Cửu Thiên liên tục lùi mấy bước, sắc mặt hắn đỏ bừng, bước chân hơi lảo đảo.
Kiếm chiêu hắn vừa phóng ra không chỉ bị phá, mà cả canh khí của bản thân cũng bị hút sạch.
Giờ khắc này, Loạn Tâm trước mặt hắn như một cái hố đen nuốt chửng tất cả mọi thứ.
Trọng kiếm chống thẳng trước người, Cửu Thiên cứ tưởng Loạn Tâm sẽ thừa thế truy kích.
Không ngờ Loạn Tâm lại không hành động gì. Hơn nữa, trong chớp mắt, thiên địa chi lực bốn phía cũng trở nên quỷ dị.
Trên bầu trời, từng dải sáng bắt đầu hội tụ.
Thấy cảnh tượng này, Loạn Tâm lập tức rút người về trong hạt châu.
Trên Tử Linh Châu hiện ra khuôn mặt của Loạn Tâm, đồng thời giọng nói trầm thấp vang lên: "Hôm nay tạm buông tha cho ngươi. Ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ. Hợp tác thì hai
bên đều có lợi, đối đầu thì hai bên đều có hại. Nếu không có sự trợ giúp của ta thì ngươi sẽ không chiếm được chút Tử Linh đại đạo nào đâu. Đây là điều mà ngươi muốn sao?”
Ầm ầm!
Bầu trời vang lên tiếng sấm.
Tia chớp xẹt qua chân trời, như một thanh đao đâm thủng bầu trời trong nháy mắt.
Giọng nói của Loạn Tâm chợt biến mất. Cô ta như một tiểu quỷ sợ sấm sét.
Vừa nghe thấy tiếng sấm liền rụt lại.
Thấy thế, Cửu Thiên thử chém lại một nhát.
Năng lượng toàn thân hội tụ tại một điểm, Cửu Long Huyền Cung Tháp cũng lập tức trở về.
“Thiên Địa Nhất Kiếm!”
Âm thanh trầm đục vang lên, Vô Phong trọng kiếm chém thẳng lên Tử Linh Châu.
Mặt đất dưới chân Cửu Thiên lập tức sụp đổ, ngay cả trận pháp lão Cửu vất vả lắm mới tạo ra cũng suýt vỡ vụn.
Mau mà lão Cửu phản ứng nhanh, nhanh chóng thu hồi trận pháp.
Tử Linh Châu đập xuống mặt đất tạo thành một cái hố sâu cực lớn.
Nhưng vẫn có chuyện khiến Cửu Thiên cảm thấy ngạc nhiên.
Một nhát kiếm như vậy vẫn không thể bổ đôi Tử Linh Châu, hơn nữa năng lượng của hắn cũng bị Tử Linh Châu hút sạch.
Thậm chí không có chút rò rĩ!
Hiệu quả cỡ này cực kỳ giống với Hư vô pháp châu.
Chẳng lẽ Loạn Tâm đã biến tử linh châu thành Hư Vô pháp châu rồi.
Cửu Thiên thầm cắn răng, hắn rút trọng kiếm Vô Phong về.
Rồi cẩn thận quan sát Tử Linh Châu trên mặt đất, thậm chí trên bề mặt viên ngọc còn chẳng có chút vết xước.
“Chết tiệt!”
Cửu Thiên thầm mắng.
Tử Linh Châu thật sự quá kiên cố, kiên cố tới mức không giống Đạo Châu mà giống Hỗn Độn Thần Binh trong truyền thuyết hơn.
Lúc này, Cửu Long Huyền Cung Tháp cũng nhảy ra, nó nhìn Cửu Thiên nhẹ nhàng nhặt hạt châu lên.
Cửu Long Huyền Cung Tháp sợ hãi: "Hạt châu thật cứng đầu. Chủ nhân vĩ đại, ta không biết nên nói ngài đã nhặt được báu vật, hay là phiền phức nữa. Hạt châu này chắc chắn không phải đạo châu bình thường. Thậm chí cũng không phải là đại đạo châu. Cho dù là cực hạn cường giả cũng không thể luyện chế ra đạo châu kiên cố như thế được. Trừ phi, bọn họ dùng hỗn độn chi khí
Cửu Thiên cầm hạt châu lên rồi thử rót canh khí vào bên trong.
Không ngờ một chút canh khí cũng rót vào không được.
Giống như Loạn Tâm bên trong đã phong kín tất cả mọi nguồn năng lượng tiến vào.
Cửu Thiên cau mày nói: “Lão Cửu, phong bế nó lại, ta không cần biết ngươi dùng biện pháp gì, trước mắt cứ phong ấn nó lại đã. Quyết không thể để Loạn Tâm bên trong nhảy ra làm loạn!”
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: Đúng vậy, chủ nhân vĩ đại, tôi đã bắt đầu bày đại trận. Cho dù cô ta là một cường giả cực hạn chân chính và nhập thánh thì tôi vẫn có thể đảm bảo không cho cô ta ra ngoài.”
Cửu Thiên gật đầu rồi ném hạt châu vào thắt lưng. Cửu Long Huyền Cung Tháp lập tức hành động. Trước hết, nó thu hồi lại trận pháp vừa nãy, sau đó bắt đầu phong ấn.
Sau khi làm xong, Cửu Thiên mới cảm thấy an tâm hơn một chút.
Cửu Long Huyền Cung Tháp vừa bày trận vừa nói: "Chủ nhân vĩ đại. Ngài thấy rốt cuộc Loạn Tâm này là ai? Tại sao lại ở giả vờ làm khí linh trong hạt châu? Chẳng lẽ cô ta đã tạo một phủ đệ hư không bên trong hạt châu rồi ở lỳ trong đó không ra ngoài?”
Cửu Thiên lắc đầu nói: "Không thể nào. Nếu lời của cô ta là thật và cô ta là một cực hạn cường giả thì lý do duy nhất khiến cô ta ở trong hạt châu chính là, hạt châu này có thể giữ mạng của cô ta!”
Vừa nói, Cửu Thiên vừa ngẩng đầu nhìn trời suy nghĩ.
Vừa nãy, bầu trời biến hóa khiến hắn nghĩ tới một khả năng. Chẳng lẽ Loạn Tâm này chính là loại cực hạn cường giả bị thiên địa áp chế. Nên cô ta vừa xuất hiện thì đất trời đã nổi giông.
Nên cô ta không dám ở lâu, vừa nghe thấy tiếng sấm liền lập tức rụt về.
Hơn nữa, Cửu Thiên nhớ lại bộ dạng vừa nãy của Loạn Tâm, thật sự không giống một nhân loại có cốt thịt.
Trông như thần hồn!
Đúng vậy, chắc chắn dáng vẻ vừa rồi của Loạn Tâm là thần hồn. Cô ta dùng hình thái thần hồn để kéo dài hơi tàn bên trong hạt châu.
Mục đích khẳng định chỉ có một, đó chính lại đoạt được cơ thể mới và trở về nhân gian!
Nghĩ thông rồi thì mọi chuyện đã có thể được giải thích.
Cho nên Loạn Tâm mới mê hoặc Tĩnh Như, nên cô ta mới muốn hợp tác.
Cửu Thiên cười khẽ, nếu là như vậy thì Loạn Tâm cũng không có gì đáng sợ.
Đơn giản là một con cừu non đang đợi làm thịt mà thôi.
Bây giờ hắn không có đủ năng lực đánh bại Loạn Tâm, dù đối phương chỉ còn thần hồn.
Nhưng một ngày nào đó, nếu hắn có thể tiến vào Tôn Giả, hoặc là tiến vào Cực hạn thì chuyện đối phó với cô ta chẳng phải dễ như trở bàn tay sao.
Thời điểm đó sẽ không còn xa đâu!
Bận rộn cả đêm lại chẳng thu hoạch được gì.
Cửu Thiên xoay người chuẩn bị rời đi thì bên ngoài chợt vang lên tiếng bước chân.
Vì nghe thấy động tĩnh nên Nam Cung Lệ và Vũ Hoàng Yến đều dẫn theo người chạy tới.
Thấy hố sâu trên mặt đất, Nam Cung Lệ lập tức lên tiếng: "Nhanh lục soát bốn phía!”
Nam Cung Lệ tiến lên hỏi: "Ai tới gây chuyện sao?”
Cửu Thiên khẽ lắc đầu: "Không có ai hết. Giải tán hết đi!”
Vũ Hoàng Yến cũng nhìn bốn phía nói: "Đường chủ, chẳng lẽ anh đang luyện công pháp gì sao. Có thể dạy cho tôi không?”
Cửu Thiên cười nói: "Để hôm khác. Mọi người trở về đi, không có chuyện gì đâu. Tôi tự luyện công thôi”
Nam Cung Lệ nghi hoặc nhìn Cửu Thiên nhưng vẫn phất tay bảo mọi người giải tán
Cửu Thiên nhìn Nam Cung Lệ và Vũ Hoàng Yến rồi nói: “Sao hai người còn chưa đi. Tôi chuẩn bị đi nghỉ rồi.
Nam Cung Lệ thở dài i: "Vốn định sáng mai mới nói với anh. Thôi, dù sao bây giờ anh cũng chưa ngủ, cứ nói cho anh vậy. Đối thủ ngày mai của anh đã được công bố rồi”
Nói xong, Nam Cung Lệ lấy ra một tờ giấy đưa cho Cửu Thiên.
Nhìn sắc mặt Nam Cung Lệ và Vũ Hoàng Yến đều không tốt lắm, Cửu Thiên cười nói: "Sao thế? Đối thủ rất mạnh sao? Sắc mặt của hai người đều lạ lạ.”
Vừa nói, Cửu Thiên vừa mở tờ giấy ra.
Trên đó chỉ có ba chữ.
“Lê Nhân Long!”
Cửu Thiên cuộn giấy lại rồi cười: "Cố ý hay không thì không biết nhưng chắc chắn trận đấu này phiền rồi đây!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất