“Hây!”
Mắt thấy sắp đập xuống mặt đất. Cửu Thiên cưỡng chế vặn người ở trên không, cân giẫm lõm cả không gian, lúc này mới dừng lại.
Tô Mạn thì cả người đập vào trong mặt đất, tiếng nổ ầm vang lên, bắn ra vô số đá vụn.
Mặt đất cũng bị cô ta đập thủng một khe rãnh sâu, khóe miệng dính máu, trong mắt Tô Mạn bắt đầu tràn ngập huyết sắc điên cuồng.
Một chưởng này của Cửu Thiên ẩn chứa thế giới chi lực ngay cả đại đạo vô thượng cũng khó thể chống đỡ.
Canh khí kết hợp thế giới chi lực, nó ở trạng thái xoắn ốc, ngưng tại một điểm.
Một chưởng nhìn trông đơn giản, thực chất lại có lực lượng mà không biết bao nhiêu người mong ước.
Đây là lần đầu Cửu Thiên thử sử dụng thế giới chi lực tiến hành chiến đấu.
Hắn vẫn đang tìm hiểu phương thức chiến đấu khác, hiện nay chỉ có thể coi nó như canh khí bình thường mà sử dụng. Có điều nhìn trông hiệu quả hình như không tệ.
Thở dài nặng nề vài tiếng, Cửu Thiên đè lại huyết dịch cuộn trào của mình.
Nghịch thiên cải mệnh, quả nhiên không tầm thường.
Cửu Thiên có thể cảm nhận được vào khoảnh khắc vừa rồi thì lục phủ ngũ tạng, đan điền thần hồn của hắn đều có xu thế bị xé toạc.
Nếu không phải có sinh linh đại đạo và thế giới chi lực cưỡng chế chống đỡ nhục thân của hắn.
Một kích vừa rồi của Tô Mạn, chắc chắn không thể chặn lại dễ dàng vậy được.
Cửu Thiên từ từ đáp xuống, ánh sáng lóe lên trên trọng kiếm Vô Phong, lực lượng hai màu trắng đen bắt đầu ngưng tụ.
“Sinh Tử Luân Chuyển Kình, Lục Chuyển, Âm Dương Diệt!”
Nhấc tay tung kiếm, lời của Cửu Thiên vừa dứt.
Kiếm quang đã tới trước người của Tô Mạn.
Những người khác thật sự không biết hình dung kiếm quang này như nào.
Dường như sáng như mặt trời, lại dường như tối như đêm tối.
Nhuyễn kiếm trong tay Tô Mạn vừa nhấc lên thì ngay sau đó có thể nghe thấy rõ tiếng nứt vỡ rõ ràng.
Chỉ vừa tiếp xúc, kiếm của cô ta đã gãy thành vô số mảnh vỡ.
Kiếm khí đáng sợ lập tức phân cắt Tô Mạn!
Dưới kiếm khí âm dương, vạn vật chết!
Có gió nổi lên, sau một kiếm, bóng dáng của Tô Mạn dường như hóa thành bột phấn. Dưới chân Cửu Thiên xuất hiện một võ trận âm dương với phương viên trăm trượng.
Trên lầu các cao chót vót ở hai bên đường, bắt đầu xuất hiện những luồng kiếm khí vô cùng khổng lồ.
Người xem vốn nấp ở trong lầu các, đều sửng sốt nhìn. Một bức tường vừa rồi còn bình thường, lúc này đột nhiên bị chia thành hai, ngay cả lầu các cũng bắt đầu có sụp đổ.
Cửu Thiên mặt mày nghiêm trọng, tung ra một kiếm như này lại không có dáng vẻ vui mừng.
Dường như một kiếm này không có đạt được hiệu quả mong muốn. Hoặc đổi cách nói khác, hắn cảm thấy mình không có thật sự làm Tô Mạn bị thương.
Vào lúc Cửu Thiên đang vô cùng cảnh giác, bỗng nhiên một cỗ uy áp mạnh mẽ truyền tới từ bốn phương tám hướng.
Ngay lập tức, Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn lên trên. Chỉ thấy rõ ràng Tô Mạn đã hóa thành mảnh vỡ ở dưới kiếm của hắn, lúc này lại giống như ảo ảnh lơ lửng ở trong thiên địa.
Cơ thể của cô ta gần như trong suốt, lục phủ ngũ tạng, kinh mạch xương cốt dường như đều biến mất toàn bộ. Chỉ còn lại những cỗ lực lượng trong suốt lưu động trong cơ thể của cô ta.
“Dung thân nhập đạo!”
Mắt của Cửu Thiên hơi nhíu lại.
Lúc này, cả cơ thể Tô Mạn kết nối với đại đạo thiên địa. Cô ta chính là đạo, đạo chính là cô ta. Quả thật có hơi phó đối phó!
Hơn nữa, những uy áp ngưng thực này, không cần nghi ngờ, nó cũng là công pháp Thần Uy.
Cửu Thiên có thể nhìn thấy mặt đất dưới chân không ngừng lún xuống, giống như thật sự có núi từ trên trời giáng xuống, cứ đè xuống dưới.
Tô Mạn đưa tay về phía Cửu Thiên, giống như động tác mà lần trước cô ta đã làm với Diệp Nam Thiên.
Trong nước Kình Thiên, gần như tất cả mọi người nhìn thấy động tác này của Tô Mạn đều giật thót tim.
Nhớ trận trước, Diệp Nam Thiên là bị rút máu như thế, suýt nữa chết. Lẽ nào lần này lại như vậy sao?
Đột nhiên, tất cả uy áp ở xung quanh giống như vô số bàn tay to rất rắn chắc tóm lấy Cửu Thiên.
Chúng không hình không bóng lại khó thể ngăn chặn.
Lông mày Cửu Thiên nhíu lại, hắn biết rõ một khi bị chiêu này của Tô Mạn khống chế, hậu quả sẽ là cái gì.
Chỉ là chiêu này của Tô Mạn đối với hắn mà nói, lại không phải không thể giải trừ.
Thân Hóa Thiên Địa!
Cửu Thiên dựng trọng kiếm lên, cơ thể đón gió phình to.
Trong nháy mắt đã hóa thành một người khổng lồ trăm trượng. Như vậy không đủ, Cửu Thiên vẫn đang tiếp tục biến to.
Trọng kiếm Vô Phong trong tay, lần này không có hóa thành trường kiếm hỏa diệm nữa, mà biến thành một thanh kiếm âm dương khổng lồ.
Tư thái uy vũ, Lân Long Giáp phủ người, áo choàng Vân Lam cũng biến to theo, kêu phần phật trong gió.
Ngay lập tức, biểu cảm của Tô Mạn trở nên vô cùng khó coi.
Không sai, cô ta có thể cách không dùng khí thế bắt người. Nhưng nó phụ thuộc vào việc cô ta có bắt được người bị bắt không!
Cửu Thiên thay đổi như vậy, Tô Mạn lại muốn sử dụng khí thể áp chế hắn cũng ra vấn đề, càng đừng nói tới việc bắt hắn.
Lúc này, cơ thể của Cửu Thiên thật sự đúng như đầu đội trời, chân đạp đất.
Nếu Cuồng Kiếm Võ Tôn dạy cho hắn bộ công pháp này có thể nhìn thấy biểu hiện ngày hôm nay của Cửu Thiên, nhất định sẽ cười không ngừng. Bởi vì mức độ nắm rõ của Cửu Thiên về công pháp này, đã không kém Cuồng Kiếm Võ Tôn!
Cúi đầu, bóng dáng của Tô Mạn ở trong mắt của Cửu Thiên giống như một con sâu nhỏ.
Chẳng trách cường giả đều thích hình dung kẻ yếu thành con kiến, con sâu.
Có thể là có lúc nhìn trông thật sự là như vậy!
Cửu Thiên lần nữa nhấc chiếc kiếm âm dương khổng lồ của mình lên, sinh linh đại đạo, lực lượng âm dương, thế giới chi lực, canh khí và lực lượng ngũ hành thiên địa đều bắt đầu điên cuồng ngưng tụ ở trên kiếm của hắn.
Mưa lập tức ngừng lại, mây đen dường như cũng bị khí thế của Cửu Thiên tác động, bắt đầu ngưng tụ ra vô số xoáy nước. Mặt đất dưới chân đang run rẩy, tất cả lực lượng ở xung quanh bắt đầu điên cuồng lao về phía Cửu Thiên.
Tô Mạn không cam tâm lại thử khống chế Cửu Thiên lần nữa!
Nhưng cô ta phát hiện, đây căn bản trở thành một chuyện không thể làm được!
Bây giờ Cửu Thiên giống như chiến thần uy phong lẫm liệt.
Vô số người xem đang hoan hô, loại chiến đấu này, từ góc độ của người xem mà nói, mới gây nghiện.
Nhất là người bản địa của nước Kình Thiên thì càng hò hét điên cuồng.
Bởi vì Cửu Thiên của lúc này nhìn trông càng giống một cường giả thật sự của nước Kình Thiên.
“Thiên Địa Nhất Kiếm!”
Thanh thể động trời, kiếm phá thương khung.
Xuất kiếm, tất cả mọi thứ sụp đổ. Vô số căn nhà, lúc này bắt đầu nổ tan thành.
Cả thiên hạ, có thể cũng chỉ có Cửu Thiên, có thể làm được lực lượng ngưng tụ như này.
Nhiều lực lượng không liên quan lại cuồng bạo như này đều cưỡng chế ngưng tụ với nhau dưới tác dụng dung hợp của canh khí.
Sự hung tợn của kiếm quang, sự cường thịnh của kiếm quang, người đời hiếm thấy.
Một kiếm này của Cửu Thiên thật sự có uy thế diệt thành diệt quốc, uy thế khai thiên lập địa.
Sát chiêu như này, ai có thể cản!
Tô Mạn cưỡng chế chống đỡ thiên mệnh đạo. Lúc này cô ta đột nhiên phát hiện, cho dù cô ta có thiên mệnh đạo mạnh mẽ như này, khi đối đầu với Cửu Thiên thì vẫn cảm thấy sợ hãi.
Đây là sự chênh lệch cảnh giới thật sự.
Khí thế không sợ hãi!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất