CHƯƠNG 1751
Đối với ma tu mà nói, không có gì hiệu quả hơn là răn đe bằng vũ lực.
Cửu Thiên sải bước rời đi, không ai dám đến gần hắn nửa bước.
Giết sạch sẽ gọn gàng ba tên ma tu như vậy cũng đủ để cho tất cả ma tu bên trong vực Huyết Ngưng hoàn toàn nhớ kỹ tên hắn.
Cửu Thiên tin rằng ngay cả khi hắn rời khỏi vực Huyết Ngưng, cũng sẽ không có ma tu nào khác dám vượt qua ranh giới này nữa. Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến hắn không lưu tình mà muốn giết ba người bọn họ.
Giết gà dọa khỉ, kinh sợ tứ phương.
Đứng dậy cùng đầu lâu bay ra khỏi lãnh địa Ma thần, đầu lâu lớn tiếng nói: "Anh Cửu Thiên, có thể đi được chưa? Hiện tại chúng ta đến nước Kình Thiên đi!"
Cửu Thiên nói: "Về thôn trang nói từ biệt trước, tôi còn có một số chuyện muốn nói với bà bà"
Tăng tốc phi hành, Cửu Thiên bay về hướng Ma Nữ thôn.
Cùng lúc đó, trong nước Võ Đỉnh ở Đông Giới xa xa kia.
Biên giới Man Châu, một vùng đất hoang vu, ngàn dặm không có người ở.
Trên vùng đất khô cằn, không một ngọn cỏ mọc. Chỉ có những con quạ đen thỉnh thoảng bay trên bầu trời, phát ra những tiếng kêu chói tai và khó chịu.
Mặt trời lên cao chiếu sáng rực rỡ, nhiệt khí bốc lên từ mặt đất.
Giữa đống đổ nát, một mảnh huyết quang đột nhiên sáng lên. Ngay sau đó, từ mặt đất truyền đến tiếng ầm ầm, một tòa thành trì hư không xuất hiện từ trong huyết quang.
Một tòa kiến trúc tối đen và lộn xộn hoàn toàn không nhìn ra phong cách. Những bức tường thành bị phá vỡ, những cánh cổng thành rộng mở, cùng với huyết quang mơ hồ từ trong thành trì để lộ ra khiến tòa thành này nhìn tựa như một tòa quỷ thành!
Cách đó không xa, đột nhiên từ phía chân trời, thân ảnh của một nhóm người tiến đến.
Tốc độ của bọn họ không nhanh, nhưng cứ lấp lóe trong vùng đất hoang, rất nhanh đã đến thành trì.
Nhìn cửa thành rộng mở, mấy trăm người mặc áo đen không chút do dự xông vào.
Mà sau khi bọn họ xông vào, cổng thành đổ nát đã đóng sầm lại.
Huyết quang lại tỏa sáng, thành trì chậm rãi biến mất không một dấu vết.
Hắc y nhân tiến vào thành trì, lãnh đạm nhìn không trung đột nhiên tối sầm lại, tiếp tục tiến vào trong.
Đột nhiên, nhiều bóng người khác nhau bắt đầu xuất hiện hai bên đường và trong các ngôi nhà.
Thú nhân ăn mòn, ngư nhân nửa mặt, thậm chí là long nhân ma hóa.
Những người này thuộc mọi chủng tộc, đều mặc áo choàng đen giống hệt nhau, trong mắt mang theo hồng quang tươi cười nhìn trăm tên hắc y nhân vừa mới đến.
Có thể là bởi vì thổ dân trong những thành thị này trông quá xấu xí, cho nên trong đám hắc y nhân vừa mới đến có không ít người bắt đầu run sợ.
Bọn họ tiếp tục đi về phía trước, đi thẳng đến trung tâm thành trì.
Nơi này là một tế đàn cực lớn, xương trắng chất đống cao như núi, đứng sừng sững trên tế đàn.
Đứng ở hai bên là bốn cái Hồn Trụ, đen thui như mực, phía trên còn có huyết văn.
Bọn chúng theo thứ tự là bốn chữ Huyết, Thi, Lệ, Quỷ.
Ở trung tâm của tế đàn là một chiếc ghế bằng xương trắng cực lớn với một chiếc đầu lâu khổng lồ trên chỗ tựa lưng, còn mang theo sừng rồng.
Những hắc y nhân vừa mới đến đều bước tới bên dưới tế đàn, đứng một cách cung kính.
Lúc này, bên trong thành trì, rất nhiều thổ dân từ bốn phương tám hướng cũng tràn tới.
Chậm rãi, ở hai bên tế đàn bắt đầu có một luồng ma khí hắc ám dâng trào.
Ngay sau đó, mấy chục tên cường giả sau lưng mặc áo choàng đỏ như máu, hai tròng mắt như tơ máu, khuôn mặt tựa như quỷ xuất hiện ở hai bên tế đàn.
Một màn sương đen đột ngột phun ra từ dưới mặt đất, chậm rãi ngưng tụ thành hình người.
Lão giả lớn tiếng nói: "Vào được ma thành, thì là người ma môn, hãy dâng lên lòng trung thành, tính mạng và tất cả của các ngươi. Hãy đọc theo ta, mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của Ma Thần!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất