A Vân, Nha Đầu gật đầu hiểu ý. 

Thậm chí Lương Long mà A Vân ôm cũng khẽ gật đầu, cũng không biết thật sự nghe hiểu hay là gật theo nữa. 

Quốc chủ của nước Trạch khế phất tay với Cung lão, Cung lão gật đầu hiểu ý, nói: “Các vị quốc chủ, chuyện này cũng không phải trong chốc lát thì có thể quyết định, không bằng ngày mai thương nghị tiếp được không?” 

Các quốc chủ khác dường như vẫn nể mặt Cung lão vài phần, tất cả đều im miệng. 

Thất Võ quốc chủ nói: “Chuyện này có thể bàn bạc thêm, nhưng chúng tôi từ xa tới, có thể để chúng tôi gặp minh chủ không. Quốc chủ nước Trạch, minh chủ chắc tới từ lâu rồi nhỉ?” 

Mí mắt của quốc chủ nước Trạch giật giật, trầm ngâm một lúc, nói: “Minh chủ quả thật đã tới, nhưng dạo gần đây đều đang bế quan. Nói là đợi sau khi tất cả các quốc chủ tới đủ thì sẽ đi ra chủ trì đại lễ liên minh, các vị quốc chủ chớ nóng vội, kiên nhẫn vài ngày là được.” 

Các quốc chủ khác lũ lượt gật đầu, bế quan của minh chủ đương nhiên không thể làm phiền. 

Bây giờ Liên minh Nam Quốc bọn họ chủ yếu là dựa vào minh chủ chống đỡ, điều bọn họ hy vọng nhất đương nhiên là thực lực của minh chủ càng mạnh càng tốt. 

Cửu Thiên ở bên cạnh khẽ hỏi: “Minh chủ ư? Xin hỏi một chút, minh chủ của Liên minh Nam Quốc là ai?” 

Đường Hiểu Đồng quay đầu qua, đánh giá Cửu Thiên từ trên xuống dưới vài lượt, nói: “Anh thật sự là tới gia nhập Liên minh Nam Quốc ư? Ngay cả minh chủ của Liên minh Nam Quốc cũng không biết” 

Cửu Thiên cười nói: “Quả thật có hơi thiển cận, mong cô Đường chỉ giáo. 

Đường Hiểu Đồng đắc ý nói: “Minh chủ của Liên minh Nam Quốc tên là Ngôn Chân, mọi người gọi là Chân Thánh. Xuất thân từ nước Thương Thủy – nước nhỏ của Nam Vực, 

từng tham gia đại chiến trừ ma năm đó, coi như là nhân vật cùng thế hệ với ông tổ của tôi và ông Hoàn Vũ Thiên Thánh. Tu vi của ông ta cũng bình thường, dựa theo cách nói của ông tổ tôi, miễn cưỡng tính là cường giả đỉnh phong. Chỉ là không thích tranh đấu, cả người nói tư tưởng cái gì mà không có tranh đấu thì không có chém giết, còn mở một thư viện gì đó, để luyện khí sĩ và võ giả đều tới học tâm pháp vô vi của ông ta. Hừ, không đánh nhau, không tranh đấu, còn tính gì là võ giả luyện khí sĩ, còn tu luyện cái quái gì. Đầu óc của lão già đó có vấn đề!” 

Đường Hiểu Đồng trợn ngược mắt, hai tay xòe ra một cách khoa trương, tỏ ý khinh thường đối với Chân Thánh. 

Cửu Thiên nghe thì hai mắt sáng lên, nghe thì thấy Chân Thánh này hình như còn là một người có trí tuệ lớn. 

Người có thể sống từ đại chiến trừ ma tới bây giờ đều là cường giả trong cường giả. 

Người này ngay cả người kiêu ngạo tới cực điểm như Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh cũng công nhận ông ta có thể đứng trong hàng ngũ cường giả đỉnh phong. 

Đủ để chứng tỏ, thực lực chắc chắn không thể coi thường. 

Cửu Thiên cười nói: “Nếu có cơ hội, tôi muốn gặp vị Chân Thánh này” 

Đường Hiểu Đồng nhếch miệng nói: “Anh sẽ gặp được. Đợi tới khi người ta bế quan ra ngoài là được. Có điều ông ta bế quan có tác dụng gì chứ? Đâu phải là tranh đấu với người khác, thực lực mạnh nữa, không phải chỉ có thể tự mình nhìn hay sao?” 

Cửu Thiên khẽ mỉm cười, nhưng không phản bác. 

Hắn sớm đã qua độ tuổi thích sửa sai lầm của người khác. Lý giải của mỗi người là khác nhau, Đường Hiểu Đồng cho rằng lực lượng là phải lấy ra dùng. Mà Cửu Thiên lại cảm thấy lực lượng chỉ dùng để phòng thân như vị Chân Thánh này cũng không sai. Thái độ về tu vi khác nhau mà thôi! 

Tiếp theo, các vị quốc chủ của Liên minh Nam Quốc bắt đầu thảo luận một vài chuyện linh tinh. 

Ví dụ các nước phải bỏ ra bao nhiêu thực lực, bao nhiêu cường giả cung cấp cho liên minh điều động. Tình hình hiện nay của các nước như nào, có cần chỉ viện không... 

Trong lúc đó, các vị quốc chủ của Liên minh Nam Quốc lần nữa nhắc tới chuyện liên quan tới đám người Bát Phương Tiền Thánh. 

Cửu Thiên nghe một lúc cũng hiểu đại khái. Phỏng chừng là Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh vẫn đang gây áp lực đối với Liên minh Nam Quốc, yêu cầu bọn họ nghe theo điều động của Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh. 

Nhưng những quốc chủ của Liên minh Nam Quốc này thật sự không có thiện cảm gì với Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh, người của hai bên có cọ xát với nhau. 

Trong đó Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh đã mấy lần dẫn người khiêu khích gây sự. Nhưng đều bị Liên minh Nam Quốc chặn lại. 

Quan hệ của hai bên thật sự không tốt lắm nhưng vẫn may hai bên đều khá khắc chế. Không có vì vậy mà có thể thật sự đánh nhau to. Nếu không thật sự sẽ để ma tu xem trò 

cười. 

Những chuyện này, đám người quốc chủ của nước Trạch đang nói, Đường Hiểu Đồng và Cửu Thiên đang nghe. 

Đường Hiểu Đồng thậm chí mấy lần muốn đứng dậy phản bác cách nói của những quốc chủ này, nhưng chuyện người ta nói đều đưa ra bằng chứng, rõ sự thật. Đường Hiểu Đồng cho dù đứng lên cũng không biết nên nói gì. 

Nhưng dù sao cô ta sẽ không tin, Bát Phương Tiền Trang thật sự tệ hại giống như trong lời đám người quốc chủ của nước Trạch nói. 

Nghe thì thấy căn bản không khác gì ma tu. Cũng chỉ là có thêm cái vỏ ngoài chính nghĩa hơn ma tu mà thôi. 

Trong lòng Cửu Thiên lại có vài suy nghĩ, hiện nay Liên minh Nam Quốc đang ở đầu sóng ngọn gió, ma tu muốn đối phó bọn họ, đám người Bát Phương Tiền Thánh cũng muốn đối phó bọn họ. 

Có thể nói, cuộc sống của Liên minh Nam Quốc chắc là mỗi ngày đều không sống quá tốt. 

Quả thật giống như lời quốc chủ của nước Trạch nói, nên sớm có dự tính, nương nhờ thế lực khác. 

Điều đơn giản nhất đương nhiên là đi theo đám người Bát Phương Tiền Thánh. Nam Vực hoàn toàn do Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh thống lĩnh, đồng tâm 

hiệp lực, cùng đối kháng ma tu. 

Nhưng suy nghĩ đơn giản này lại không thể được thông qua. Bởi vì những quốc chủ này dường như đều thấy cách nhìn của Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh sêm sêm như ma tu. 

Vậy thì Cửu Thiên nghĩ, có phải có thể lôi kéo Liên minh Nam Quốc tới Đông Giới hay không? 

Tuy khoảng cách giữa Liên minh Nam Quốc và Đông Giới không chỉ xa một chút. Nhưng điều này không đại biểu không thể liên minh! 

Chỉ cần Đông Giới cho ủng hộ, Liên minh Nam Quốc có thể phối hợp với hành động của Đông Giới. Vậy thì khiến Liên minh Nam Quốc gia nhập vào thế lực của Đông Giới bọn họ, rất có khả năng. 

Đông Giới có thêm sự ủng hộ của Liên minh Nam Quốc, đồng nghĩa có thêm một cánh tay, thời khắc mấu chốt có thể có tác dụng lớn. 

Liên minh Nam Quốc nương nhờ Đông Giới, cũng có thể yên ổn không ít. Có thêm một chi viện lớn như vậy, Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh chắc chắn càng không dám động vào, chỉ có thể hòa giải với bọn họ! 

Cửu Thiên càng nghĩ càng cảm thấy suy nghĩ này không tệ, hắn quyết định tạm thời không vội quay về, trước tiên gặp được minh chủ của Liên minh Nam Quốc rồi tính. 

Các vị quốc chủ thương nghị mấy canh giờ thì mới kết thúc. 

Quốc chủ của nước Trạch đứng dậy vỗ tay nói: “Các vị quốc chủ, mời. Nghỉ ngơi sớm, ngày mai tiếp tục!” 

Các vị quốc chủ gật đầu thân thiện, lũ lượt rời đi. 

Cửu Thiên cũng đi theo Đường Hiểu Đồng đi tới trắc điện của hoàng cung, hắn vẫn đang suy nghĩ khả năng hai nhà hợp tác. 

Nhưng vào lúc này, bỗng có một bóng người chặn ở trước mặt Cửu Thiên. 

Tóc bạc quét đất, không phải ai khác, chính là Cung lão. 

Trên mặt nở nụ cười, Cung lão nói: “Chàng trai trẻ, lão phu muốn mời cậu uống một ly được không?” 

Nha Đầu và A Vân kéo áo của Cửu Thiên, lắc đầu liên tục. 

eyJpdiI6Ik9MUkc1TkxFS1dVcklqTFVTa1JYZUE9PSIsInZhbHVlIjoib0g3WEwyS20rZUt0S3BOUFRCYzZNQkZCOCtVMEZvUnY0ZXZEcVdPdldGcUZXYWVUdElhRjJta1pIa29iZmJDamdYZEUrRmN4dmM2NDBzRHBrWFNJZ081WHN4T2RKaUxNR3JoTEdLQTFRc21MQzIzTzZkQ0YwSXM4cmdhbWswcW53YThESzlTSlhkSElydXd1dk9GcXhxK0tIYWhydWhHRXhENGdXeWJFOTgrYlFCeTY0WGJSazhWU2VISEJHem9pZUthWWM2cHBGZGVyejVuNG9UaXRzQUJta1NpQ0RqTEV5T3NJVk1YeGhPND0iLCJtYWMiOiI0YmU5MGQ1MjM3NmJlZmM0NTliZTBlNjdlYmU3ODBjZTc1NDI1NzkyNGRlNzZjYmE2YjhlYmNhZGY3YWI1ODNmIn0=
eyJpdiI6Ikk1S0d0cEVwRU14SUdHUzNKUmc3VkE9PSIsInZhbHVlIjoiTlNvVFBSdmV4OGJleHpPSWhHeVQzOUtISW1kbUJ6RGQ0dk9kek9WNWd1S3ZCRWFUSFRTeXZ3MWJXWmRlTXQ3Rlk4SVFNVExTTVB4emJRdFR0TjNCT3hJeXhZcGR0VExpUjNXZTdGUXJDNFZOajB1K3l6RUdJUWM1RHZcL3N3ZHNwY1NzdlRwY0lvYitXUHVHUkMyeFwvN3VubzIzUzBpNnBsWFYwWVFMQlwvWTZNZmlQbDBZV2F2UGJJaUYxcEIxeEpZV0ZEWkswd01HcWNObUc2RExDSEg0OWxHcmFzbUxwVFwvZkdCNEIrNk9TREpjMFpNZVdZQnY3b1RxcjhsdDhhbjJqVlh4c3BuSWtKeHM0KzlYcjhCMmR4Vnd3MExDdUlHMk8zTE1uYWpkbFlmQ0R0Wm41Q3Y0UW1Ua0F3dkNWVURQOWZDOUNoczROQmtidnFxZXZXeDdlT1wvVU95QkRSbmNYRHlMVVY0dm1IZUVZYU1hYllOV0dRMDFNdk14YUpaajZYM0ZNRHcrV3dPK1RXS0h0UlREanZBPT0iLCJtYWMiOiJkOTc3OGU4ZjZhNzRjZGM1YzUyMzM5OWQ0NWRhYzQ0NTg4M2ZiMGY5ODZmYjA2ZDgwMmI1NmI3YTFhNjZkM2IyIn0=

Cung lão cười nói: “Đương nhiên không thành vấn đề, rất tốt!”

Ads
';
Advertisement
x