“Lị Lị, cô là con gái của Ma Chủ, chẳng phải cũng có thể tham gia tuyển chọn Thiếu tộc trưởng sao? Nếu cô trở thành Thiếu tộc trưởng, thì mọi vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng.” Lâm Phong bỗng nhiên nói.
“Tôi sao?”
Ma Lị cười tự giễu, sau đó quay sang nhìn Lâm Phong nói: “Dựa vào cái gì chứ? Tôi dựa vào đâu để tham gia tuyển chọn cử Thiếu tộc trưởng? Anh nhìn xem, ngoài khuôn mặt này ra, tôi còn có gì?”
“Cô còn có tôi, tôi ủng hộ cô…” Lâm Phong khẽ mỉm cười.
Ma Lị sững lại.
Nhìn nụ cười trên gương mặt người đàn ông trước mặt, cô ấy thoáng thất thần.
“Đừng ngốc nữa, tự lo cho anh là được rồi!” Ma Lị lắc đầu.
Câu nói này, cô ấy chỉ xem như một lời nói đùa.
Nhưng việc Lâm Phong có thể nói ra điều đó cũng đủ khiến trái tim giá lạnh của cô ấy thêm phần ấm áp.
“Tuy tôi chưa từng gặp mẹ cô, nhưng tôi nghĩ bà ấy nói đúng: ‘Chỉ khi còn sống thì con người mới có hy vọng, mới có khả năng’, cô không ép bản thân thử một lần, thì mãi mãi không biết bản thân xuất sắc đến mức nào.”
Nói xong, Lâm Phong cũng không chờ Ma Lị đáp lời, xoay người rời khỏi phòng.
Lời đã nói đến đó, nói thêm cũng vô ích.
Anh phải quay về chuẩn bị, tranh thủ t đột phá lên Hóa Thần trung kỳ trước khi thí luyện Băng Tuyết, vậy thì cho dù không mượn sức của Tiểu Tháp, cũng có thể chính diện giết chết Đại Thừa sơ kỳ!
Ma Lị lặng lẽ không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn theo bóng lưng Lâm Phong đang dần khuất xa.
Một lúc lâu sau, cô ấy bỗng bật cười, cười rất vui vẻ, cười rất rạng rỡ.
“Chỉ cần anh Lâm có lòng như vậy là đủ rồi… nhưng mình không thể làm liên lụy đến anh ấy! Phải mau chóng lấy được hoa Thiên Ma, để anh ấy rời khỏi đây mới được!”
Ma Lị bước ra khỏi phòng, ánh mắt nhìn về phía sâu trong tổ địa của Ma Thần tộc: “Nhưng nghe nói… hoa Thiên Ma ở trong cấm địa của Ma Thần tộc mới có…”
…..
Không lâu sau đó, Lâm Phong đã quay lại phòng mình, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu kiểm tra túi Càn Khôn của bản thân.
Dạo gần đây, anh đã giết không ít thiên kiêu, vật phẩm trên người họ gần như đều bị anh tịch thu sạch sẽ.
Vì vậy hiện tại Lâm Phong khá dư dả, linh thạch, linh dược gì đó đều có cả đống.
“Hiện tại mình đã đạt đến Hóa Thần kỳ, nếu muốn đột phá thông qua hấp thu linh thạch thì quá chậm. Còn tu luyện thần hồn bằng cách xuất thần hồn trong thời gian ngắn lại quá không khả thi.”
Suy nghĩ một lúc, Lâm Phong quyết định luyện một lò Tăng Hồn Đan.
Đây là loại đan dược có thể tăng cường thần hồn cho tu giả, dùng được đếnLuyện Hư Cảnh...
Tuy nhiên, nguyên liệu để luyện đan này vô cùng quý hiếm, cho dù là hiện tại, anh cũng chỉ đủ để luyện đúng một lò mà thôi.
“Lão già vẫn là tốt nhất…”
“Năm đó lão già vì kích hoạt thể linh của mình, không biết đã dùng bao nhiêu đại dược.”
Lâm Phong thở dài một hơi, sau đó triệu hồi thápThiên Ma, chuẩn bị luyện đan bên trong đó, để tránh bị người khác phát hiện khí tức sau khi luyện xong đan!
…….
Cùng lúc đó, ở một nơi khác.
Ma Chuẩn quay trở về cung điện của mình, miễn cưỡng nối lại cánh tay bị gãy.
Nghĩ đến chuyện vừa xảy ra, sắc mặt hắn tối sầm lại, cảm giác cứ như ra ngoài giẫm phải phân chó.
Ngay lúc này...
Tạch... tạch... tạch
Một người mặc trường bào xanh, vóc người cao gầy, khí chất Chuẩn tú bất phàm từ từ bước vào.
Người này chính là Vương Hải – hậu duệ đời thứ năm của Vương Đằng, đang ở Hợp Thể Cảnh hậu kỳ, xếp 63 trên bảng xếp hạng Thiên tài Linh Giới!
Sau lưng Vương Hải còn có mấy vị thiên chi kiêu tử khác, ai nấy đều mang khí thế phi phàm, trong đám đông cũng là những nhân vật vô cùng nổi bật.
“Ma Chuẩn, tình hình thế nào? Em gái anh đồng ý chưa?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất