"Đại quân thú hoang!" 

Ma Vực, phân đường 33, trong thôn Ma Nữ, tông chủ Lê Hi khẽ cười nói. 

Tông chủ Lê Hi cùng Đan Thánh quốc chủ, còn có Đông mập đang ngồi đối diện nhau thưởng trà. 

Trà sao, không phải trà ngon mà tông chủ Lê Hi mang từ nước Kình Thiên về. Những thứ đó cơ bản đều đã bị phá hủy ở nước Kình Thiên. 

Vào thời điểm sinh tử đào vong, làm sao một người tính toán tỉ mỉ như tông chủ Lê Hi lại có thể mang theo những thứ này để chạy trốn chứ? 

Trà mà ba người họ uống là trà được lấy từ bên trong Ma Vực Phân đường 33. 

Như long xà cuốn khúc, là thứ tốt mang theo mùi hương tự nhiên. 

Bỏ qua việc trà có ngon hay không thì việc những lá trà được các cô gái trẻ của thôn Ma Nữ tự tay hái trở về nhất định đáng giá ngàn vàng. 

Hơn nữa, lá trà thật sự có tác dụng chữa thương chữa bệnh, sau khi tông chủ Lê Hi uống loại trà này thì không còn ho khan thường xuyên như trước nữa. 

Cho nên, chỉ mất một ngày, tông chủ Lê Hi đã yêu thích lá trà ở nơi này. 

Nghe được tông chủ Lê Hi nói ra bốn chữ này, Đan Thánh quốc chủ cùng Đông mập đều trợn tròn mắt. 

"Đại quân thú hoang? Ông nói kẻ tiếp ứng chúng ta lại là thú hoang sao? Lê tông chủ, không phải ông đang nói đùa đấy chứ." 

Đan Thánh quốc chủ rõ ràng không tín nhiệm những con thú hoang. 

Lần trước, khi Cửu Thiên ở nước Đan Thánh còn lợi dụng thú hoang gài bẫy ông ta. Bảo ông ta có ấn tượng tốt với thú hoang mới là chuyện lạ đấy? 

Mặc dù Đông mập kinh ngạc, nhưng cũng không nói gì. 

Ngự Thú trai dựa vào thú hoang lập nghiệp, phải nói đòn sát thủ lớn nhất chính là thú hoang, Đông mập thật sự không có chút kinh ngạc nào. 

Nhưng thú hoang đạt trình độ nào mới có thể được gọi là đại quân chứ? 

Mặc dù Đông mập không hiểu rõ về Lê tông chủ, nhưng ông ta có thể nhìn ra, Lê tông chủ này làm việc thường thường ngoài dự đoán của mọi người. Nói năng rầm rộ như vậy, đại quân thú hoang trong lời nói của ông ta nhất định có chút không giống với trong ấn tượng của mình. 

Đông mập kiềm nén sự tò mò, không hỏi thêm câu nào nữa. 

Loại chuyện cơ mật này, người ta không muốn nói, tốt nhất cũng không cần đuổi theo truy hỏi. 

Tông chủ Lê Hi ngâm nga tiểu khúc, tỏ ra rất ung dung, thoải mái. 

Bên ngoài, trong thôn Ma Nữ. 

Một đám người tụ tập ở cửa thôn, gần 90% ma nữ trong thôn Ma Nữ đang bay trên không trung, mở to đôi mắt tò mò nhìn xung quanh. 

Một tấm gương sáng ngời dựng ở cửa thôn. Bên trong toàn bộ phân đường 33 có lẽ chỉ có một tấm gương có ánh sáng rực rỡ và uy lực như vậy, đó là gương Hạo Khí Trừ Ma. 

Đám người Cửu Thiên đứng ở bên cạnh gương Hạo Khí Trừ Ma, nhìn các đệ tử của Ngự Thú trai cùng với các cường giả không rời đi cùng đám người Bát Phương Tiền Thánh, mặt nở nụ cười, tinh thần phấn chấn. Nam Cung Lệ điều khiển gương Hạo Khí Trừ Ma, lớn tiếng nói: "Tất cả cường giả bị oán linh ma tu xâm nhập cũng đều đã tới đây! Tôi lập tức sẽ giúp các người diệt trừ tận gốc vấn đề, chúng ta có thể khôi phục lại trạng thái mạnh nhất của mình!" 

Đám đông bên dưới rất phấn khích, không ít người vỗ tay rất lớn. 

Nam Cung Lệ truyền sức mạnh vào gương Hạo Khí Trừ Ma, ánh sáng lập tức chiếu khắp đất đai, tất cả những người bị gương Hạo Khí Trừ Ma chiếu vào thì cũng có ít nhiều khói trắng bốc lên từ cơ thể. 

"Thoải mái! Bây giờ tôi cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái rồi. Chiếc gương này đúng là một thứ tốt!" 

"Trời ạ, trong cơ thể tôi còn có nhiều oán linh như vậy, tôi cảm thấy như toàn thân đều sắp bị đốt cháy rồi!" 

"Các ma nữ đều tránh ra đi. Ngàn vạn lần đừng để bị ánh sáng của gương chiếu trúng. Thu ma khí của các cô lại, cẩn thận các ngươi sẽ bị ánh sáng của gương trực tiếp giết chết đấy.” 

Đám người không ngừng gào thét. 

Trong số đó, Hàn Liên sư huynh dường như là người tích cực nhất, ôm Phục Thập Ngũ và những ma nữ khác lui sang một bên. 

Nhìn vẻ mặt của hắn ta là biết hắn ta ôm rất thoải mái rồi. Không còn cách nào khác, cho dù ai ôm mấy cô gái không mặc quần áo thì trong lòng cũng sẽ lớn tiếng gào lên: "Lại thoải mái một lần đi!" 

Biểu tình của Hàn Liên sư huynh tràn đầy say mê. Có lúc Cửu Thiên thật sự cảm thấy hắn ta không giống một người đang chạy thoát thân, phải trốn tránh ở chỗ này. 

Rõ ràng giống như một du khách vui vẻ du ngoạn tới đây. Cửu Thiên khẽ gật đầu một cái, nhưng cũng không nói gì. 

Dù sao Hàn Liên sư huynh chính là người như vậy, có muốn nói gì với hắn ta cũng đã muộn rồi. 

Trong tay nắm ba hạt châu, Cửu Thiên nhẹ nhàng xoay chuyển chúng. 

Ngón tay không cử động, lòng bàn tay cũng không nhúc nhích, chỉ là một luồng gió trong lòng bàn tay khiến ba hạt châu không ngừng xoay chuyển. 

Ba hạt châu này chia ra chính là Tử Linh Châu, Nguyên Lực Châu, cùng pháp châu Hư Vô của Cửu Thiên. 

Trong đó, Tử Linh Châu cùng Nguyên Lực Châu cũng có ánh sáng yếu ớt. Rất rõ ràng, Cửu Thiên đang trong giai đoạn thăm dò. 

Nhưng pháp châu Hư Vô lại vô cùng chói mắt, không phải do sức mạnh thúc giục của Cửu Thiên mà bởi vì hạt châu bên trong Hỏa Nguyên thánh nữ đang đóng góp chút sức lực cuối cùng của mình. 

Người phụ nữ độc ác này, cho dù sắp chết cũng không quên lừa gạt đám người Cửu Thiên. 

Cô ta biết rất rõ bên trong phủ đệ Hư Không của mình có cạm bẫy, có thể khiến những cao thủ như Nam Cung Lệ, Tả Tử Sâm cũng mê loạn, suýt nữa gần như phát điên, nhưng lại không nói gì. Đây rõ ràng là muốn đám người Cửu Thiên chết ở bên trong. 

Sau khi Cửu Thiên đi ra, đương nhiên cũng sẽ không khách khí với cô ta. 

Trực tiếp áp chế đến cực điểm, sau đó giao cho lão Cửu xử lý. 

Đường đường một tên võ tôn, trời sinh đã thuộc hỏa, là cường giả đứng hàng đường chủ ma tu, lúc này dưới sự trấn áp của lão Cửu lại chỉ có thể cống hiến hết sức mạnh của 

mình. 

Không chỉ như vậy, lão Cửu còn vừa làm vừa lớn tiếng nói: "Chủ nhân vĩ đại, người như thế này sinh ra đã thuộc hỏa, còn có thể được gọi là thánh nữ, rất có thể là chuyển kiếp 

của thần sứ, chỉ là ký ức ban đầu đã bị thất lạc từ lâu thôi. Ngài có thể mượn sức mạnh của cô ta để luyện hóa pháp châu Hư Vô, tranh thủ để pháp châu Hư Vô của ngài biến thành một viên đạo chi hỏa châu thật sự. Nói không chừng sau này cũng có thể trở thành một pháp châu cường đại như hỗn độn lục đạo châu vậy!" 

Cửu Thiên nghe vậy chỉ khẽ cười một tiếng, chỉ âm thầm cười với những ý tưởng không thực tế như vậy. 

Dù sao lão Cửu chỉ cần có thể trấn áp Hỏa Nguyên thánh nữ là được. Về phần để cho Hỏa Nguyên thánh nữ làm gì, Cửu Thiên căn bản cũng không thèm để ý. Nếu một ngày nào đó, Hỏa Nguyên thánh nữ không còn hữu dụng, hắn nhất định sẽ dùng một kiếm giết chết cô ta. 

"Hô hấp, thổ khí. Đạo ẩn trong cơ thể, khí hướng ra ngoài, đại đạo vào thiên địa, vô hỉ vô bi, tâm cảnh tự nhiên" 

Cửu Thiên nhẹ nhàng nhớ tới sự lãnh ngộ của đại đạo đối với hắn, sức mạnh trong cơ thể dâng trào, khí tức của Cửu Thiên cũng có chút không ổn định. 

Trên bầu trời, luôn có một đám mây đen bao trùm trên đỉnh đầu Cửu Thiên, cơ bản lúc này hắn đi đến đâu, đám mây đen đó đều sẽ theo hắn, chỉ cần ngày nào Cửu Thiên không áp chế được sức mạnh của mình thì nó khẳng định sẽ phát động công kích. 

Cửu Thiên đang nắm bắt từng giây phút để củng cố thực lực của mình. 

Hắn mới vừa đột phá đến Càn Khôn cảnh, lúc này còn cần một chút thời gian để làm quen với sức mạnh của chính mình. 

Nhưng vào lúc này, toàn bộ bầu trời đột nhiên tối sầm lại. 

eyJpdiI6Iks0bjdJemF6TzFCU1M0MHFzTXRTNWc9PSIsInZhbHVlIjoiZFJkVjhBcVl2b3BQc1wvdk5EY0JkaVNJcEdxRUdjSU5JcjFkT0F6dFwvXC8wQlE4eExvdENPdmFudjZwWlJwXC9vbDU3MHJYNXZZVXJ3a1lMSEFhb1h6NWxQNlgxVFkxdFwvVkZpNUpBbDhUK09CalliYVk1TEVJZk45Qyt2anY1WDI5NGJ6SnNvdmR0MEJ6ZnllUWxsTXNSY1BBOVwvMTJob3FXK1lUYUtRbzFEZFBZZ3RibXZVMDZPWVBqS1RZWHI3M3RrSVFFTHpmYTN2THJxdE4yditVTm1SbFZHTmthNVlKVUh4bmRtT1luVFduYnNWNXBPSm5hZHBHRVBNMzI5eE9EWSIsIm1hYyI6ImY2YjVjN2NiM2NkZmEwNjE5ZThkZmVhOTAyMGVhMzAwZGM1ZDM0NTczZWFjYTFiNzA2YzM2OGM0YjRhYjg4ZDkifQ==
eyJpdiI6IndhM3cwUkVrQVh5c0x1a3ZZVEhTbHc9PSIsInZhbHVlIjoid3YwOXNjVCthQWI5TU9ONUl1ZnZBQzFMWU1hM1hwem1raVFUQkYzaGMxTUNLNlhKZ0QrYU5mdklkRzdSQmljUU50U0V2MmpqMStzTnloNTVKRGdMNjh5bXpmZ0ZzSUxPbU5raUhvaW5mR2QxY01IWGpkVmFSSWNJeDJidjNZVlU4NGVhNExiSHJ3NFhmU1ROTGRrRFk4XC9IXC9RWDV2WVhxTUZ0YnpLaU8rR05NRlpKazZHZVhueDRENmZOaUVWZENSUENoR2tJSDBpZGU4XC9mUG00UFJhc0V4SnBKREUzVk1VVFVkdEZRUU9qaFpER2lEWGpadG85NFlGbFFhSDMxOSIsIm1hYyI6IjQ2MGQ4YzQ4ZWE3MjdiZDNjODYyYTE5OGQ5NmQ0NWRjZWYxN2U3NGVlZWIxYjhmYTVmMjRhZTQ5NDEyOTYyYjEifQ==

Đám người Nhậm Ngữ quay đầu nhìn lại, chỉ liếc mắt nhìn, sau đó lắc đầu nói: "Đáng chết, đám ma tu lại đuổi theo tới rồi."

Ads
';
Advertisement
x