Cốt dực sải cánh, bay lượn trên bầu trời. 

Cửu Thiên ngồi trên đầu rồng, nhìn về phía vết nứt, đi thẳng về phía trước. 

Cốt dực long bay không nhanh, ít nhất chậm hơn rất nhiều so với tưởng tượng của Cửu Thiên. 

Có thể do ngồi thuyền hư không quá nhiều, cũng có thể là bây giờ thị lực của hắn quá tốt, chỉ một ánh mắt đã có thể nhìn được rất xa. Vậy nên, ngồi trên lưng cốt dực ma long, Cửu Thiên cảm thấy không khác gì ngồi trên lưng rùa. 

Trên thực tế, chỉ bay một hai ngày, vết nứt kia đã hiện rõ ở phía xa. 

“Cửu Thiên! Vết thương của cậu đã đỡ hơn chút nào chưa?" 

Huyễn Tầm ngồi bên cạnh Cửu Thiên, quan tâm hỏi. 

Gió mạnh điên cuồng gào thét, khiến áo choàng của Huyễn Tầm tung bay như một lá cờ. 

Cửu Thiên cười nói: “Không nói đến những thứ khác, năng lực trị thương cũng được. Bọ Cạp rất lợi hại, nhưng so với Ám Nguyên thánh nữ còn kém hơn nhiều. Sự lợi hại của 

ông ta nằm ở chất độc bẩm sinh. Đạo chi lực cộng thêm chất độc bẩm sinh, quả thật rất mạnh. Chỉ tiếc là, bây giờ cơ thể của tôi cũng không phải là cơ thể ban đầu. Khả năng kháng độc vẫn rất lợi hại!” 

Nói xong, hơi thở trên người Cửu Thiên lập tức biến đổi. 

Huyễn Tầm có thể cảm nhận được rõ ràng thần hồn chi lực ấm áp, sưởi ấm cô ta, mang lại cho cô ta một cảm giác vô cùng thân thiết. 

Cửu Thiên cũng đột nhiên cảm nhận được thần hồn của Huyễn Tầm ở trước mặt hắn giống như không bố trí phòng vệ. 

Thần hồn chi lực của hắn vừa được phóng ra, đã tiếp xúc với thần hồn của Huyễn Tầm. 

Trong mắt Huyễn Tầm lập tức hiện lên sự say mê. 

Sự tiếp xúc giữa thần hồn và thần hồn, có những lúc, còn thân mật hơn tiếp xúc cơ thể. 

Bây giờ, thần hồn chi lực của Cửu Thiên đã mạnh đến mức có thể khống chế được thần hồn của người khác, nhưng Cửu Thiên chưa từng làm như vậy. 

Bây giờ thần hồn của Huyễn Tầm bộc lộ trước mặt hắn như thế này, Cửu Thiên rất tò mò, thử lấy thần hồn của mình khẽ chạm vào. 

Huyễn Tầm lập tức kêu lên một tiếng. 

Cửu Thiên lập tức thu tất cả thần hồn chi lực của mình lại. 

Hàn Liên sư huynh và những người khác ở xung quanh cũng quay đầu nhìn, vẻ mặt kỳ quái nhìn Cửu Thiên và Huyễn Tầm. 

Cửu Thiên mấp máy môi, đang định nói gì đó. 

Hàn Liên sư huynh lại cười nói: “Không cần giải thích. Đều là đàn ông, ta là sư huynh của đệ có thể không hiểu sao. Hai người tiếp tục đi!” 

Được rồi, hắn ta đã nói như vậy, Cửu Thiên thật sự không cần giải thích nữa. Bởi vì đám người này, ngoài A Vân và Mục Khả, những người khác đều nở nụ cười dung tục. 

Cửu Thiên không thèm quan tâm đến bọn họ nữa. 

“Ngại quá, tôi không cố ý” 

Cửu Thiên nói. 

Khuôn mặt Huyễn Tầm đỏ đến mức sắp nhỏ ra máu, nhỏ giọng nói: “Không sao!” 

Huyễn Tầm đứng dậy, đi sang bên cạnh, không nói gì nữa. 

Cửu Thiên không hiểu, gãi đầu, cũng không hiểu tại sao lại như vậy. 

Đương nhiên hắn không biết, lúc nãy hắn đã khiến Huyễn Tầm suýt nữa dễ chịu đến mức muốn bay lên. Thần hồn của Cửu Thiên vô cùng trong sáng, hắn ta khẽ chạm vào, lại vô tình nâng thần hồn của Huyễn Tầm lên. Bây giờ cả người Huyễn Tầm vẫn trong trạng thái hưng phấn vô hạn. 

Là một cô gái, lúc này cô ta thật sự sắp không khống chế được bản thân mình nữa rồi. Nhanh chóng rời đi mới là sự lựa chọn chính xác. 

Hàn Liên sư huynh và những người khác cũng nhìn thấy khuôn mặt hồng hào của Huyễn Tầm. Nhưng bọn họ không biết đây là do hưng phấn, chỉ nghĩ Cửu Thiên làm chuyện gì không đúng, khiến người ta ngượng ngùng như vậy. 

Phong Tuất Kiệt đi đến bên cạnh Cửu Thiên, cười nói: “Cửu tông chủ, anh làm như vậy không tốt đâu. 

Cửu Thiên xòe hai tay ra, bày tỏ bản thân mình thật sự không làm gì cả. 

Phong Tuấn Kiệt cũng không thèm để tâm đến thái độ rõ ràng đã làm nhưng có chết cũng không thừa nhận này của Cửu Thiên, ngồi xuống bên cạnh Cửu Thiên, lấy túi rượu ra, đưa cho Cửu Thiên, nói: “Nhiệm vụ lần này không đơn giản. Cửu Thiên huynh, không được xem thường” 

Cửu Thiên nghe ra được ý tứ trong lời nói của Phong Tuấn Kiệt, nhỏ giọng nói: “Anh đã nhìn ra cái gì?” 

Phong Tuấn Kiệt nói: “Không có, nhưng nhớ đến một lời đồn. Lời đồn mà Cửu Tiêu môn đã từng ghi chép lại” 

Cửu Thiên khẽ nói: “Lời đồn gì? Giống với chuyện mà Mục Khả nói sao?” 

Phong Tuấn Kiệt nói: “Có phần giống nhau. Nghe Mục Khả nói tôi mới nhớ ra. Vật thần linh mà cô ta nói, có lẽ chỉ thần khu!” 

Cửu Thiên sững sờ, nói: “Thần khu, anh đang nói đùa đúng không. Cơ thể của thần linh?” 

Phong Tuấn Kiệt gật đầu nói: “Đúng vậy, tôi không nói đùa. Lời đồn chính là như vậy. Chúng thần chết, vạn vật bắt đầu lại, từ đó trật tự không còn do ông trời quyết định nữa. 

Cửu Thiên cười nói: “Tôi đã từng nghe qua câu này, ca dao đúng không. Quê nhà tôi ở nước Võ Đỉnh cũng từng hát” 

Phong Tuấn Kiệt nói tiếp: “Đúng, là ca dao. Nhưng phía sau vẫn còn, thân phi thân, vật phi vật, sẽ có lúc con người sẽ thắng được ông trời, mạt đạo luân hồi nhật” 

Cửu Thiên lắc đầu nói: “Chưa từng nghe qua câu này. Có ý nghĩa đặc biệt gì sao?” 

Phong Tuấn Kiệt nói: “Có, đại trưởng lão đã từng nói, câu này chỉ sớm muộn gì cũng có một ngày thần linh sẽ quay trở lại. Những lời ca dao này trước đây đều được các vị thần hát. Bọn họ tin, hoặc là thần linh sẽ quay trở lại, hoặc có người trở thành thần linh mới. Cuối cùng tất cả quay về như lúc trước. 

Cửu Thiên cười nói: “Mấy câu đồng dao thôi mà. Cho dù các vị thần đã từng hát cũng không sao. Nhưng cơ thể thần linh mà anh nói, tôi cảm thấy không có khả năng, thần linh không phải đều đã chết trên chiến trường dị lạc sao?” 

Phong Tuấn Kiệt lắc đầu nói: “Có một người không phải, chính là chủ của hỗn độn lúc đó. Nghe nói cơ thể của ông ta đã bị thần sứ cướp đi. Sau đó bị chia thành năm phần. Anh đoán xem là cái gì?” 

Nghe thấy từ năm, Cửu Thiên đột nhiên cảm thấy có chút không đúng. 

Hắn mơ hồn đoán được một vài thứ, lẩm bẩm nói: “Thứ anh nói đến không phải là.... 

