“Cậu tên gì?” Lão già áo xám lại hỏi.
Lâm Phong hiểu ý đối phương, thế là thẳng thắn tiết lộ thân phận thật của mình, anh đáp: “Lâm Phong!”
“Lâm Phong à?” Lão già áo xám hơi trầm ngâm nhíu mày.
Những người khác ở nơi đó hoàn toàn ngỡ ngàng khi nhìn thấy cảnh tượng này. Dĩ nhiên bọn họ không hề xa lạ với cái tên Lâm Phong này.
Đó chính là yêu nghiệt siêu cấp mới nổi lên gần đây của Nhân tộc, không biết đã đụng chạm đến bao nhiêu thế lực. Trước đây Lâm Phong cũng từng xuất hiện chớp nhoáng trong thành phố Tây Hải.
Lúc đó mọi người đều xôn xao bàn tán ba người Lâm Phong, Bạch Phi Vũ, Ikawa Jiro ai mạnh hơn?
Vậy là… Bạch Phi Vũ là do Lâm Phong cải trang à?”
Cả đám đông vừa nghĩ đến đây lập tức nhìn chằm chằm vào gương mặt của anh, trong lòng rất bàng hoàng,
“Cách đây không lâu, Thanh Vân thượng nhân đã bị thương nghiêm trọng trong cuộc chiến với người khác nên cần hoa Thiên Ma để chữa trị vết thương, Lý Trường Dạ - đại đệ tử của ông ta từng đến đây xin hoa nhưng đã bị gia tộc chúng tôi từ chối.”
“Hôm nay cậu che giấu thân phận đến đây để trộm hoa Thiên Ma, chắc hẳn cậu cũng là đệ tử của Thanh Vân thượng nhân nhỉ?” Lão già áo xám hỏi.
“Đúng vậy! Tôi chính là đệ tử thứ bảy của ông ấy.” Lâm Phong gật đầu.
Lão già áo xám nghe thấy vậy thì ngẫm nghĩ trong giây lát, sau đó nói: “Hoa Thiên Ma là thánh vật của gia tộc, tuyệt đối không thể cho cậu. Lần này tôi nể mặt sư phụ của cậu tha cho cậu, cậu mau chóng rời khỏi Ma Thần Tộc đi.”
Lâm Phong không nói lời nào mà nhìn ngó xung quanh muốn tìm kiếm bóng dáng của Ma chủ.
Nơi này xảy ra chuyện lớn như vậy, Ma chủ chắc chắn đang âm thầm quan sát ở nơi nào đó, không thể không biết tình huống ở đây. Nếu ông ta không chịu xuất hiện, anh đành phải nói hết thỏa thuận trước đó với ông ta thôi.
Lúc này, một người đàn ông bước ra từ giữa không trung và đi đến bên cạnh lão già áo xám, nhỏ tiếng nói gì đó với đối phương. Người đàn ông đó không phải người nào khác, chính là Ma chủ!
“Ồ? Hồng Dao nhìn trúng cậu ta ư?”
Trên gương mặt già nua của lão già áo xám hiện lên vẻ ngạc nhiên, ông ta chăm chú nhìn vào Lâm Phong rồi khẽ lắc đầu, sau đó chẳng nói lời nào mà rời đi với những ông lão còn lại.
Lâm Phong càng căng thẳng hơn khi thấy vậy.
Rốt cuộc Tuyết Hồng Dao là chuyện gì vậy?
Vì sao phản ứng của mọi người đều rất kỳ lạ…
“Mọi người giải tán hết đi.” Ma chủ nhìn xung quanh nói.
“Vâng!”
“Vâng!”
Nhóm người Ma Lâm, Ma Tú, Ma Khung ở xung quanh đồng loạt gật đầu và rời khỏi nơi đó, không ai dám làm trái mệnh lệnh của Ma chủ. Sau khi mọi người đều rời đi, Ma chủ đi đến trước mặt Lâm Phong và Ma Lị, nhìn hai người với vẻ mặt lạnh tanh.
“Ba ác thật đấy! Vừa nãy con suýt chết rồi.” Ma Lị giận dữ nói.
“Lị Lị, con không hiểu nỗi khổ của ba.” Ma chủ thở dài đáp lại.
“Nỗi khổ à? Ha ha…” Cô ta lạnh lùng cười một tiếng.
Ma chủ dường như đã quen với thái độ của con gái mình nên không quá để ý, ông ta nhìn về phía Lâm Phong nói: “Bây giờ cậu tốt nhất nên liên lạc với sư phụ của cậu đi.”
“Bởi vì vợ ông à?” Anh hỏi lại.
“Đúng vậy! Mặc dù Tuyết Hồng Dao là người vợ trên danh nghĩa của tôi nhưng bà ta không phải người của Ma Thần Tộc mà là một con Tuyết Yêu vạn năm trên cánh đồng băng tuyết.”
“Tuyết Yêu vạn năm ư?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất