“Thiên kiếp sắp giáng xuống rồi sao?” 

 

Trong căn phòng, Lâm Phong cảm nhận được luồng uy áp kinh hoàng từ thiên địa ập đến, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng cực độ. 

 

Ngày trước, lúc đột phá Xuất Khiếu cảnh, anh cũng từng phải đối mặt với cái gọi là Thiên Kiếp Tam Cửu. 

 

Trận thiên kiếp lần đó vô cùng hiểm ác. Chẳng những có biển sét màu tím từ trên trời giáng xuống đánh cho anh thừa sống thiếu chết, mà về sau còn xuất hiện cả hình bóng của Thanh Niên Chí Tôn do Đại Đạo hoá thành… 

 

Thế nào là Thanh Niên Chí Tôn ư? Đó chính là hình bóng thời trẻ của những cường giả đỉnh cao lúc độ kiếp. 

 

Những người này đều là yêu nghiệt trăm năm khó gặp, quét ngang cả một thế hệ, tự bước đi trên con đường của riêng mình. Con đường của họ đã được Thiên Đạo khắc ghi… rồi tái hiện lại trong thiên kiếp để trừng phạt những kẻ dám vượt kiếp! 

 

Đối đầu với Thanh Niên Chí Tôn cũng tương đương với việc quyết đấu với những thiên tài kiệt xuất nhất từ cổ chí kim! 

 

Chính vì vậy, Thiên Kiếp Tam Cửu đã hiểm ác đến thế, vậy Thiên Kiếp Lục Cửu mà anh sắp phải đối mặt đây sẽ còn đáng sợ đến mức nào? 

 

Lâm Phong biết rõ mình phải chuẩn bị cho chuyện này một cách cẩn trọng nhất, nếu không, bất cứ lúc nào anh cũng có thể rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu! 

 

Đối với tu giả, thiên kiếp vừa là một cơn khủng hoảng, vừa là một cơ duyên. Chỉ cần vượt qua được, họ sẽ nhận được sự gột rửa của thiên địa, từ đó một bước lên mây, thực lực có sự thay đổi về chất! 

 

Nhưng nếu không thể vượt qua, bao công sức tu luyện khổ cực đều sẽ tan thành mây khói, hồn phi phách tán… 

 

“Thiên kiếp đối với mình mà nói, chỉ là một đại cơ duyên thôi! Đợi mình nhận được sự gột rửa của thiên địa, mình sẽ vô địch thiên hạ!” 

 

Tâm trạng Lâm Phong dần bình tĩnh lại. Anh đứng dậy mở cửa phòng, thong thả bước ra ngoài. 

 

“Vèo~” 

 

Ngay lập tức, vô số ánh mắt đổ dồn về phía Lâm Phong. 

 

Những ánh mắt này ẩn chứa đủ loại cảm xúc: có kính sợ, có ngưỡng mộ, có khao khát, và cũng có một tia lo lắng… 

 

“Tiểu sư đệ!” 

 

“Ba ba!” 

 

“Anh Lâm!” 

 

Gia Cát Tiểu Minh, Tiểu Luyến Luyến, Ma Lị, Hiên Viên Chỉ Nhược và những người khác đồng loạt lên tiếng. 

 

“Không cần nhiều lời, cứ yên lặng chờ tôi trở về là được!” 

 

Lâm Phong xua tay, thân hình ngay lập tức hoá thành một vệt sáng trắng, biến mất ở phía chân trời. 

 

Anh muốn độ kiếp, đương nhiên phải tìm đến vũ trụ tinh không rộng lớn vô biên. Làm vậy không chỉ tránh được nhiều phiền phức, mà còn giảm thiểu được vô số nguy hiểm khó lường. 

 

Gia Cát Tiểu Minh và mọi người chỉ có thể lặng lẽ dõi theo hướng Lâm Phong rời đi, khuôn mặt ai nấy đều viết đầy hai chữ “lo lắng”, nhưng không một ai thốt ra lời nào xui xẻo… 

 

Bởi vì tất cả họ đều tin rằng Lâm Phong có thể bình an trở về! 

 

……. 

 

Vũ trụ mênh mông, lạnh lẽo và cô tịch. 

 

Hàng tỷ ngôi sao treo lơ lửng giữa trời, toả ra ánh sáng yếu ớt. Thỉnh thoảng, những thiên thạch khổng lồ lại xẹt qua, kéo theo một vệt đuôi dài rực rỡ và lộng lẫy. 

 

Đúng lúc này, 

 

“Vèo!” 

 

Một luồng sáng xé toạc hư không với tốc độ cực nhanh, soi sáng cả vũ trụ tăm tối, bên trong hiện ra thân ảnh của một thanh niên áo trắng! 

eyJpdiI6IlBkQUgzWnpVbmVOVXRhYWk1UWZiQUE9PSIsInZhbHVlIjoiNTNVSkFPUGh5dGdFOG5MS1RIZHZKRHdUdDlCRmZcL25zdmpNWDZiYUdveUVDWDd2R0VqODRTNjZZRXNHK3FXQ3YiLCJtYWMiOiJjOWU1NjA4MzMxZTg2YTBhMmMzMThhNWY4OWQ1ZmE5YzFjNmU2MDI3M2NjNmY5YmNhYzk3OTg0YTI2YTRhOWVjIn0=
eyJpdiI6IkE0K3RcL0JvRGdldHh3TWR3TmRDa3RRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Iit1b3AzXC9aSEVPVjlIZkVxVFhQblFSODZ5XC9xMW1RZ0VHcGtQd1lsN3pJUWs1c1NxWWZUK2k1b1hjODU4NlRyTU8yRzByNHZmdzljVzdqbCtybm9ucnNqR0MrNmpLM1krSk9RZ2VSamZcL0YwTTA3VHJweHBQRExWUXFYM3VKSVorQlN1XC9UR2RSSzNYakxPVDk1ZHFxZTZWYWo4ZzJxWmt1aGpnYVBiOE8wTlFYSFRcLzZlTFB6aHN4RUtrSnlcL3lMQ01STjFXU1duQVQySjJqczRFZlhhK3VvTVFDZTY0ZlgwY2J0Sk9rOE5KSFNtdXcxbFB0d0xcLytoYXdINldkNjBMIiwibWFjIjoiMTk2M2YyNDQyZmU0MjY5ZjcxZTdiOTIyOGQ2Y2Q0MjFjMjBlMTE1YzZkZDI1MDgyOTA5YTk4ZjBkYmZhZmFjYiJ9

Và gần như ngay khoảnh khắc anh xuất hiện.

Ads
';
Advertisement
x