạc kêu lên: "Chủ nhân, đây là Tuyết Thần Thú, chỉ cần trưởng thành thì thực lực của nó có thể so sánh với tôn giả. Chạy mau, ngài không đánh lại nó đâu!"
Cửu Thiên liên tục lùi về phía sau, nhưng lúc này Tuyết Thần Thú đã hướng về phía Cửu Thiên vung tay lên.
Gió tuyết vô tận lập tức đập vào mặt. Cái lạnh thấu xương khiến Cửu Thiên nhe răng trợn mắt. Đây hoàn toàn không phải là một cơn bão tuyết thông thường, mỗi một bông tuyết cũng có thể lập tức đóng băng hư không.
Đây là Đạo! Băng Tuyết Chi Đạo!
Một con thú hoang giác ngộ Băng Tuyết Chi Đạo, Cửu Thiên thật sự kinh ngạc không nói nên lời.
Không chút do dự, hắn xoay người bỏ chạy.
Thực lực của thú hoang vốn mạnh hơn võ giả hoặc luyện khí sư cùng cấp, nếu chỉ là thú hoang bình thường thì còn có thể so sánh với tiên khí sư, Cửu Thiên có thể sẽ tốn rất nhiều công sức mới có thể đối phó được. Càng đừng nói đây là một con thú hoang giác ngộ Băng Tuyết Chi Đạo, Cửu Thiên không có cơ hội chiến thắng nếu giao chiến cùng
nó.
"Lão Cửu đáng chết, không phải ngươi nói thực lực của nó chỉ tương đương với tiên khí sư thôi à? Sao có thể lợi hại như vậy!"
Cửu Thiên lớn tiếng gào thét. Cho dù lão Cửu khôi phục bao nhiêu sức mạnh, khi không đáng tin cậy thì vẫn không đáng tin chút nào.
Cửu Long Huyền Cung Tháp có vẻ lúng túng đáp: "Chủ nhân vĩ đại, lúc nãy khi dò xét, nhất định là hắn ta đang trong trạng thái ngủ đông, khí tức toàn thân đều bị áp chế đến mức thấp nhất, cho nên mới không tỏ ra quá cường đại. Ai có thể ngờ được nó là Tuyết Thần Thú chứ!"
Cửu Thiên lười nói với lão Cửu nữa, tăng tốc độ chạy như bay ra ngoài.
Tuyết Thần Thú này dường như không được thông minh cho lắm. Mắt thấy Cửu Thiên đang nhanh chóng chạy trốn thì nó lại đứng sững sờ tại chỗ trong chốc lát, sau đó lại ngửa mặt lên trời gầm thét.
Đột nhiên, bốn phương tám hướng đồng thời truyền tới tiếng gào rú.
Hết đợt này đến đợt khác, liên tiếp không ngừng.
Sau đó, Cửu Thiên đột nhiên nhìn thấy ở cuối tầm nhìn phía xa, có những con thú hoang bay lên từ hơn mười mấy hòn đảo nhỏ khắp bốn phương tám hướng.
Một số khổng lồ như núi, một số lại giống như rồng, mỗi một con đều mang theo khí tức vô cùng mạnh mẽ, bọn chúng ném ánh mắt sắc bén của mình về phía Cửu Thiên.
Cửu Thiên há to miệng, nhìn những con thú hoang này nói: "Toàn bộ đều là thú hoang lợi hại, không có một con nào yếu ớt cả. Trời ạ, sao bọn chúng lại phát hiện ra ta vậy?" Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: "Không phải, chủ nhân vĩ đại, bọn chúng hình như nghe được tiếng gào của Tuyết Thần Thú, sau đó đồng thời bị chọc giận."
Cửu Thiên kinh ngạc nói: "Tuyết Thần Thú kêu cái gì? Chỉ một câu đã có thể chọc giận bọn chúng sao?"
Cửu Long Huyền Cung Tháp dừng một chút, lên tiếng nói: "Chủ nhân vĩ đại, ta vừa mới hỏi Yên Diệt Thần Long Hồn trong tháp, nó nói Tuyết Thần Thú đã gào thét là đang nói có nhân loại!"
Cửu Thiên kinh ngạc nhìn về phương xa, trong lúc nhất thời không nói nên lời.
Sau đó, những con thú hoang cường đại ở cuối tầm mắt kia lại đồng thời bay lên cao, liều mạng xông về phía Cửu Thiên.
Tiếng gào thét rung trời, trời đất đổi màu.
Cửu Long Huyền Cung Tháp tiếp tục nói: "Chủ nhân vĩ đại, lần này bọn chúng gào thét muốn giết sạch loài người, giết chết loài người, tiêu diệt nhân loại hèn hạ vô sỉ cướp đồ vật!"
Cửu Thiên hét lớn: "Không cần ngươi nói ta cũng biết bọn chúng muốn xông đến giết ta. Mau nói cho ta biết nên chạy theo hướng nào, thú hoang yếu nhất đang ở đâu?"
Vừa nói, Cửu Thiên đột nhiên bay lên, thân ảnh hóa thành ánh sáng, xoay người bay đi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất