CHƯƠNG 1645
Cửu Thiên vội vàng dập tắt ngọn lửa trên thanh kiếm, nếu lúc này để cho ngọn lửa thức tỉnh Tuyết Thần Thú một lần nữa thì đó chính là một phiền phức lớn.
Canh khí chập chờn phong bế trên thân kiếm, Cửu Thiên cẩn thận quan sát rồi nói: "Kiếm tốt, tuyệt đối là thần binh. Lão Cửu, ngươi biết lai lịch của thanh kiếm này không?"
Cửu Long Huyền Cung Tháp lớn tiếng nói: "Ta đương nhiên biết. Đây là yêu kiếm của một ma đầu nổi tiếng trong giới Ma Tu. Sau khi hắn chết, rất nhiều người đã tìm kiếm thanh kiếm này, nhưng vẫn không có kết quả. Ngài xem chỗ chuôi kiếm đi, còn khắc hai chữ “viêm ma”, chính là do vị ma tu kia để lại. Kỳ quái, tại sao nó lại ở đây? Nơi này không phải đã phong bế rồi sao? Thanh kiếm này chui vào đây bằng cách nào nhỉ? Sao lại bị Thần Binh Thú này nuốt chửng vậy?"
Cửu Thiên cười nói: "Xem ra nơi này cũng không phải đã bị phong bế toàn bộ. Hoặc nên nói có người đã mang nó vào đây"
Vừa nói, Cửu Thiên tiếp tục đào sâu trong cơ thể của Thần Binh Thú.
Không lâu sau, Cửu Thiên lại lôi ra một cây đao lớn khác.
Thân đạo như nước, cán đao như vàng, có đủ loại ánh sáng không ngừng lưu chuyển.
Trên thân đạo có khắc bốn chữ lớn: "Huyễn Vân Vũ Đạo!"
Cửu Thiên tấm tắc tán thưởng: "Lại là một cây đao tốt!"
Nhưng Cửu Long Huyền Cung Tháp lại cười không nổi, chậm rãi nói: "Huyễn Vân Vũ Đao, chẳng lẽ là đạo của Huyễn Vân Võ Tôn sao? Trời ạ, Huyễn Vân Võ Tôn đã chết?" Cửu Thiên nói: "Ngươi lại biết à? Lão Cửu, ngươi quen biết không ít người đấy"
Cửu Long Huyền Cung Tháp lên tiếng nói: "Chủ nhân vĩ đại. Ta không biết hắn, chỉ nghe người ta nói sơ qua về người này. Người này là một cường giả đã gần tiếp cận cực hạn. Nếu hắn đã chết thì chỉ có thể chứng minh ít nhất hắn đã gặp phải một người hoặc thú hoang cực kỳ đáng sợ. Ít nhất là cường giả cực hạn!"
Cửu Thiên không để ý đến lão Cửu, tiếp tục mò mẫm trong cơ thể Thần Binh Thú.
Lại lấy ra một ít binh khí, cái sau còn sáng rực hơn cái trước, ánh sáng của cái sau còn chói lọi hơn cái trước.
Cửu Long Huyền Cung Tháp đã hoàn toàn im lặng, nhìn Cửu Thiên lấy ra từng cây thần binh, nó hoàn toàn chảy nước miếng thèm thuồng.
Cửu Thiên liên tiếp lấy ra mười mấy cây binh khí, sau đó mới dừng lại.
Cửu Thiên chậm rãi nói: "Ta đã biết đại khái những binh khí này đến từ đâu rồi"
Cửu Long Huyền Cung Tháp vội vàng hỏi: "Làm sao đến được đây? Chủ nhân vĩ đại, ngài nghĩ đến cái gì?"
Cửu Thiên chỉ những binh khí này nói: "Vẫn chưa hiểu à? Đây chính là chiến lợi phẩm, bộ sưu tập của Đan Thánh quốc chủ. Một số binh khí đối với ông ta mà nói hoàn toàn không có tác dụng nên toàn bộ đều bị ném đến nơi này. Sau đó đã bị Thần Binh Thú nuốt từng cái một. Nếu không, còn ai có thể thu thập nhiều thần binh đến như vậy?"
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: "Có lý. Chủ nhân vĩ đại, vẫn là ngài nhìn thấu rõ ràng. Trí tuệ của ngài cao hơn trời, rộng hơn biển...
Cửu Thiên luôn miệng nói: "Dừng lại, dừng lại. Những binh khí này ngươi tạm thời không thể nuốt vào, ta lưu lại dùng. Tìm nửa thân thể còn lại của Thần Binh Thú ra đi. Ta phải thu giữ cùng nhau!"
Cửu Long Huyền Cung Tháp nhất thời có chút nhụt chí, thức ăn ngon đang ở trước mắt mà lại không thể nuốt, nó cũng là có chút buồn bực.
Nhưng nó vẫn phải làm công việc mà Cửu Thiên đã giao phó.
Cẩn thận khuếch tán lực lượng ra thăm dò, một lúc sau, Cửu Long Huyền Cung Tháp trả lời: "Chủ nhân vĩ đại. Nửa thân thể còn lại của Thần Binh Thú ở ngay bên cạnh Tuyết Thần Thú"
Cửu Long Huyền Cung Tháp vừa cẩn thận dò xét một lúc, nói: "Chủ nhân vĩ đại, con Tuyết Thần Thú kia dường như bị thương quá nặng, đã không đứng dậy nổi. Khí tức của nó rất yếu ớt, chúng ta đi qua trước đi, không sao đâu!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất