Trong một sảnh điện kín đáo nhưng lộng lẫy xa hoa tại nơi khác, Ma chủ đang ngồi cùng với các Cổ Tổ của Ma Thần Tộc bàn về chuyện lúc sáng.
“Đúng là người tạo ra tháp Thiên Ma, được xưng là người đàn ông gần với Tiên cảnh nhất, thực lực quả thật rất lợi hại. Không ngờ một ấn ký thần hồn lại mạnh đến như vậy!”
Lão già áo xám trong đó chậm rãi nói.
“Ồ? Tình hình lúc đó như thế nào? Chẳng lẽ cả bốn người cũng cảm thấy tốn sức à?” Ma chủ lên tiếng hỏi.
Mặc dù vai vế của ông ta thấp hơn Cổ Tổ một bậc, nhưng trong Ma Thần Tộc luôn xem trọng thực lực. Ma Công Cửu Thiên của ông ta đã tu luyện đến cảnh giới đỉnh cao, vì vậy ông ta không hề thua kém bất cứ người nào trong Ma Thần Tộc.
“Hơi tốn sức, vậy mà ấn ký thần hồ có thể chống lại hơn mười lần vây đánh của bốn người chúng tôi, điều này đã vượt xa sức tưởng tượng rồi. Nếu cậu ta ở trong trạng thái đỉnh cao, e rằng chỉ có Ma chủ đời đầu sống lại mới có thể ngăn được cậu ta.” Lão già áo xám nghiêm túc nói.
“Vậy à?” Ma chủ hơi nheo mắt đáp lại.
Ông ta vào thời còn trẻ cũng là thiên chi kiêu tử vô cùng hiếm có, gần như vô địch trong cả thế hệ lúc đó, dĩ nhiên tính cách vốn rất kiêu ngạo. Ông ta thật sự khó mà tin rằng sự chênh lệch giữa người và người lại nhiều đến vậy.
Nếu những gì mà Cổ Tổ đời đầu là sự thật, vậy thì ngay cả ông ta cũng chẳng đáng là gì khi ở trước mặt chàng trai áo trắng kia.
“Hơn nữa…” Lão già áo xám ngập ngừng.
“Hơn nữa cái gì?” Ma chủ hỏi tiếp.
“Hơn nữa tôi cảm thấy cậu ta vẫn chưa chết, ngay vào khoảnh khắc ấn ký thần hồn tan biến, tôi từng nghe cậu ta nói rằng một ngày nào đó sẽ quay lại…” Lão già áo xám nói với vẻ mặt nghiêm nghị.
“Ông cũng nghe thấy à? Thật ra lúc đó tôi cũng nghe thấy câu này, còn tưởng mình gặp ảo giác nữa.”
“Tôi cũng nghe thấy!”
“Hình như chuyện này hơi kỳ lạ.”
Ba vị Cổ Tổ cùng tham gia trận chiến lúc sáng cũng đồng loạt lên tiếng. Những câu nói này vừa kết thúc, tất cả mọi người lập tức im lặng như tờ.
Rất nhiều người cấp cao của Thiên Ma Tộc đều nhíu mày, trong lòng rối như tơ vò. Nếu người tạo ra tháp Thiên Ma vẫn còn sao, vậy thì chuyện này đúng là hơi rắc rối.
Dù vào thời thượng cổ cũng chẳng có ai dám đụng chạm đến nhân vật dữ dằn đến vậy, đừng nói đến thời đại ngày nay. Một khi đối phương xuất hiện trở lại chắc chắn sẽ giết cường giả Độ Kiếp như giết lợn, vô địch khắp thiên hạ.
“Mọi người cũng đừng quá lo lắng vô cớ. Nếu cậu ta thật sự còn sống thì tại sao gần chục nghìn năm vẫn không có một chút tin tức nào, thậm chí tháp Thiên Ma cũng bị hư tổn chứ?” Ma chủ lắc đầu nói.
“Đúng vậy!” Những người khác nghe thấy vậy cũng đồng ý gật đầu.
Lúc này, lão già áo xám không biết nghĩ đến điều gì đó mà nhìn về phía Ma chủ hỏi: “Bây giờ tên đồ đệ của Thanh Vân thượng nhân sao rồi?”
“Có lẽ sống không nổi đêm nay đâu. Các ông cũng biết tính tình của Tuyết Hồng Dao mà.” Ma chủ hờ hững đáp lại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất