CHƯƠNG 1647 

Cửu Thiên nuốt một ngụm nước bọt, nhìn chằm chằm hòn đá nhỏ kia. 

Lực lượng sụp đổ, từ này hắn đã từng nghe nói đến, cũng là đã từng nhìn thấy trong sách. 

Nói như vậy, từ này có thể dùng để hình dung con người, nguyên khí bị phế, canh kình bị hủy, đều được gọi là lực lượng sụp đổ. 

Nhưng nếu nói là thú hoang hoặc là pháp khí, vậy có nghĩa pháp khí hoặc là thú hoang này đã bị đánh trở về nguyên hình, lộ ra dáng vẻ ban đầu. 

Cửu Thiên cẩn thận đi về phía Tuyết Thần Thú. 

Tuy rằng hiện tại thoạt nhìn hòn đá nhỏ này tựa hồ không có bất kỳ uy hiếp gì. Nhưng Cửu Thiên đã từng nhìn thấy dáng vẻ biến lớn của nó thế nào, nên cũng không dám bất cẩn. 

Cửu Thiên đi tới bên cạnh hòn đá nhỏ, dùng trọng kiếm Vô Phong nhẹ nhàng đụng vào nó một chút. 

Tức khắc, hòn đá nhỏ nâng đầu lên, nhìn về phía Cửu Thiên. 

Một đôi con người băng tuyết xanh thắm, tức khắc lộ ra hoảng hốt, nó muốn lùi lại ra sau, lại chỉ có thể liều mạng quơ quào mấy cánh tay. 

Cửu Thiên chợt cười nói: "Nói thật, dáng vẻ này của mày, vẫn rất đáng yêu đấy!" 

Hư ảnh của Cửu Long Huyền Cung tháp lại xong ra nói: "Chủ nhân vĩ đại, nhanh giết nó đi. Bây giờ nó đang trong giai đoạn gần chết rồi, một kiếm là có thể thu phục được nó" 

Cửu Thiên ngồi xổm xuống, nhìn hòn đá nhỏ chỉ lớn bằng một con chó nhỏ, thở dài một tiếng nói: "Nhưng ta đột nhiên cũng không muốn giết nó. Thôi, coi như hôm nay vận khí của mày tốt, gặp phải loại người có vài phần thương người như ta. Tạm thời thả cho mày một con đường sống đi. Dù sao hôm nay ta thu hoạch cũng đủ rồi!" 

Cửu Thiên nhếch miệng nở nụ cười. 

Cửu Long Huyền Cung Tháp vặn vẹo thân tháp, tựa hồ là lắc đầu thở dài: "Thời buổi này, thú hoang có vẻ ngoài đáng yêu một chút có thể tránh thoát được tử kiếp rồi. Xem ra tôi cũng phải tự làm đẹp cho bản thân mình một chút mới được" 

Cửu Thiên lấy từ trong ngực ra mấy bình đan dược, đặt ở trước mặt hòn đá nhỏ, nói: "Đây là đan dược ta mang đến từ quê nhà. Dù sao ta tạm thời thời cũng không dùng được, dứt khoát cho mày đi. Không biết cái này có giữ được tính mạng của mày không nữa!" 

Bỏ đan dược xuống, Cửu Thiên đứng dậy bỏ đi. 

Cửu Long Huyền Cung Tháp lớn tiếng nói: "Chủ nhân vĩ đại. Ngài không giết nó thì giao nó cho tôi cũng được, tôi có thể luyện nó thành linh thú hộ tháp. Vì sao lại muốn thả nó đi chứ? Vì sao lại phải cho nó đan dược chứ? Vậy chẳng phải là tổn thất lớn sao" 

Cửu Thiên khẽ cười nói: "Đan dược không đáng giá mà thôi. Bây giờ ta tùy tiện cũng luyện được một lò. Còn cần chúng làm gì chứ. Dù sao hôm nay không phải đã được nhiều binh khí như vậy sao? Đã lời to rồi, thả ra một chút đồ cũng là điều nên làm, cái này gọi là làm việc cần để lại đường lui" 

Đang nói, Cửu Thiên chợt cảm giác được một cơn gió mạnh từ sau lưng đánh úp lại. 

Cửu Thiên không do dự chút nào xoay người chém ra một kiêm, kiếm khí xông thẳng về phía chân trời, lại rơi vào khoảng không. 

Cửu Thiên lại cúi đầu, chỉ thấy Tuyết Thần Thú vậy mà ôm lấy đùi hắn. 

"Gì vậy? Mày thế mà cử động được!" 

Cửu Thiên kinh ngạc nhìn Tuyết Thần Thú nói. 

Tuyết Thần Thú chợt vung tay, ném mấy cái bình đựng đan dược trở lại cho Cửu Thiên. 

Cửu Thiên nhận lấy bình đan dược, vừa thấy bên trong đã rỗng tuếch. 

Cửu thiên nói: "Tên nhóc nhà mày, ăn rất nhanh đấy, cũng không sợ ta hạ độc chết mày sao!" 

Cửu Long Huyền Cung Tháp ở bên cạnh tiếp lời nói: "Chủ nhân vĩ đại, chỉ sợ trong thiên hạ này không có loại độc nào có thể giết chết được Tuyết Thần Thú" 

Cửu Thiên nhẹ giọng quát: "Ngươi nói ít đi vài câu đi." 

eyJpdiI6Ik1rTmdzbkRGaXdROE9tWVJIVTM1Y1E9PSIsInZhbHVlIjoibUFPUW5XeXBva2RnVXZOS3V3ZUZUdUpWUFFSSFl2KzhjMUU0RytVeTNMTzJLcDRMYkJGVFJsQlpKVUJUWHN4XC81b3hcL3Rlb1pxTDNMN01VRE9SNEZrdmM2REszV2pic1dMNTh6dWZCSW4yM1pXWDdRY3VPZHNCang0d3VueWVwM1V2YlNYeEFhbVlBazZyRGpURDNKR0szdVlDYkpkaXJCVUFlRW40ek1kUVVEckkyNGxFb2g1ZXpRbmhqaTJyeDg0QytSRytzM05QYzgwWWR6WlYwUndjbnhjdVwvK29MNnJ1bEN0TTJyejRnQXp6WUdZdXJZODN3TzNCQW5jYzdkdyIsIm1hYyI6Ijc4MzRmYmRiMzgwNTlkODZmOGJjNzU0YTM3NWE4ZDE5NjQwY2M4ZmE1YTc1MWJkYWRjMWE2YjhlZTIyMDZjMWYifQ==
eyJpdiI6Ikt5dlwvQnZLVnhUZmFWdjlHcHVqR2JnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Inhkd2lTd2hYOVI3OTJZR04rdHBnd25lN29PUVhzU0NaSzVhUWZFaE9na3NqUVZQTGs0YUFwblA1ZllLd1A2N09PcWFaNTIza1FQeXBKSGtCSmdoeEdLK1Q1aXNcL092WmlQZSs3ZFY1QTJuZmVjZTJja3FGQUY3NUNmNHdHWW9DZUgzM0VsN1RueXpGMVVYb05VaWtcL1JpWklGanJGSHh3d05cL1BtVEdMSEdRK3dub0JYVHlITm91cWoxNkRPYmVYNnRuVk1zdis3YkE4Z3pNRmRcLzlJMUtEamdJNWJRWmZscml0VFwvR3VrWFwveWtqN2M2YnVwdnhrZkl5NHlWMlZ1YlwvaDR4bDRtTGEzZktsM05JQXVHdHZrUT09IiwibWFjIjoiZTQ3MTUyZGUwYjlkYWZhMDYxNzA5NDUzNzBhMDNlM2UxOGI3YTVlYzQzZDlhZWYxOTI5OTkwNWM4MzEwNDgwOSJ9

Cửu Thiên nhướn mày, nói: "Ai da, mấy bình đan dược đều cho mày ăn rồi, còn hỏi xin ta, thật sự coi ta là nhà giàu sao. Tên nhóc nhà mày không phải căm hận loài người sao. Sao bây giờ lại hỏi xin đồ của con người chứ."

Ads
';
Advertisement
x