Phong Tuấn Kiệt nói: “Đúng vậy, tông chủ đại nhân của tôi, tôi có chút nghi ngờ, thứ ở đây, có lẽ là vật cuối cùng trong năm thánh vật, Thiên Ma Thân!” 

Cửu Thiên vô cùng kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào Phong Tuấn Kiệt nói: “Thiên Ma Thân, không phải đã bị Phong Thiên tìm thấy sao? Đợi đã, không đúng, thứ Phong Thiên tìm thấy không phải là Thiên Ma Thân trong truyền thuyết, thứ hắn ta tìm thấy là... 

Cuối cùng Cửu Thiên cũng phản ứng lại. 

eyJpdiI6InpzVElia0FpU3BCTnAzVXB3QUJaaEE9PSIsInZhbHVlIjoidm42a1J2VUJSSHhsaHhVTFBwbHBMazFueUhSOFN0SHVBQmRxanVoRkg5RW5kbEF2UU9BQzBNNDFuQ1hmdU5IdGxkQlBMNWNcLzNUa1U0VFlWYzQyWDA3Y2dMQ1ZBUVByZXc0cWxlWWxJWnJSVzlLVkdXdGlISE5RVU9UN3FjSmhPSUZCUXI3VE1wY1M5Q2hMVlUwTWpaNldoK1RubnVZSFVaTVh2R3lLN2NPUDFjbkJ1T0RrRDRzaDBNaVJac1wvWE9QRTFDc0VDelNJZGJFRW5zUmcrYWs5c09pbmhKdnNtRmt6eEdWRUJHdWRTVXo3SnFFNFNpTE9NZ2tOaDYzb2tXWmw1UzIzVWlENCtuT0FHWmpxRXlVYmhnditsUHZNZWhCa29hRnBsOG10dnhHVDhodWV2ZDZDd1wvZ2h5WUE5NlMrYk9RY2VMNG1JQ2hvT1E4WkU1dE5ES2k2STVudTZDS2k3aHV6T1RtUUhiYXlCU0cwWnM5OXYybGZiVVIxOFBFYVhyd3RpRXoxc1wvajlrNG9tQ2RlWWVFZEUrcGJlSnk4UmFxOXhtQTJjZVBKeGxMd1Q0aHlHTEpkUFllVjJDSVNJSkZYeUVmbVRBSEFtTEtoRkJzNktLd1N5a1dVaTdLeTFQamFaa2NxdDdxT2UzZUhjbmNER0d6QmVHU1B1TUtyYTllaHh1NENTM09qd0xYRnFsdDRmczhHNjVWWEcyMUFENkwzU2tnSHkzOThCMWw0ODJ0QzhBVFwvZ0NFR0JcL1FwMVdIeXpnNmdyWWNCaXNCRXFZMTYyRnQ1R0l3SGNhYXNrUm9iT0JneFJqakUrYzZLUXE3bjRlZG00aWFKYUdcL3M3UE1FV21UdjdQdUVIN0luaTBGSmFKbTRxV0tudmdrSTBcLzdwemc0bzkxMVpwZDV3eUtlZ21EeGdvSEowYVVHMHZvaEdXN3Jvb2pIVkxJb3o4cU82aDBXcENtZUxjWk1OZ3VoVXEyTXhPT0t1OElnaVU3cUZudVwvRXRobVI1XC9oTXFmTFZEdytlOGFGais4eGNxNmYyc21zekRLN2htbDhuM1Y1dUQySlJ5SmlcL2VTeVY1RVBTNUhwa1JGN0xHcFFnVWhqUjF3dEVPK2JiVitXdmd5MW1xUkIzXC9hdnZsNmxZRHZJampEblNFcnYrMUlRaWw3YnY0MDZhcVZkNnNPMjN1Z2ZFSE12WitpSWJGWm9VR1wvNEViR29yaHZSTzR4UnhSMWNNWWhnRHE0OVwvQ0lKTFdxXC9TeThQcUg2S0pLTEpiZndZcUVORnVKd1gxa0xtYXBKQmhGbzU0K3ZTNjdyb1hiMVwvb29DT1Rmc3N3eXFBMWxGZGltM3NUcmJvdnhsdDdEbjJnUHBxXC9ld0tsNnU3cGZaYmtWb2xmaFVmN1wvbndGUVBZM1QzQ0dLWnFiUXZEVUVxcFdKanNQckRiMnlFRjhRWVo1VGJTSjFwSDY3T3p0VjFneWVZbFNjNkJuaEVISlJ1VHI0bU5RSkxEV0FcL2xYR29oaEs0cEhrOURpcDhDS3ZlNkI3UCtDMlNrU0ZyKzdveEo0VEhmbk1cL25cL1FXbXZWaG9qVGszN1duT3NPY0FXRzFSb2liSDh0a2RkaVpPXC95S0gwQnhrN3lURkNkN25LWWttd0k1NGJ1TFIxaDhMcTVrZ2JTRFB4VlpCTlVlNkZRc3pwQStRRENURTA1TmhRSDM2OVp1XC9EOGpPOFRoSnhtb2NzY2d4anJUXC81S1wvYTFrXC8wVkMzMlZNcUh0ZG4wUHA2OVhjVjVSTUh4WE0rTWg1TkRjTEd6U1kzRWRJeFRXRlQ4b3RKRWRrMEpqSk5cL1gzWjRBQnVEZ0FRYmRHSzR0YUo2ZkM3Y1FCZUV6R0pCWWVUbHZpNkUxQXU1Mk0wczZSeUVaWUJKc3ZVUmc4amVJd2hNQkd3NUQ5MzBXQU11YUlOa0Q0M1VzUGJnUVFWZmp3OXd1UE9RZ21NQ0EyME1mSDl0THhnPT0iLCJtYWMiOiI5OGNiNDA0NmU1NTgzOTkyMjZkYzg2N2U5OTEwNzM1ZWM5OGU3ZDBkNTY2ZWNmNzBjY2YwYmYzNmQwMDQ5OGY0In0=
eyJpdiI6IjdDeFwvaitkYzhpd0oyVXg0MFdJSUh3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Inl1ekJtN1lEXC90eG03ZVF2THRFcWxoUG1zbVlUM0U2UzY3V05VdlFqdTRyS1ZySkhkcEV6RGtQRmgzc3kzUzhSWHhqXC9QZnRRVzdwSW9yY1FWelFEYlNOQzgxbk96ZGhadjYzUlJZVkgrWUdUYlhzTTlyS2o5ZkdJbytIYStXM3I0NXFiNEk4bnMyUElGMkdIUXZUZGVBamdHSGJOWWEzQXFRTW9MblBmYWw5NE4xZ2J0Z21ENkVqU3d4N0lFY09xQThtZ3Q3ZFZxTzdRM1FKTVJuMXBVWmNETVJqQ2RqUitCUzVYZlhBVDNGNlNLcmpPcEVHdzZJRXpMU3hXRUhiZVhrNGNydUJydElnT2hES0tlR1JYUloyaDZqVStBWmVcL25YQWl4K1A3MlI0MHI4V2tkYzJGcEU4THo1OHBucUd0XC9zZ3VFRWJsblZxUVU0UWZHUmZwaEJJV3ZZVkFwQURrT3ZLRlc5MDBYM2lVclNONGp2bUw2ZFc1OUdubXNpUUFxWnBnOUhlZG9pYnVSb0hmOWVCQkFCSVZHUVZMamZrN3RsVUpsNVwvcHdzVXo2UHhueXRQVnNcL0ZtQ1MxbWx1QnNnRmsrYUs2NER5dmtPam5FZmNXQ1NvR1pyY3QxWG8ycGU5WHlMdlwvY2Jpbkw5eUt5QlwvVmhSdlZVRjZKV090Nm9jRzBkb2VlWVZYWDM3NmpiWDVZcWdkWlpWNzdhZHFSYWVJZzZKNEQ4VmZ5dHd5a3NjVHdDeGZIaUdTck5vdVwvVGJRWElTbkVsTlwvZEg4MFJoTmRJemV2QjFGd1lhTnRFNktmbEJRejB5MVpxV0xYdXBqMExnSjY4T2pIalJSd3B6IiwibWFjIjoiOWRkMDJkYzAxYjM1ZTBiYmNlY2YzYTE2MjEyMzgyZTFlNjNlMWVmODQ0ZWQ2MzhmMDEwODdlZWI0Y2U1ZTNkNCJ9

Phong Tuấn Kiệt nói: “Tuyệt đối không thể để ma tu thành công, Phong Thiên chưa có được Thiên Ma Thân thật sự, đã sắp phong thần rồi. Nếu như hắn ta thật sự có được Thiên Ma Thân, vậy kết quả, không cần tôi nói nhiều nữa.

Ads
';
Advertisement
x