CHƯƠNG 1697
Hư không mờ mịt, vô biên vô tận.
Một chiếc thuyền nhấp nháy trong hư không, giống như đang phát điên vậy, liên tiếp không ngừng.
Những chiếc thuyền dưới chân lập lòe thường xuyên đến mức thân thuyền bắt đầu run rẩy, như thể chúng đang có dấu hiệu hỏng mất.
Nhưng ở trên thuyền, Cửu Thiên cùng Linh Bối căn bản không có ý định dừng lại, tiếp tục chạy trốn.
"Không cần quan tâm đến chiếc thuyền có hỏng hay không, không ổn thì đổi một chiếc khác.
Cửu Thiên lớn tiếng nói.
Linh Bối cau mày, lên tiếng hỏi: "Cửu Thiên, những người phía sau liệu có đuổi kịp không?"
Cửu Thiên nói: "Đại khái là không. Nhưng chúng ta tuyệt đối không thể ngừng lại. Chết tiệt, sao bọn họ lại phát hiện chúng ta? Sao lại đuổi cùng giết tận chúng ta đến ra ngoài hư không vậy?"
Linh Bối nói: "Chuyện đã đến nước này, suy nghĩ nhiều như vậy cũng vô ích. Cửu Thiên, phải chạy về hướng nào?"
Cửu Thiên nói: "Đi thẳng, tuyệt đối không thể quay đầu lại. Cho dù nước Đan Thánh cường đại đến đâu cũng không thể tìm kiếm trong hư không vô tận. Chỉ cần chúng ta chạy đủ xa thì bọn họ sẽ rất khó tìm thấy chúng ta lần nữa"
Vừa nói, Cửu Thiên đột nhiên đưa cho Linh Bối một vòng tay bằng ngọc và nói: "Linh Bối, em cầm những thứ này trước đi. Nếu như người phía sau vẫn còn đuổi theo thì em cứ cầm đồ đi trước. Sau khi trở về, hãy giao chiếc bình cho sư phụ, bên trong là máu tươi của anh, nói cho ông ấy biết, thứ này có thể giúp ông ấy chữa lành vết thương. Những thứ trong chiếc vòng ngọc mang về cho gia tộc anh, đều là binh khí mà anh lấy được ở Thất Trọng Thiên, có thể giúp bọn họ nhanh chóng tăng cao sức mạnh. Nhớ kỹ, ngàn vạn lần không nên quay đầu lại, hai người chúng ta, ít nhất phải có một người chạy thoát!"
Linh Bối tiếp nhận đồ vật, cắn môi nói: "Cửu Thiên, anh so với em mạnh hơn, khả năng chạy trốn được của anh cũng cao hơn, hay là anh...
Cửu Thiên đột nhiên ôm lấy Linh Bối, không nói lời nào, hôn cô một cách trìu mến.
Môi rời ra, Cửu Thiên gắn từng chữ một: "Mục tiêu của bọn họ nhất định là anh. Nếu như bị đuổi kịp, sự chú ý của bọn họ tuyệt đối đều dồn lên người anh. Cơ hội chạy trốn của em so với anh còn lớn hơn. Linh Bối, em phải tin tưởng anh, anh sẽ không chết. Đan Thánh quốc chủ đã thiết lập phong ấn trên người anh, muốn anh vĩnh viễn ở lại nước Đan Thánh nhưng cũng không làm được. Đám luyện khí sĩ này chắc chắn cũng không thể giết chết anh"
Trong mắt Linh Bối hiện lên tia sáng, nhìn thẳng vào mắt Cửu Thiên, cắn môi không nói lời nào.
Cửu Thiên nói: "Linh Bối, hứa với anh!"
Linh Bối chậm rãi gật đầu nói: "Được, em hứa với anh.
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, dùng lòng bàn tay vuốt ve khuôn mặt của Linh Bối.
Bên trong nước Đan Thánh, tất cả mọi người đều si ngốc nhìn hai người tán tỉnh nhau, không ít cô gái bất ngờ bật khóc.
"Thật cảm động! Trời ạ, nếu có một người đàn ông đối xử với tôi như vậy thì tôi có chết cũng thấy đáng!"
"Tại sao một người đàn ông tốt như vậy lại là một tên đạo tặc chứ?"
"Tôi thật sự có chút hy vọng Cửu Thiên sẽ không chết!"...
Một nhóm luyện khí sĩ nữ khẽ kêu lên, mấy người đàn ông bên cạnh cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
Khó có thể tưởng tượng người đàn ông đang chạy trốn này, điều đầu tiên nghĩ đến là sự an toàn của người mình yêu, vết thương của sư phụ, sức mạnh của gia tộc mà lại là một người xấu xa.
Nhiều người đều nguyện ý tin rằng mâu thuẫn giữa Cửu Thiên và nước Đan Thánh chỉ là một sự hiểu lầm.
Thủy Văn Triệu và Thủy Gia Hành đang đuổi theo từ bên ngoài hư không cũng nhìn thấy cảnh tượng này, ánh sáng chợt lóe lên, hai người dẫn theo những người tài giỏi của gia tộc tiến vào bên trong hư không.
Sắc mặt của Thủy Văn Triệu có chút khác thường, hàm răng nghiến chặt, hai tay nắm chặt thành nắm đấm.
Thủy Gia Hành ở bên cạnh lên tiếng hỏi: "Em à, em làm sao vậy?"
Thủy Văn Triệu nói: "Không có gì. Tăng tốc độ tiến về phía trước đi anh, chúng ta nhất định phải mau chóng đuổi kịp hẳn"
Thủy Gia Hành khẽ cau mày, đây là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy em gái mình như vậy.
Đột nhiên, Thủy Gia Hành như thể nghĩ tới chuyện gì, một suy nghĩ mà hắn ta tuyệt đối không muốn tin. Thủy Gia Hành nhẹ nhàng hỏi: "Em à, không phải là em thật sự nhìn trúng Cửu Thiên chứ?"
Thủy Văn Triệu trầm mặc, sau một lúc lâu mới nói: "Anh suy nghĩ nhiều quá, hắn là kẻ địch của em!"
Sau nửa canh giờ, bên ngoài hư không.
Con thuyền dưới chân Cửu Thiên cuối cùng sụp đổ và lập tức tan rã.
Một chiếc thuyền dù cứng cỏi đến đâu cũng không thể chịu được việc sử dụng liên tục với cường độ cao như vậy.
Phải biết rằng mỗi lần đột phá lối đi không gian đều cần phải tiêu hao lực lượng nhất định. Ví dụ như Linh thuyền mà Cửu Thiên lấy được ở Linh quốc chính là tiêu hao tinh thạch không gian. Nhưng chiếc thuyền của Hỏa gia đã tiêu hao những phù ấn trận pháp mà tôn giả Càn Khôn đã để lại bên trong chiếc thuyền.
Một khi không thể nào giữ vững trận pháp, hoàn toàn vỡ nát, toàn bộ chiếc thuyền cũng không còn khả năng đột phá lối đi không gian một lần nữa.
Sức mạnh của trận pháp bùng nổ đồng thời sẽ phá hủy chiếc thuyền.
Cửu Thiên và Linh Bối nhảy lên và đổi sang một chiếc thuyền khác.
Cũng không thèm nhìn vụ nổ dưới chân, cả hai lại lao về phía trước.
Trong khi liều mạng chạy trốn, Cửu Thiên đã bí mật tính toán xem sẽ mất bao lâu để hắn có thể hoàn toàn đánh bại truy binh của nước Đan Thánh.
Nhưng vào lúc này, con thuyền đột nhiên ngừng nhấp nháy, Cửu Thiên còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã thấy một nhóm luyện khí sĩ xuất hiện xung quanh mình.
Cửu Thiên thầm mắng một tiếng, tình huống mà hắn sợ nhất đã xảy ra!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất