Động tác đồng loạt như này, thật sự dọa Cửu Thiên giật mình. 

Chuyện này là sao? 

Những sứ giả này thật sự giống như người phàm nhìn thấy thần linh, dáng vẻ chân thành đó, Cửu Thiên nhìn mà cũng có chút không hiểu. 

Lẽ nào bọn họ đều là những đàn em mà Cửu Tiêu môn năm đó che chở ư? 

Lần trước Cửu Thiên nhìn thấy có người nhìn thấy nhẫn của hắn thì quỳ, vẫn là ở nước Võ Đỉnh, khi nhìn thấy cao thủ của Lôi Quang phái. 

Nhưng những sứ giả này đều đại diện cho các nước của Bắc Cương! 

Sao bọn họ lại có quan hệ đặc biệt với Cửu Tiêu môn? 

Cửu Thiên hoàn toàn không hiểu, nhưng hắn vẫn vội vàng nói: “Tất cả đứng lên đi!” 

Các vị sứ giả đứng dậy, lúc này ông lão thật sự không dám ngẩng đầu lên. 

Dường như chỉ cần liếc nhìn mặt của Cửu Thiên, ông ta sẽ bị mùa. 

“Cửu Tiêu tông chủ tại thượng, cho chúng tôi quỳ thêm ba lần!” 

Ông lão lớn giọng nói, nói xong thì lại muốn quỳ. 

Cửu Thiên vội vàng ngăn bọn họ lại, nói: “Đừng quỳ nữa. Các người bị sao thế, tại sao kích động như vậy. Lẽ nào các người cũng có quan hệ gì với Cửu Tiêu môn ư?” Các vị sứ giả bỗng lớn giọng đáp: “Vạn quốc ở Bắc Cương, có ai không chịu ơn của Cửu Tiêu môn 

Cửu Thiên há miệng, không nói được một câu nào. 

Lê Hi tông chủ ở bên cạnh cười vui vẻ, xua tay nói: "Được rồi, được rồi. Các vị có thể đi xuống nghỉ ngơi rồi. Chuyện liên minh, các vị đợi sau khi về nước, từ từ thương lượng với quốc chủ của các người. Nếu nguyện ý, Cửu võ tôn và tôi đều rất hoan nghênh. Tới lúc đó, tới Đông Giới tìm chúng tôi là được. 

Các vị sứ giả lần nữa cúi người đáp ứng, cúi người lùi ra khỏi đại điện nghị sự. 

Đợi sau khi những sứ giả này đi, lúc này Cửu Thiên mới vội vàng hỏi Lê Hi tông chủ. “Rốt cuộc là sao? Tại sao bọn họ tôn kính Cửu Tiêu môn như vậy?” 

Lê Hi tông chủ cười ha ha nói: “Cậu là tông chủ của Cửu Tiêu môn, vậy mà không biết quá khứ huy hoàng của Cửu Tiêu môn à? Cái này tôi không có cách nào giải thích rõ cho cậu được. Cậu vẫn là đi hỏi trưởng bối sư môn của cậu ấy. Cửu Thiên, cố gắng nghỉ ngơi. Ngày mai, chúng ta có thể xuất phát, rời khỏi nước Phượng Vân, đi tới Đông Giới. Cửu Thiên kinh ngạc nói: “Ngày mai ư? Lẽ nào không tiếp tục đàm phán với những sứ giả này nữa sao? Lê tông chủ, ông không phải là định liên minh với các nước khác ư?” 

Lê Hi tông chủ cười rất ẩn ý, nói: “Phải. Tôi không phải đã làm xong rồi hay sao? Đợi bọn họ về tới nước của mình, khuếch tán toàn bộ tin tức mà bọn họ nghe được thấy được, cùng với thân phận của cậu, lực lượng cậu nắm trong tay... ra ngoài. Cả Bắc Cương, không, nên nói là cả thiên hạ đều sẽ bị cậu khuấy động. Sau đó, chúng ta chỉ đợi tia lửa tí ti đốt cả cánh rừng là được. Hơn nữa, cậu cũng nghe thấy rồi, đám người Bát Phương Tiền Thánh cũng bắt đầu tìm các nước khác để liên minh. Nhân phẩm của bọn họ không ra sao, động tác vẫn khá nhanh. Chúng ta phải nắm chắc thời gian rời đi, nếu không sẽ có rắc rối!” 

Lê Hi tông chủ dứt lời thì ngồi xe lăn nhanh chóng rời đi. 

Trong cả đại điện chỉ còn lại một mình Cửu Thiên. 

Cửu Thiên đưa tay túm tóc của mình, nhíu mày nói: “Chỉ đơn giản vậy sao? Tại sao chuyện phức tạp như này, vào tay của Lê tông chủ thì trở nên rất đơn giản vậy. Haizz, trình độ vẫn không đủ!” 

Khẽ lắc đầu, Cửu Thiên cũng đứng dậy rời đi. 

Hắn phải đi tìm một người, hỏi năm đó rốt cuộc Cửu Tiêu môn đã làm gì. Vậy mà khiến người của nhiều nước ở Bắc Cương đều tôn kính Cửu Tiêu môn như thế. 

Mà bây giờ, người có thể giải đáp câu hỏi này của hắn, e rằng cũng chỉ có một người. 

Đó chính là Đông mập của Thần Hoàng nhất mạch! 

Ở một bên khác, sứ giả của những nước này ra khỏi đại điện thì dưới sự dẫn dắt của con cháu Ngự Thú trai, đi tới một căn nhà cây rộng lớn. 

Nói thật, nhà cây này không quá đẹp. Kiến trúc xung quanh, hoa văn, đồ án hình phượng và nóc nhà quấn đầy dây leo xanh, nhìn trông giống như một căn nhà dân bình thường của nước khác. 

So với kiến trúc của các nước khác, nước Phượng Vân quả thật quá nghèo, trong phòng không có dụng cụ cao cấp gì cả. Hoặc nói, những chiếc bàn ghế có chút hoa văn này chính là đồ cao cấp nhất của nước Phượng Vân. 

Tất cả đều là bàn ghế bằng gỗ và chiếc giường cứng trải cành liễu mềm, nhưng đây là nơi rất không tệ ở trong nước Phượng Vân rồi. 

Đổi lại lúc khác, nếu có người kêu những sứ giả này ngủ trên giường cứng, bọn họ chắc chắn sẽ nổi giận tại chỗ. 

Cho dù là nước nhỏ như nước Võ Đỉnh, đại thần trong nước, đãi ngộ cũng tốt hơn không biết bao nhiêu lần so với quốc chủ trong nước Phượng Vân. Tùy ý lấy ra một căn nhà, có thể sống thoải mái hơn quốc chủ của nơi này. 

Nhưng bây giờ, những sứ giả này đã không rảnh để ý những vật ngoài thân này. 

Bọn họ vây lại, không ngừng thảo luận chuyện vừa xảy ra, trao đổi ý kiến của mình. 

“Cực Hạn Võ Tôn – Cửu Thiên, danh bất hư truyền, tôi thấy sau này nhất định là rồng trong biển người. Chúa cứu thế mà cậu ta nói phét, cũng chưa chắc không phải thật” 

“Nếu Cửu Thiên thật sự đã giết Long Đồ ma vương, vậy Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh chẳng phải quá vô dụng hay sao. Cùng chạy trốn từ trong nước Kình Thiên, một người nhếch nhác như chó nhà có tang. Người còn lại không những đơn giản dễ dàng, còn có thể quay ngược giết được một ma vương. Cái này ai mạnh ai yếu, thật sự quá rõ.” 

“Ý của hai vị là kết minh với đám người Cửu Thiên ư? Các người định quay về khuyên quốc chủ của các người đúng không?” 

“Khuyên thì không cần, nói thật là được. Nói chi tiết toàn bộ những cái chúng tôi đã nhìn thấy. Còn bệ hạ đưa ra quyết định như nào, nó là do bệ hạ!” 

“Có lý!” 

Một đám người liên tục gật đầu, rõ ràng trong lòng đều có tính toán. 

Lúc này, Cửu Thiên ở trong lòng bọn họ đã có địa vị giống như Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh. 

Thậm chí, bọn họ càng nghiêng về phía Cửu Thiên hơn một chút. 

Chỉ là do thân phận của bọn họ, chẳng qua chỉ là một sứ giả, vậy nên không thể tự quyết định, cũng không thể quấy nhiễu bắt thánh nghe. 

Vậy nên bọn họ định nói thật, nhìn thấy cái gì thì nói cái đó. 

Sau khi một đám người thảo luận xong thì vội vàng nhanh chóng rời đi. 

Bọn họ thậm chí không nguyện ý ở thêm chút thời gian nào ở nước Phượng Vân. 

Tất cả lũ lượt tìm con cháu của Ngự Thú trai, yêu cầu sóc chuột không gian dẫn bọn họ quay về. 

Mà những cái này, Lê tông chủ sớm đã sắp xếp thỏa đáng, chỉ đợi bọn họ đề xuất thì lập tức đưa bọn họ rời đi. 

Có thể tưởng tượng, đợi sau khi bọn họ quay về, sau khi lan truyền chuyện Cửu Thiên đánh tan trụ triệt địa, là tông chủ của Cửu Tiêu môn... ra ngoài thì sẽ tạo ra ảnh hưởng lớn cỡ nào đối với cả thiên hạ. 

eyJpdiI6Img2WXJZU0NyWXR6N1dWd1lCdjNOZEE9PSIsInZhbHVlIjoiVm9MN2lkMlN2N0RCT2hRT1FMRk0yVHY3ZDZuUU9WNGZodFpiSFwvNlFqSVVIMmZqNjRWZG5HSmxENk5kTXpcL1VQQlRRakFqbVZLK3pjbFk3VGxKVVwvd1c4MGM4RWt5NnMzWTlicE1nMDdvSEVLNmttQU9lM2V3QnRRc21LZ0tBbUJNalRCZWpaOXhSVmFcL2JjTmtBem5LVldEb1wvNENoTVlLUW42dDk4RXZWeXZRcE00djFvd1Y0V2F4REU4TFJCV2Vqb1BKWVBcLzlcL2N6MGM5ZVRhczlJeWhDd3BWQ1wvMHpyWllDaDBsN1pXVEViQUJ4Z2hvS3lEMUE0V3l3R2ZqUDR1RTl3K3Y5Y1lVeEYwamRpY1JQYkdnWDZqZjR1bjhKZ1FOZnh6WHU5aUJEcE9cL08wY2dySjUwcjFzaFFRZWJMRjB0N2NUUlhlOElleVkrXC82aDlObFFwS3l0U0FGR3l4Mkpad0F0R09xNHk3RnJiYXg0VGtZMWV3Q04yYW83a1NDaE1wYnBmMlwvbkJOcCtDQm1xaWJoNXF6WmhqVlVadzk1eWdCZHhJckd0RVh3MUorZjhWa0ZlN3lmdThHUHJnaVh6N0JSdmFWUDNGTGJWdlRqN2UzM1pBbnRsbGtGeEFOcDlQaUdySXluZlwvYlZJWFZ2eHVaK1wvZ1REeURKemxZTTlMIiwibWFjIjoiY2Q4Nzc4ZDI0ZmE1YTJmMDc4OTI1YjNkNWY4ZmRjOGNlMjNjNDNlOWU2YWE4YTE0ZDBmNzRiZTNiNWQzNzgxYyJ9
eyJpdiI6IlRhZm5weTdJejdIUm0weTRvT2pCT1E9PSIsInZhbHVlIjoiOWhPUWluVVJTUTJUU3ZoUGdUMUpqXC9uMEc0SFI2ZHZrWXJyWDdXWnJnR0U3SnJPTE5JMUdMVDJBdmlvcVVITk8zRjBYUXd6elQ0NFJoMTM3NXlXQ3VGdWF6TEkxVjFUT2V5V05iNTdpYUtsbWU0RUlWYkhhWDdkNEw4d1Y3VVN2cEFNSFgya2IxNXJPQ0dCWEt0OXhyQT09IiwibWFjIjoiM2RmZGI2ODlkOTYwZTg2NTM3OWQ5YWE1ZDZmZjMxNmIxZTZjNzg1NjlkMDJmMDBiMjcwNDFiYThkMDIwZTUzZiJ9

Danh hiệu Cực Hạn Võ Tôn của Cửu Thiên, chính thức truyền khắp thiên hạ.

Ads
';
Advertisement
x