"Đó không chỉ là một nhát chém đơn giản, mà là tinh hoa kiếm đạo ta tôi luyện cả đời.”
"Một nhát đó, ngay cả tu sĩ Độ Kiếp trung kỳ mà trúng đòn ở cự ly gần cũng không thể chịu nổi.”
Lâm Phong nghiêm túc giải thích.
"Mạnh! Quá mạnh!”
"Nhị hoàng tử, tiểu sư đệ của ngài quá mạnh."
Mọi người ở hiện trường hoàn hồn, nhao nhao reo hò.
"Tiểu sư đệ, cảm ơn cậu."
Gia Cát Tiểu Minh đầy vẻ cảm kích.
Lâm Phong vừa định lên tiếng thì sau lưng bỗng vang lên một tiếng động quái dị.
Anh lập tức quay phắt lại, chỉ thấy trên cỗ thi thể Ma Thiên Tứ bị chém làm đôi, có một bóng người mờ mịt đang không ngừng vặn vẹo, cuối cùng hiện ra thành một linh hồn hoàn chỉnh…
Chính là linh hồn của Ma Thiên Tứ.
"Vậy mà vẫn chưa chết sao?"
Lâm Phong nhíu mày.
Mọi người đang phấn khích bỗng lạnh người trong chốc lát, vẻ kinh hãi hiện rõ trên mặt.
"Tiểu bối, ngươi đã hoàn toàn chọc giận ta rồi. Sau trận này, không biết ta phải mất bao lâu mới khôi phục được." Sắc mặt Ma Thiên Tứ càng lạnh như băng, sát khí tỏa ra gần như kết lại thành thực thể: "Tiếp theo, ta sẽ không cho các ngươi thêm bất cứ cơ hội nào làm ta bị thương nữa, tất cả đi chết đi."
Ầm!
Một luồng uy áp thần hồn khủng khiếp lập tức đè ập xuống tất cả mọi người có mặt.
Phụt!
Chỉ trong chớp mắt, mọi người đều cứng đờ, máu tươi phụt ra từ miệng nhuộm đỏ cả người…
Quá đáng sợ.
Một cường giả Độ Kiếp hậu kỳ liều mạng thúc giục lực lượng thần hồn, dù đang ở trạng thái suy yếu, cũng không phải người bình thường có thể chịu đựng.
Phụt!
Ngay cả khóe miệng Lâm Phong cũng rỉ máu.
"Muốn liều mạng với tôi? Hôm nay xem ai chết trước."
Lâm Phong nghiến răng, cưỡng ép triệu hoán người tí hon vàng kim nơi sâu nhất trong thức hải.
Ong!
Giữa trán anh bỗng bừng lên ánh vàng chói lóa, một con đường vàng kéo dài từ sâu trong thức hải, một người tí hon cả người tỏa ra khí tức thần hồn, mắt nhắm, dung nhan nghiêm trang, chậm rãi bước ra.
Khoảnh khắc người tí hon vàng kim hoàn toàn bước ra, trời đất chìm vào tĩnh lặng, vạn vật lu mờ, mọi sắc màu đều biến mất như có một vị thần linh giáng thế.
"Đây... đây là Chân Ngã Thứ Hai? Không, tuyệt đối không thể."
Trong lòng Ma Thiên Tứ chấn động.
"Chẳng có gì là không thể. Hôm nay sẽ để cho ngươi hồn phi phách tán."
Sắc mặt Lâm Phong lạnh lùng, bất chấp tất cả ra lệnh cho người tí hon vàng kim.
Người tí hon như có cảm ứng, đôi mắt đang dần dần mở ra, từ kẽ mắt lóe ra ánh sáng thần minh, rọi khắp bầu trời.
Ngay giây tiếp theo, một luồng dao động thần hồn khủng khiếp quét ngang từ quanh thân nó.
Ầm!
Ma Thiên Tứ lập tức cảm thấy mình bị một lực lượng thần hồn cường đại đè chặt, đến linh hồn cũng trở nên mờ ảo, chập chờn.
"Làm sao có thể! Một tiểu bối làm sao luyện thành Chân Ngã Thứ Hai, lại có thần hồn đáng sợ đến thế này."
Trong giọng gã đã lộ rõ vẻ sợ hãi, chẳng còn kiêu căng ngạo mạn như vừa rồi.
"Chưa đủ, mở tiếp cho tôi." Lâm Phong quát lớn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất