Đúng là kẻ không biết chuyện thì mới có thể không sợ hãi!  

 

“Ha ha ha, Bạch Phi Vũ, cậu nói cái gì? Lặp lại câu vừa rồi của cậu một lần nữa xem nào! Mọi người hình như chưa nghe rõ lắm!”  

 

Ma Chuẩn không nhịn được mà phá lên cười.  

 

Hắn vốn đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho tình huống tồi tệ nhất, không ngờ Lâm Phong lại mang đến cho hắn một bất ngờ lớn như vậy!  

 

“Tôi nói, tôi về phe tiểu công chúa Ma Lị! Giúp cô ấy tham gia tranh cử chức Thiếu tộc trưởng!”  

 

Lâm Phong lặp lại một lần nữa.  

 

“Bạch Phi Vũ, cậu có biết mình đang nói gì không đấy?”  

 

Sắc mặt Ma Lâm trở nên âm trầm.  

 

“Bạch Phi Vũ, sắc đẹp tựa lưỡi dao kề cổ đấy! Phụ nữ tuy là rất tốt, nhưng đối với tu giả như chúng ta, điều cốt lõi nhất vẫn là tu tiên chi đạo, phải vô tình, vô dục, vô tâm!”  

 

Ma Tú nói, giọng điệu thấm thía mang theo hàm ý khuyên răn.  

 

Ma Dạ càng thêm sốt ruột, tiến lên kéo tay áo Lâm Phong, bảo anh mau chóng đổi ý!  

 

Về phe Ma Lị ư?  

 

Đùa kiểu gì vậy!  

 

Nói như vậy chẳng khác nào đang trực tiếp đứng về phía đối lập với cả bốn phe phái lớn!  

 

“Vút~”  

 

Lâm Phong cũng không nhiều lời vô ích, mà dịch chuyển tức thời đến đứng ngay trước mặt Ma Lị, dùng hành động thực tế để chứng minh ý chí của mình!  

 

Ma Lị ngây ngẩn nhìn bóng lưng của người đàn ông trước mặt, một lúc lâu vẫn không thể hoàn hồn.  

 

Giờ phút này.  

 

Vô số ánh mắt chế giễu, giễu cợt, trêu chọc, khinh miệt từ xung quanh đều bị cô ấy phớt lờ!  

 

Trong mắt cô ấy, chỉ còn lại duy nhất bóng hình của Lâm Phong!  

 

“Đúng là không biết trời cao đất dày!”  

 

Ma Lâm cười lạnh một tiếng, trực tiếp quay người rời đi.  

 

Ma Tú và Ma Khung sau khi thờ ơ liếc nhìn Lâm Phong, cũng nhanh chóng biến mất khỏi hiện trường.  

 

Những cường giả hàng đầu Ma Thần Tộc như bọn họ đã đặc biệt đến đây mời gọi.  

 

Vậy mà cuối cùng Lâm Phong lại chọn Ma Lị yếu thế nhất!  

 

Điều này chẳng khác nào đang sỉ nhục bọn họ, có ở lại thêm cũng không còn ý nghĩa gì, chỉ tự rước lấy nhục mà thôi!  

 

“Bạch Phi Vũ à Bạch Phi Vũ! Cậu đúng là vì gái mà có thể làm tất cả nhỉ! Cứ tận hưởng cho tốt quãng thời gian cuối cùng của cuộc đời đi! Thí luyện Băng Tuyết cũng sắp bắt đầu rồi đấy!”  

 

“Mối thù ngày hôm nay, ta sẽ ghi nhớ kỹ trong lòng!”  

 

Ma Chuẩn lên tiếng đe dọa.  

 

“Bốp!”  

 

Lâm Phong đột ngột ra tay, một cái tát vung lên, thẳng tay đánh bay Ma Chuẩn ra ngoài.  

 

Ma Chuẩn ngã sõng soài trên đất, khóe miệng rỉ ra một vệt máu, rồi ngất lịm đi…  

 

“Nghĩ mình là ai vậy! Nếu không phải vì nể mặt Ma Chủ, anh đã sớm là một cái xác không hồn rồi, vậy mà còn dám đứng trước mặt tôi nói lời đe dọa à!”  

 

Lâm Phong lại liếc nhìn Vương Hải và mấy người khác, lạnh lùng quát:  

 

“Mau mang cái thằng ngu này đi nhanh đi!”  

 

Vương Hải nghe vậy thì im lặng đi đến, bế Ma Chuẩn lên, không ngoảnh đầu lại mà quay người rời đi.  

 

Hắn trông có vẻ rất bình tĩnh.  

 

Nhưng nếu lúc này có ai để ý đến khuôn mặt Vương Hải, sẽ phát hiện ra, nó đã gần như méo mó biến dạng vì tức giận…  

eyJpdiI6IlwvU2ozTXh3VXBQUUtxTHhpWHc5M3ZBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik5KcDZiMU5zVnNEU1FEQjUxVDhHTWVaNU9GRVwvQVwvckltWTd5Y1VvUk1Da0YrSFwvYXBvemZuVHV5UHF0VUFBWWwiLCJtYWMiOiI3MTQ2MDBlYTkzNzcwOTdhZGRiZWNiYTVjZWI1MDJhMTEwN2Y3MWIxYTg5YWMwY2VmZDY1YzYyN2JkM2E3ZDM1In0=
eyJpdiI6IkRDTWR1N3ZSbXJTOHhkclhlUGdxd2c9PSIsInZhbHVlIjoiTWZoVXJqWjBFZW96bW0zQzFVaFozYmpNMDYydzZFRkV1bmdKd29WNzVGZUVlNVNvb0FRTjVjbzNDUjZPZEpwV216UWhsMkdaMFdcL3JDYVdyVmhCbVY5QTlNSW9NOEM3anFraWphMGZGYjZjPSIsIm1hYyI6IjRiZjk1YzNlNGFjYjM1OGY3ODM1MmQxNWRjYTM0NThmY2YwOTA4ZDgzMGM2NzQ5ZjMwNWNhYmIzYzhhNmY5NmMifQ==

Ads
';
Advertisement
x