CHƯƠNG 1753
Hai tháng sau.
Bắc Cương, bên trong hư không.
Một chiếc thuyền không ngừng chập chờn trong hư không, trên thân thuyền, Cửu Thiên vừa đút thức ăn cho Tiểu Hắc vừa lên tiếng nói: "Anh Nam Cung. Anh cảm thấy đại khái còn cần bao lâu mới có thể đến nước Kình Thiên?"
Đầu lâu nhìn xung quanh, nhìn một lúc lâu rồi nói: "Đại khái chỉ còn vài ngày nữa sẽ đến.
Cửu Thiên cười nói: "Vậy mà anh có thể nhìn ra được?"
Đầu lâu quay đầu cười nói với Cửu Thiên: "Không nhìn ra, tôi chỉ nói đại vậy thôi."
Cửu Thiên trợn tròn mắt, lấy lệnh thạch ra, sau đó cẩn thận nhìn hồi lâu.
Không thể không nói, ma tu đã làm vô cùng tốt ở một số phương diện.
Ví dụ như lệch thạch này là một đồ vật kết hợp giữa bản đồ hư không và đánh dấu thân phận rất tốt.
Chỉ cần truyền sức mạnh vào nó, bản đồ của năm mươi hai quốc gia ở khu vực xung quanh sẽ xuất hiện trên lệch thạch. Hơn nữa còn đánh dấu phương thức nhập cảnh đặc biệt của nước Kình Thiên.
Nói chung, ở ngoài đất nước, nguyên khí trời đất đóng vai trò như một rào cản để bảo vệ. Ngoại trừ cường giả của bổn quốc, những người khác muốn tìm biện pháp an toàn tiến vào thật sự là một chuyện cực kỳ lãng phí thời gian, lại vô cùng nguy hiểm.
Mà lệch thạch dĩ nhiên đã đánh dấu phương pháp thông qua những nguyên khí thiên địa này. Tựa như một thông đạo đặc biệt được tạo ra bởi các ma tu.
Hơn nữa, phương pháp tiến vào thông đạo còn giống như một phương thuốc đặc biệt vậy. Cửu Thiên sau khi xem xong thì phương pháp trong lệch thạch lập tức biến mất.
Nói cách khác, lệch thạch chỉ cho một mình ma tu cầm nó xem một lần duy nhất. Cho dù những người khác đoạt đi thì cũng chỉ có thể lấy được bản đồ hư không thôi.
Cách làm thận trọng như vậy khiến Cửu Thiên cũng âm thầm tặc lưỡi. Chẳng trách cho dù đánh ma tu như thế nào thì cũng đánh không chết, diệt không tận.
Chỉ nói những phương thức nhập cảnh của các đất nước khác đã đủ để cho phép bọn họ đi lại tự do, rất khó một lưới bắt hết.
Sau khi cẩn thận tính toán vị trí hiện tại gần đúng, Cửu Thiên nói: "Không đúng. Dựa theo dấu hiệu trên bản đồ, chúng ta hẳn là đã đến nước Kình Thiên vào hôm nay mới đúng!"
Nghe vậy, Đầu lâu lập tức lại nhìn xung quanh, vừa nhìn vừa nói: "Thật không? Tại sao tôi không nhìn thấy vị trí của nước Kình Thiên. Một đất nước lớn như vậy, hẳn là rất dễ dàng nhìn thấy mới đúng!"
Cửu Thiên khẽ lắc đầu nói: "Có lẽ phương hướng của chúng ta có chút lệch"
Đầu lâu gãi đầu mình, nói: "Phiền toái. Vậy chạy hai ngày nữa, nếu hai ngày sau còn không nhìn thấy thì chúng ta sẽ thay đổi phương hướng."
Cửu Thiên gật đầu nói: "Được, có thể. Anh Nam Cung, tôi muốn hỏi một câu, từ nước Kình Thiên đến Đông Giới, đại khái phải chạy bao xa?"
Đầu lâu suy nghĩ trong chốc lát nói: "Đông Giới, đại khái phải đi chừng một tháng"
Cửu Thiên nhất thời kinh ngạc nói: "Nhanh như vậy. Không phải nói từ Bắc Cương đến Đông Giới phải tốn mất mấy năm sao?"
Đầu lâu gật đầu nói: "Nếu giống như chúng ta, dựa vào một chiếc thuyền hư không, trôi dạt đến đó thì quả thực sẽ mất mấy năm. Nhưng nếu như chúng ta đi từ núi Tứ Giới bên trong nước Kình Thiên thì sẽ rất nhanh. Khoảng chừng một tháng là được!"
Cửu Thiên vội vàng hỏi: "Núi Tứ Giới là gì?"
Đầu lâu nói: "Chính là thông đạo dẫn tới bốn giới. Chẳng qua lúc này, có lẽ núi Tứ Giới vẫn chưa mở ra. Anh Cửu Thiên, anh có thể lưu lại ở nước Kình Thiên một khoảng thời
gian, sau đó lại đi đến Đông Giới vẫn không muộn!"
Cửu Thiên cau mày nói: "Núi Tứ Giới kia khi nào thì mở ra?"
Đầu lâu nói: " Hẳn là rất nhanh, dù sao cũng có vạn phương chư.."
"Ha ha, tới rồi, anh Cửu Thiên, chúng ta không đi lệch hướng. Chúng ta đã đến rồi, nước Kình Thiên thân yêu của tôi, Nam Cung Lệ tôi đã trở lại!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất