“Rầm!”
Một âm thanh trầm đục vang lên, Lâm Phong giơ tay phải dễ dàng chặn lấy nắm đấm của Ma Chuẩn. Trên mặt đối phương không hề có vẻ bất ngờ, dường như đã đoán trước được tình huống này.
Nếu người được anh ta xem là kẻ thù không đội trời chung dễ dàng bị giải quyết bởi một cú đấm thì quá nực cười rồi.
“Bí thuật Thần Ma!”
Ma Chuẩn gằn giọng thốt lên và dốc hết toàn bộ linh khí trong người, khí tức tựa như thần linh lập tức quét rộng hàng trăm nghìn dặm khiến cả nơi này mất đi màu sắc vốn có của nó.
Đây là một thuật pháp tăng cuồng hồn phách và thể xác, có thể nâng cao khí huyết trong người đến một mức độ vô cùng khủng khiếp trong thời gian ngắn. Cộng thêm thể chất lớn mạnh của Ma Thần Tộc, anh ta tin rằng bản thân có thể đánh bại bất cứ người nào dưới Độ Kiếp.
“Lâm Phong, đi chết đi!”
Cú đấm của Ma Chuẩn mang theo nguồn sức mạnh đáng sợ muốn đánh nát Lâm phong thành sương máu.
Anh ta muốn ăn miếng trả miếng!
Nhưng ngay sau đó, Lâm Phong vẫn nhẹ nhàng chặn được đòn tấn công của anh ta, còn trở tay giáng một cái tát vào mặt anh ta.
“Chát!”
Một âm thanh giòn giã vang lên.
Gương mặt tuấn tú của Ma Chuẩn có thêm một dấu bàn tay vô cùng rõ ràng, tính sát thương không cao nhưng tính sỉ nhục cực kỳ lớn.
“Chơi đủ chưa?” Lâm Phong hỏi.
“Sao… Sao có thể chứ?” Ma Chuẩn ôm mặt, khó tin nói.
“Rầm!”
Lâm Phong nhấc chân đá bay anh ta ra xa chục mét, cuối cùng anh ta đập mạnh xuống lớp tuyết tạo thành một cái hố to.
“Anh buồn cười thật đấy, không ngờ cố gắng ra vẻ đến vậy mà vẫn giống như một tên rác rưởi như trước.” Lâm Phong bật cười.
Hiên Viên Chỉ Nhược ở phía xa xem trận đấu thấy vậy, cả người kích động đến mức run rẩy, hai chân khép chặt lại.
Đúng!
Chính là như vậy!
Trước đây chính sự mạnh mẽ của Lâm Phong mới thu hút sự chú ý của cô ta, nếu không thì cô ta đã ở bên cạnh Phùng Mục Trần rồi.
“Răng rắc!”
Ma Chuẩn chật vật bò ra khỏi hố, hai tay siết chặt đến phát ra tiếng, sau trận đấu vừa rồi, anh ta biết bản thân đã thua rồi. Cho dù bản thân đã chịu bao nhiêu khổ cực cũng không phải đối thủ của người này.
Nhưng anh ta nhanh chóng bình tĩnh lại và lạnh nhạt nói: “Đúng là người đàn ông được tôi xem như kẻ thù không đội trời chung, thực lực quả thật rất mạnh. Nhưng đây chỉ là tạm thời thôi, tôi chỉ mới nắm giữ bí thuật Thần Ma tôi, cho tôi thời gian, sau này chúng ta gặp lại, cậu chắc chắn sẽ không có phần thắng đâu!”
“Vút!”
Lâm Phong lập tức biến mất ngay tại chỗ, ngay sau đó đã xuất hiện trước mặt Ma Chuẩn, anh bóp cổ nhấc bổng đối phương lên, hờ hững nói: “Xin lỗi nhé, những người bị tôi đánh bại mãi mãi không thể vượt qua tôi đâu. Cho dù tôi cho anh thêm mười nghìn năm thì anh cũng không bao giờ đánh bại tôi. Chênh lệch giữa tôi và anh sẽ chỉ ngày càng lớn hơn, đến mức anh không thể với tới.”
“Lâm Phong, chẳng lẽ cậu còn muốn giết tôi à? Tôi chính là con trai của Ma chủ đấy, cậu có biết hậu quả nếu giết tôi không?” Sắc mặt Ma Chuẩn trở nên khó coi.
“Răng rắc!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất